Lăng Tiếu thuận theo Lôi Nhã cùng với Lôi Thiến tiến vào Lôi Điện không gian.
Lôi Nhã là Lôi Thần chi thể mà Lôi tộc trọng điểm bồi dưỡng, địa vị cực kỳ bất phàm, thời khắc nàng xuất nhập đều có người quan sát...
Lúc này bọn họ vừa mới tiến vào Lôi Điện không gian lập tức có mấy tên Chí tôn Thủy Thần nghênh đón mà đến.
- Nhã muội ngươi trở về rồi, lại không trở về, chúng ta liền phải đi ra ngoài tìm các ngươi rồi!
Một gã tử phát thanh niê tuấn lãng hết sức quan hoài mà hỏi.
Người trẻ tuổi này có thực lực đê cấp Chí tôn đỉnh phong, tuổi bất quá là hơn hai ngàn, coi như là một tôn nhân vật cấp độ yêu nghiệt.
Hắn gọi là Lôi Thang Kiệt, là một trong rất nhiều người theo đuổi Lôi Nhã.
Bọn họ cùng tộc nhân đã sớm phân thành rất nhiều phái hệ rồi, huyết mạch dù nhất trí nhưng mà tuyệt không phải là cận thân thông hôn.
Lại nói, Lôi tộc có bí pháp đặc thù, coi như là hài tử do cận thận thông hôn sinh ra cũng sẽ không bị ngu ngốc, có thể để cho hài tử bảo trì huyết mạch ưu tú.
- Thang Kiệt có chuyện gì sao?
Thần sắc của Lôi Nhã có chút lãnh đạm nói.
Nàng bây giờ còn không giống như khi trao đổi nhiệt tình hoạt bát với Lăng Tiếu, nhiều hơn một cỗ lạnh lùng cự người ngoài ngàn dặm.
Lôi Thang Kiệt tựa hồ đã quen rồi, lập tức giải thích nói:
- Trước đó vài ngày ở bên ngoài Lôi Điện không gian chúng ta có địch nhân không biết tấn công, ngay cả lão tộc trưởng cũng bị kinh động, bên trong tộc cũng đã chết không ít người, ta là lo lắng các ngươi sẽ gặp phải những người đó!
- Cái gì, ngươi nơi nào mà lớn mật như vậy, lại dám xuất thủ với người của Lôi tộc chúng ta, chẳng lẽ không muốn sống nữa rồi! Những người đó chẳng lẽ không bị lão tộc trưởng giết chết sao?
Vẻ mặt của Lôi Nhã tức tối nói.
Lôi Thiến cũng ở một bên trầm mặt nói:
- Tình huống bây giờ như thế nào?
- Những người đó đã chạy trốn, ngay cả lão tộc trưởng cũng không làm gì được bọn họ, gần đây các ngươi vẫn ít đi ra ngoài mới tốt, đúng rồi... Đám người Tà thúc cùng đi ra ngoài với các ngươi đâu rồi?
Lôi Thang Kiệt nói.
Ánh mắt của hắn quét ở trên mặt Lăng Tiếu một cái, trong mắt thoáng qua vài phần đố kỵ:" Gia hỏa này là ai, chẳng lẽ cũng là người theo đuổi Nhã muội? Tốt nhất là không phải, bằng không đừng trách ta khách khí rồi!
- Chúng ta gặp gỡ Lôi Giao Long công kích, mấy người bọn họ đã chết rồi!
Lôi Nhã mang theo vài phần bi thương nói, ngừng một chút nàng lại nói:
- Tốt lắm, ta trở về rồi, ngươi đi đi, ta muốn mang theo khách nhân trở về biệt viện.
- Cái gì, bọn họ đã chết!
Mấy người cùng đến với Lôi Thang Kiệt đều là kinh hô.
Lôi Thiến ở một bên gật gật đầu nói:
- Việc này ta sẽ hướng tộc trưởng khai báo rõ ràng, chỉ là ngoài ý muốn!
Lôi Nhã cùng Lôi Thiến không có ngó ngàng tới bọn họ, mang theo Lăng Tiếu hướng lấy một phương hướng mà đi.
Chỉ là ở lúc Lăng Tiếu muốn đi theo, Lôi Thang Kiệt lại là ngăn ở phía trước Lăng Tiếu, ngoảnh sang hỏi Lôi Nhã:
- Nhã muội, người này là ai? Hắn hẳn không phải là Lôi tộc nhân chúng ta đi!
- Hắn là khách nhân do ta mời đến, không liên quan đến ngươi, ngươi tránh ra đi!
Lôi Nhã không vui nói.
- Ngươi nên rõ ràng, bên trong Lôi tộc là không cho phép tự tiện mang theo người xa lạ tiến vào đấy!
Lôi Thang Kiệt có chút bất mãn nói.
- Việc này còn chưa đến phiên ngươi quản, hắn là ân nhân cứu mạng của ta, ta mời hắn đến bên trong tộc làm khách thì có gì là không thể, lại nói, hắn là bằng hữu của Lạc Quân thúc, ngươi không có tư cách quản!
Lôi Nhã không chút khách khí mà nói.
Nàng đối với Lôi Thang Kiệt quấn lấy đã là thấy phiền toái rồi.
Lôi Thang Kiệt phản bác nói:
- Bây giờ là thời kỳ phi thường, ở trước lúc không xác định được hắn là ai, ta không cho phép hắn đi tới biệt viện của ngươi, không bằng do ta đến an bài hắn trước tạm trú ở chỗ khách bên ngoài đến đi.
- Không để ý đến ngươi, Phong Tiêu, chúng ta đi thôi!
Lôi Nhã không muốn tranh biện với Lôi Thang Kiệt, lui về sau mấy bước, một phen kéo lấy tay của Lăng Tiếu muốn đi.
Lôi Nhã đột nhiên kéo lấy tay của Lăng Tiếu đơn giản là đổ thêm dầu vào lửa đối với Lôi Thang Kiệt, hắn nhất thời phát hỏa lên!
- Ngươi lập tức bỏ tay của Nhã muội ra!
Lôi Thang Kiệt đối với Lăng Tiếu giận dữ hét lên.
Lăng Tiếu có chút vô tội thầm nghĩ: "Hình như là nàng kéo lấy tay của ta đi, ta làm sao lại có lỗi rồi!
- Thang Kiệt ngươi phát điên cái gì!
Lôi Nhã trừng mắt nhìn Lôi Thang Kiệt đáp.
- Nhã muội ngươi hẳn rõ ràng, tộc ta là không cho phép cùng người ngoại tộc thông hôn đấy!
Lôi Thang Kiệt trầm giọng nói.
- Đó... Đó lại như thế nào, hắn chỉ là ân nhân cứu mạng của ta, lại không là gì!
Lôi Nhã có chút mất tự nhiên mà nói.
Cùng lúc đó nàng không khỏi nới lỏng tay của Lăng Tiếu, ánh mắt lộ ra vẻ tịch lạc.
Lúc này Lôi Thiến đối với Lôi Thang Kiệt nói:
- Thang Kiệt ngươi đừng làm càn, vị này là bằng hữu của Lạc Quân thúc, hơn nữa ở vực ngoại còn cứu chúng ta một mạng, bằng không chúng ta cũng không trở về được, ngươi đối đãi với khách nhân như vậy há không phải là lộ ra Lôi tộc nhân chúng ta không độ lượng rồi.
- Ta bất kể hắn là ai, chỉ cần hắn không phải là Lôi tộc nhân thì không thể đi đến biệt viện của Nhã muội, chỉ có thể cư ngụ ở ngoại tân chi địa, nếu như gian tế của địch nhân, phần tội này chúng ta cũng không đảm đương nổi, nếu như Nhã muội ngươi khư khư cố chấp, ta chỉ có thể để tộc lão đi định đoạt rồi!
Lôi Thang Kiệt xác thật là đủ ngoan cố, lại là nửa bước không nhường!
- Quên đi, đừng vì ta mà thương tổn hòa khí, ta xem ra vẫn là đi thôi!
Lăng Tiếu buông buông tay nói.
- Không được, Phong Tiêu ngươi đã cứu mạng của ta cùng Thiến di, chúng ta tuyệt không thể để ngươi chịu ủy khuất!
Lôi Nhã kiên quyết mà nói một tiếng, tiếp theo trong tay nàng nhiều ra một thanh Lôi kiếm chỉ vào Lôi Thang Kiệt nói:
- Lập tức tránh ra, bằng không đừng trách ta không khách khí!
- Tốt tốt, ngươi cư nhiên vì một ngoại nhân lại đối với ta như vậy!
Lôi Thang Kiệt hết sức khó chịu mà nói, tiếp theo hắn nhìn về phía Lăng Tiếu nói:
- Là nam nhân liền cút ra cho ta, chỉ cần ngươi qua được quan của ta, ta để ngươi cùng Nhã muội đi vào.
- Thang Kiệt ngươi đừng tự kiếm mất mặt!
Lôi Thiến cũng có chút tức giận mà quát lên.
Lăng Tiếu là loại thực lực gì, đây chính là tồn tại mà ngay cả thập nhất giai cao cấp Lôi Giao Long cũng có thể tàn sát, thế nào mà loại đê cấp Chí tôn đỉnh phong như Lôi Thang Kiệt có thể so sánh được, nàng nói như vậy cũng là vì tốt cho Lôi Thang Kiệt.
Lôi Nhã cũng là hứng thú dạt dào mà nói:
- Phong Tiêu hảo hảo đánh hắn một trận, tránh cho hắn giống như ruồi nhặng mà cứ quấn lấy ta, thật là đáng ghét đến chết!
Lăng Tiếu cười mỉm nói:
- Vốn là ta không muốn đắc tội với bất luận kẻ nào của Lôi tộc các ngươi, nhưng mà vị bằng hữu này lại mấy lần làm khó tại hạ, ta đây liền giống như ngươi mong muốn là được rồi, đến vực ngoại đi, ta nhường ngươi mười chiêu!