• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Kỳ nghỉ đông cuối cùng cũng qua đi. Vương Siêu trở về lại nhà của mình.

Nhưng kỳ nghỉ đông này hắn thu lợi được không ít. Ngon lành nhất là tìm được một công việc tốt, thủ hộ cho võ quán Đài Quyền Đạo, vừa nhẹ nhàng mà thu nhập cũng cao. Hơn nữa lại còn có được kinh nghiệm thực chiến, đồng thời có được sự hỗ trợ vững chắc của vị nữ tổng tài xinh đẹp Trương Đồng. Cảnh túng quẫn trước đây đã qua rồi.

Trong kỳ nghỉ hai tháng này cùng thực sự chiến đấu với Lý Phong, Lưu Văn Quân, Triệu Tinh Long, sau đó là hai tên vệ sỹ lính đánh thuê của Trương Đồng, đã khiến hắn lĩnh ngộ thâm sâu hơn với quyền thuật.

Hơn nữa lại được an nhàn đọc sách, dưỡng khí sinh hoạt tại ngôi biệt thự bên hồ Thiên Tinh do Đường Tử Trần để lại, học tập thêm cách xử thế của một số đại sư Quốc thuật truyền thống thời kỳ Dân Quốc cuối triều Thanh. Chuyện này cũng khiến cho tính cách Vương Siêu dần dần trở nên trầm ổn, bình hòa, có được chút khí độ của một vị tông sư.

Nhưng trong đoạn thời gian này, quyền thuật tiến bộ nhất vẫn là phương pháp rèn luyện di chuyển trên vại nước, khiến cho kình lực toàn thân của hắn quyện thành một cỗ, đạt đến thượng tầng công phu của Minh kình. Mỗi quyền, mỗi cước đều có thể tạo ra tiếng vang cộng hưởng.

Bây giờ đã là học kỳ cuối của lớp Mười hai. Tất cả đám bạn học đều khẩn trương phấn đấu cho kỳ thi đại học. Ngay cả Tào Tinh Tinh cũng vùi đầu vào việc học tập, chúi đầu vào đống sách dầy cộm. Số lần nói chuyện với cô ta cũng ít hẳn đi.

Nhưng Vương Siêu đối với mấy chuyện này không có chút cảm giác gì. Hắn đã đi trên một con đường khác rồi.

Văn có văn lộ, võ có võ lộ.

Hắn vẫn như trước mỗi ngày đều chuyên cần đứng tấn, luyện quyền. Hai ngày cuối tuần, hắn đều rời khỏi giường lúc một giờ tối, đi bộ đến tỉnh thành. Đầu tiên là đi gặp mặt lão bản Lý Vạn Cơ, sau đó cùng với vệ sỹ của Trương Đồng đấu với nhau một trận. Sau khi đánh xong mới trở về biệt thự của Đường Tử Trần tĩnh tọa suy nghĩ về chỗ hay dở, tìm tòi cách vận dụng kình lực cùng với sự liên hệ giữa từng bộ vị cơ bắp và hệ thống thần kinh.

Ngoài ra, trong các trận đấu với mấy tên vệ sỹ của Trương Đồng, Vương Siêu đã lĩnh ngộ ra được lực lượng của mình chưa đủ, vì thế lại càng gia tăng huấn luyện cho bản thân về phương diện này.

Nhưng huấn luyện về lực lượng của hắn đến hiện giờ vẫn chỉ là chà xát, lăn vần trái cầu thủy ngân chì kia. Khom người, dùng lực của eo, đùi, thêm vào cột sống, vận dụng hai bàn tay, hai cánh tay, mạnh mẽ xoay chuyển trái cầu lớn trong máng đá cho thật nhanh. Tiếng thủy ngân bên trong phát ra leng keng như tiếng chuông bạc.

Mấy tháng sau, sức lực của Vương Siêu càng lúc càng mạnh, đồng thời cách vận dụng đối kình càng lúc càng xảo diệu. Cuối cùng có một ngày đã có thể thoải mái triệt để xoay chuyển trái cầu thủy ngân chì bên trong máng đá, ôm lấy trong hai cánh tay mà xoa, nắn, đè, xoay.

Nhưng muốn giống như Đường Tử Trần mà dùng vai, hông, eo, đầu, chân mà xóc trái cầu lên tung hứng thì Vương Siêu vẫn chưa có năng lực này. Hắn chỉ có thể ôm lấy trái cầu xoay chuyển vài vòng mà thôi.

Vào một ngày thứ bảy trong tháng Năm, khí trời dần dần trở nên nóng bức. Trong căn biệt thự số 24 đặc khu hồ Thiên Tinh, tại một phòng huấn luyện, Vương Siêu đang cùng ba tên vệ sỹ của Trương Đồng đấu nhau kịch liệt.

Phành! Vương Siêu trầm hông xuống tấn. Chân trước vung lên một phát, từ sau đẩy tới trước. Mũi chân như tên phóng tới ngay người một tên vệ sỹ. Tên vệ sỹ đó vội vàng dùng song quyền liên tục đánh tới, đồng thời phóng cước đá ngay hạ bộ của Vương Siêu.

Đầu gối Vương Siêu hơi đẩy ra, lập tức ngăn cản lấy đòn cước của tên vệ sỹ này, sau đó hai tay liền lật ngược, cuộn lại như rắn đè lên hai cánh tay của tên vệ sỹ, đồng thời năm ngón tay như móc câu, chộp lấy bả vai của đối phương.

Cánh tay vừa lật lại thì thân người đã tiến tới trước. Vương Siêu trực tiếp xáp tới, phát kình vừa kéo vừa dẫn. Tên vệ sỹ này lập tức bị đánh bật lên không, té ra xa bốn năm thước.

Sau khi đánh ngã tên vệ sỹ này, hắn không hề ngừng lại, nghiêng người bước ngang, thân mình ngồi xổm rụt lại. Cả thân người một thước tám rùn lại thành một đứa nhỏ chưa tới một thước. Cả thân người đột nhiên không biết vì sao lại rút nhỏ như vậy.

Đây chính là chiêu thức mở đầu “Hầu tồn thân” (Khỉ ngồi xổm) của Hầu Hình trong Hình Ý Thập nhị hình. Con khỉ bị sợ, lập tức sẽ ngồi thụp xuống, cả người rụt lại thành một trái cầu, rồi đột nhiên quyện cong người lấy đà bung ra bốn phương tám hướng, cực kỳ nhanh nhẹn.

Vương Siêu ngồi xổm thế này cũng là như vậy, vừa nhảy lên vừa chuyển người giữa không trung, hai đầu gối khép lại, xương bánh chè như hai cục đá, hung hăng đập tới ngực của tên vệ sỹ đang tấn công tới từ phía sau.

Đây là chiêu biến hóa thứ nhì “Hầu quải ấn” (Khỉ đóng dấu) của Hầu Hình. Xương bánh chè là hai cái ấn lớn, muốn đóng lên ngực của địch nhân. Kẻ bị trúng chiêu mười phần chết chín.

Hai cánh tay của tên vệ sỹ này đưa ra chọi thẳng với đầu gối của Vương Siêu. Xương cốt hai người va vào nhau phát ra tiếng xương thịt va chạm răng rắc.

Vương Siêu rơi xuống đất, rồi như một con khỉ, liền chồm người giở chiêu "Hầu thâu đào" (Khỉ hái trộm đào) chộp xuống dưới.

Tên vệ sỹ kia thấy thân hình Vương Siêu biến hóa nhanh không thể tưởng tượng như vậy, không kịp nhìn thấy hết thảy, căn bản là không cách nào né tránh được, mà hơn nữa hắn cũng không có thói quen né tránh, liền lập tức giơ chân đá một cú, không để ý tới hạ bộ của mình đang hướng ngay mặt Vương Siêu.

Nhưng Vương Siêu lại không hề chộp lấy hạ bộ của hắn, mà chỉ đâm xéo vào dây thần kinh bên trong bắp đùi của hắn ta. Nhất thời dưới sự điều khiển bắp thịt của dây thần kinh, cú đá của hắn ta không còn tự chủ được bị khựng lại.

Chính vì thế nên mới khiến Vương Siêu nắm được cơ hội. Hắn như là rồng bay lên trời, cả người lao về phía trước, lấy vai gánh lấy hạ thể, quăng tên vệ sỹ kia ra ngoài.

Ngay lúc đó, phía sau đầu chợt có tiếng gió thổi tới. Mũi chân từ cú đá lén của tên vệ sỹ thứ ba chỉ còn cách sau ót Vương Siêu vài phân.

Vương Siêu gặp nguy biến mà không hề hoảng loạn, liền xử ra thế Thiết bản kiều. Thân người như cầu vồng trên mặt nước, mũi chân của đối phương đã lướt qua trước mặt.

Hai tay hắn vỗ xuống đất, cả người giống như cá chép vượt nước, sau khi xoay ngang một vòng đã ngồi trở lại mặt đất, rồi phóng ra một cước. Gót sau của bàn chân đang chống xuống mặt đất đã phóng ra, đá ngay gót chân của tên vệ sỹ thứ ba.

Đây là “Lưu địa chưởng” trong Xà Hình. Khi cả người đang ngồi trên mặt đất, gót chân rà sát mặt đất, còn bàn chân đạp tới trước, giống như người xuất chưởng đánh tới trước, cho nên dù rõ ràng là dùng chân, nhưng lại được gọi là “Lưu địa chưởng”.

Rầm, tên vệ sỹ cuối cùng bị đánh trúng, đã không còn giữ vững được thân thể, ngã mạnh xuống mặt đất.

Bàn tay của Vương Siêu liền mở ra, mượn lực nhảy vọt lên.

“Dừng lại!” Trương Đồng ở bên cạnh đã nhìn rõ hết mọi việc. Thấy chuỗi biến hoá của Vương Siêu âm trầm bí hiểm như vậy, lực phát ra dũng mãnh vô cùng, chưa tới một phút đã đánh ngã ba tên vệ sỹ. Tiến bộ nhanh như vậy quả thực khiến người ta phải tắc lưỡi trầm trồ.

“Các ngươi cùng nhau lên đi!” Trương Đồng ra mệnh lệnh.

Sau khi ba tên vệ sỹ bò dậy, quả nhiên từng người một xông tới Vương Siêu công kích.

Lần này đúng là phải đối phó với nhiều người rồi. Vương Siêu liền áp tới gần, thân thể chợt lóe lên nhoang nhoáng rồi cứ như chuồn chuồn chạm mặt nước, hoặc là lấy vai đánh, hoặc là lấy hông đánh, hoặc là lấy người đánh, hoặc là lấy mông đánh, cả người dường như đâu cũng là nắm đấm.

Chỉ cần áp sát tới người ai là thân thể tên vệ sỹ đó lập tức mất đi thăng bằng, chưa đến hai hiệp là khẳng định sẽ bị ngã lăn ra.

“Đệ đã thuần thục nắm bắt được phép lôi kéo rồi, càng lúc càng thuần thục đấy!” Cuối cùng Trương Đồng hạ lệnh cho đám tên vệ sỹ ngừng tay. Toàn thân ba tên vệ sỹ ướt đầy mồ hôi, trong ánh mắt lạnh lùng của họ đã có chút bội phục với Vương Siêu.

Mấy tháng nay dùng người làm cọc luyện kình, Vương Siêu đích thật là đã nắm bắt được tinh túy trong việc hoán chuyển kình lực. Việc đánh ngã người khác hết lần này tới lần khác càng trở nên thuần thục.

Hay làm thì khéo tay, khéo tay thì sinh biến hoá. Kình lực Thái Cực quyền của Vương Siêu đã dần dần tiếp cận thượng tầng cảnh giới "Vô ý mà động" rồi.

“Đấu với người cọc thật là tốt a!” Trong lòng Vương Siêu thật sự cảm thán: “Cũng cần phải có tiền, có quyền thế, mới có thể mời người ta tới làm mục tiêu luyện tập a. Ta nếu không có đánh với người cọc để luyện kình, muốn luyện thuần thục quyền kình Thái Cực, sợ rằng không phải chỉ cần thời gian dài gấp hàng mười lần.”

Sau khi rời khỏi biệt thự của Trương Đồng, trong lòng hắn cảm khái không thôi.

Quay về biệt thự của mình tắm rửa sạch sẽ xong, Vương Siêu đột nhiên nghĩ tới Triệu Tinh Long: “Cái tên gia hỏa này vẫn còn nuôi mộng học xong đại học. Không bằng ta đi xem xem, không khí của đại học rốt cuộc là thế nào? Thuận tiện cùng hắn nghiệm chứng quyền thuật một chút.”

Sau khi thay lên người bộ đồ thể thao, Vương Siêu lên xe buýt tới khu đại học phía đông thành phố.

Vương Siêu thật ra đã từng nghe Triệu Tinh Long quảng cáo về trường đại học, trong đó nào oanh nào yến, quá nửa đều là các nữ sinh viên xinh đẹp. Vương Siêu vừa tiến vào khuôn viên trường, liền cảm thấy được không khí nhẹ nhàng, sống động, thanh xuân trong đó.

Nhìn tới dưới bóng cây, từng cặp nam nữ liếc mắt đưa tình như thể không có người ngoài. Lại có các nữ sinh viên đi một mình ăn mặc mát mẻ, bước vội qua con đường có bóng cây che phủ, mang theo từng làn hương thơm theo gió. Vương Siêu hít lấy vào mũi, cảm thấy rất là tươi mát và đẹp mắt.

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK