"Vốn tưởng rằng công phu hắn chỉ là cao thủ bình thường, ai mà ngờ được..."
Nội tình bên trong và kết quả cuộc luận võ của Vương Siêu cùng Trương Uy trước hết được truyền tới Quân khu tỉnh S, kết quả như vậy khiến cho Tào Nghị trong lòng thầm giật mình. Lão là một trong những người quen thuộc với Vương Siêu nhất.
Từ cuộc đánh nhau ba năm trước đây cho đến bây giờ, sự phát triển của Vương Siêu cũng có thể nói là lão theo dõi chứng kiến hàng ngày.
"Ba năm trước đây, hắn chỉ là mới sơ thông bác kích, cũng là đối thủ đánh còn dưới tay mình, nghĩ không ra ba năm sau hiển nhiên phát triển trở thành là quyền thuật đại sư. Biến hóa trong đó thật là từ rắn cỏ hóa rồng, không thể tưởng tượng nổi."
Tào Nghị ẩn núp tại giới hắc quyền, nằm vùng một đoạn thời gian, đối với sự lợi hại của Quảng Đông Tam Hổ tự nhiên biết được mười phần rõ ràng.
Thật ra đối với trận luận võ này của Vương Siêu, lòng tin của lão đích xác có điểm chưa đủ.
Thế nhưng trong lúc này, thế cục vùng duyên hải Đông Nam Á mấy năm gần đây càng ngày càng phức tạp. Bởi vậy cấp trên đặt ra rất nhiều kế hoạch, chỉ là những kế hoạch này đều cần số lượng rất lớn cao thủ võ thuật. Thế nhưng bộ đội đặc chủng dễ huấn luyện, còn cao thủ võ thuật muốn huấn luyện ra cũng không phải là chuyện dễ dàng như vậy.
Tào Nghị nhằm phối hợp đáp ứng các kế hoạch của Tổ Chức thượng cấp, đành lòng sống chết cũng xuất con ngựa ra đường đua, đưa ra Vương Siêu, thậm chí có thể vận dụng thủ đoạn, cho hắn quyền lợi vay một triệu tiền tài trợ đi đặt cược.
Lão cũng đánh một ván bài, nếu như lần này Vương Siêu thua, thì không những một triệu ấy và cả đời sống chính trị của lão cũng chấm dứt luôn. Nếu như Vương Siêu thắng, tiền đồ sự nghiệp của lão tự nhiên là một mảnh vinh quang sáng lạn.
Trận luận võ này, không chỉ là liên quan đến tính mệnh Vương Siêu và Trương Uy, chính là cuộc sống chính trị của Tào Nghị cũng đặt trên bàn đổ bác. Lão cũng là không có cách nào, không thể không hoàn thành nhiệm vụ của Tổ Chức. Thật là cuộc đời chính trị của lão cũng khá thăng trầm.
Người giang hồ thì thân bất do kỷ. Đồng dạng, người tại Lục Phiến môn, cũng không thể tự chủ vận mệnh bản thân.
"Chúc mừng ngươi, lão chiến hữu!" Đồng dạng, đối với lão chiến hữu đánh bạc thành công, tâm lý Thiếu tướng Quân đoàn trưởng Chu Lương cũng thập phần vui vẻ.
"Bây giờ còn không được, chưa đến lúc vui vẻ đâu!" Tào Nghị sau đó tỉnh táo lại, lắc đầu
"Hiện tại vùng duyên hải Đông Nam Á thế cục càng ngày càng phức tạp, đại quốc đánh cờ, ta củng nước Mỹ đã dính dáng rất nhiều năm. Tuy rằng biểu hiện ra gió êm sóng lặng, nhưng hiện tại cuộc đấu tranh đã chuyển sang bóng tối ngấm ngầm. Nhất là hiện tại bây giờ Liên minh Âu châu tựa hồ cũng có hướng đi mới, tại vấn đề Châu Á cũng muốn chen vào một chân. Cả trong giới võ thuật Đông Nam Á nữa. Tuy rằng không phải là con cờ quyết định, cùng chính trị kinh tế một ít lĩnh vực không quan hệ. Nhưng cũng là then chốt."
"Đúng vậy." Thiếu tướng Quân đoàn trưởng Chu Lương nhìn vấn đề cũng mười phần rõ ràng, "Giới võ thuật nếu nói họ 'hắc' thì họ vừa lại không 'hắc'. Nói họ 'bạch' thì họ lại cùng với Hắc đạo có ngàn vạn mối dây liên hệ, thậm chí là đầu lãnh Hắc đạo. Không tiến hành nắm vững khống chế, nếu như bị người lợi dụng đến, sẽ khiến kế họach chúng ta rất bị động đấy."
"Đáng lo ngại nhất chính là giới võ thuật Nhật Bản, Nhật Bản họ đã chiến đấu kịch liệt để trở thành quốc gia kinh tế phát triển. Trở thành thương nghiệp hóa. Sản xuất công nghiệp hóa. Tài chính hùng hậu. Thâm nhập Âu Mỹ, trở thành những tập đoàn kinh tế khổng lồ thu tóm hàng chuỗi bất động sản. Chỉ một biến động nhỏ của họ cũng có lực ảnh hưởng rất lớn. Mà giới võ thuật người Hoa chúng ta, chính là vẫn còn cố gắng tuân theo hoặc giữ gìn các quy tắc cổ điển, với mức độ suy tàn sa sút gần như là biến mất. Thiếu Lâm Tự hiện tại chỉ biết đốt mười vạn nén hương. Cũng đã không còn có chân công phu. Trong quốc nội những người hơi chút có một chút chân công phu, đều ẩn dấu cùng người thường như nhau, sợ này sợ kia. Hình như tự kỷ sợ rằng chỉ cần vừa động thủ, sẽ ngồi tù mục xương." Tào Nghị ngữ khí có vài phần bất hảo.
"Ai, quốc gia truy cầu một cái thực tế gì đó. Tuy rằng truy cầu thực sự không có sai, thế nhưng chung qui chỉ lưu lại chút nội tình bên trong. Chẳng qua như vậy cũng không trách ai, thế nhưng công nông nghiệp và khoa học kém phát triển (nhất cùng nhị bạch), cũng không có quá nhiều tinh lực đi thu nạp những kinh nghiệm Đông Tây. Hoàn hảo là hiện tại kinh tế kiến thiết nổi lên. Tục ngữ nói, sung túc ấm áp nghĩ đến hưởng thụ (Ăn no ấm cật giậm giật mọi nơi). No bụng, phú quý, thì có dư thừa tinh lực phát triển có gì sai?" Chu Lương trầm tư, đem vấn đề mấu chốt ra phân tích.
"Thật ra, báo cáo về Vương siêu đã báo lên rồi. Xem Tổ Chức an bài thế nào, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra ngoài ý muốn mà nói, xin tài chính, nhân lực..., sẽ rất nhanh chóng được phân phối xuống. Tất cả an bài thỏa đáng, có lẽ phải chờ tới nửa năm sau đó, mới có thể kêu hắn trước tiên mở mấy Võ quán ở vùng duyên hải, mở rộng ảnh hưởng tại giới võ thuật. Thế nhưng chúng ta chỉ có thể âm thầm ủng hộ. Dù sao vùng duyên hải đích này bọn con ông cháu cha thật sự làm vướng chân vướng tay a!"
Nguyên là bọn họ an bài bước thứ hai của kế hoạch chính là gọi Vương Siêu đến vùng duyên hải mở võ quán, tiến thêm một bước mở rộng tầm ảnh hưởng, sau đó tiếng tăm từng bước một mở rộng, trở thành nhân vật hết sức quan trọng trong giới võ thuật Đông Nam Á. Như vậy mới coi như đường đường chính chính.
Nhưng như vậy cũng cực kỳ nguy hiểm và phiền toái, không nói Vương Siêu trực tiếp tiến nhập vùng duyên hải phát triển sinh ý, đối với bọn họ thì đám con ông cháu cha cũng có ảnh hưởng thật lớn, hay một ít giới võ thuật khẳng định xem không vừa mắt, nhất là dám chắc chắn những hội quán, môn phái cấp quốc gia các nước Nhật Bản, Hàn Quốc, Thái Lan sẽ phát sinh mâu thuẫn kịch liệt đánh nhau, sau này quan hệ cuộc sống chỉ sợ đánh nhau suốt ngày.
Có danh tiếng là quyền thuật đại sư đích thực, chỉ cần thua một lần, thì cả đời không ngóc đầu lên nổi
Huống chi, người đi trên bờ sông sao có thể không bị ướt giày, người phiêu bạt giang hồ sao có thể không ra tay ?
Mặc dù là thiên hạ đệ nhất cao thủ, cũng không có chắc chắn tại mỗi một ngày đều phải đánh nhau, hàng tháng đánh, hàng năm đánh... liệu không có lần nào sơ sảy bị thua?
Hơn nữa dù coi như là không thua, cũng sẽ có cừu gia cường mạnh, hỏa khí hiện đại cường đại, chỉ cần thừa ngươi không chú ý, tùy tiện bớt thời giờ đưa tới một người xạ thủ bắn lén, một tay súng bắn tỉa bình thường cũng có bảy mươi phần trăm khả năng giết chết Thái Cực đại sư Trần Ngả Dương như vậy.
Kế hoạch của Tào Nghị như vậy có thể nói là đưa Vương Siêu vào "đầu sóng ngọn gió, núi đao biển lửa"!
Thế nhưng lão cũng không có lựa chọn, Vương Siêu cũng không có lựa chon.
Bọn họ đều chỉ là con cờ nho nhỏ trong ván cờ lớn quốc gia
"Được rồi, lão chiến hữu. Hiện tại thế giới đấu trường ngầm điều tra như thế nào rồi?" Chu Lương hỏi Tào Nghị.
"Tuy rằng Vương Siêu tiềm nhập trong thời gian rất ngắn, thế nhưng tin tức phản hồi cùng mặt khác của nhân viên nằm vùng báo cáo, tối thiểu lợi nhuận rất lớn! So cới cái gì KTV, quán bar, quán nhậu ... vui chơi giải trí kích thích nhất tính trên phương diện lợi nhuận đều cao hơn gấp hàng chục lần. Chỉ cần mượn việc Ngô Dĩnh Đạt khống chế toàn bộ khu vực đấu trường ngầm ở Quảng Đông mà nói, một vùng ngoại thành Quảng Châu, có bẩy tám chỗ như vậy, mỗi chỗ mỗi buổi tối đều tiến hành vài trường đấu, từng trường đổ quyền đều đông nghẹt người xem, hơn nữa vé vào cửa thu rất cao. Đặt cược ăn hoa hồng, nước, rượu... Một ngày đêm tiền đổ ra tới trên trăm vạn, vài trăm vạn. Có đôi khi thậm chí hơn nghìn vạn vốn lưu động. Còn cao hơn địa hạ quyền đàn nhiều. Toàn bộ các bãi đất Quảng Đông, hàng năm là có thể giúp cho bọn Ngô Dĩnh Đạt kiếm được khoản lãi ròng hai mươi triệu đến bốn mươi triệu."
"Lãi ròng!" Chu Lương lộ vẻ xúc động, phải biết rằng, khai tràng này tuy rằng kiếm tiền, nhưng dù sao phải có những quan hệ rất lớn, mọi mặt đều phải chiếu cố đến nơi, chi tiêu cũng lớn.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK