• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




Sau khi sáu người được giúp đỡ giải vây, Diêu Hiểu Tuyết nói muốn mời Vương Siêu cùng với Triệu Tinh Long đi uống trà để tỏ lòng cảm tạ. Vương Siêu cũng không chần chừ, tám người kéo nhau tới một quán cà phê ở khu cạnh trường đại học, sau đó bắt đầu hàn huyên tâm sự.

Giới thiệu với nhau một hồi thì Vương Siêu biết được tên tuổi cùng lai lịch của mấy người này.

Thì ra Diêu Hiểu Tuyết cùng với Triệu Tinh Long đều là sinh viên năm thứ ba của học viện Thông Tin Truyền Thông. Còn ba cô nữ sinh kia đều là sinh viên của trường đại học bên cạnh, học về quản lý thương nghiệp. Còn hai anh chàng nam sinh kia đều học điện toán.

Vì thấy năm thứ ba đại học đã sắp kết thúc, học kỳ đầu của năm thứ tư cần phải tìm việc tập sự để có thể quen thuộc với công việc làm trong tương lai. Nhưng bọn họ Diêu Hiểu Tuyết lại không nguyện ý đi làm công cho người khác. Vì thế mấy người mới rủ nhau đi ăn cơm, thương lượng chuyện bắt đầu xây dựng một mối làm ăn nhỏ. Không ngờ trong quán ăn lại va chạm tới đám lưu manh.

“May mắn là các bạn xuất hiện giúp đỡ giải vây bọn ta. Bằng không lần này không biết phải chịu thiệt thòi gì đây!”

Hai anh nam sinh thân thể gầy yếu, lại còn đeo cặp kính cận dày cộp. Xem bộ dạng thế này, không cần tới cả đám lưu manh, cho dù chỉ một đứa, bọn họ không chừng cũng phải nằm bò xuống đất.

“Đúng vậy. Lần này đa tạ hai người các bạn. Thật không ngờ, ngươi còn là huấn luận viên đỉnh cấp của Đài Quyền Đạo quán!”

Ba cô nữ sinh kia đã sớm nhận ra thân phận của Vương Siêu, đối với hắn vô cùng hiếu kỳ. Sau khi hiểu rõ nhau, liền hỏi liên hồi: “Tuổi của bạn cũng không lớn lắm mà cũng là sinh viên ở đây sao?”

Vương Siêu cười cười, vẻ mặt bên ngoài cực kỳ tiêu sái tự nhiên, nhưng trong tâm lại có vài phần xấu hổi. Tóm lại quá xấu hổ không dám nói mình ngay cả cấp ba vẫn còn chưa tốt nghiệp, chỉ là học sinh lớp 12 thôi. Thế này cũng có chút khiến người nghe giật mình.

Nhưng cách đối nhân xử thế của hắn hiện giờ đã luyện thành có chút hư hư thật thật, biến hóa đủ loại, tùy tiện nói hai ba câu đánh trống lảng chuyện này, rồi đổi đề tài đến việc lập nghiệp của đám người Diêu Hiểu Tuyết.

“Chúng ta chuẩn bị kỳ nghỉ hè này mở công ty liên mạng Internet. Trước tiên là tạo quảng cáo cho các xí nghiệp, giúp xây dựng trang nhà cho các công ty. Về mặt kỹ thuật thì do hai người bọn ta làm. Bốn người Diêu Hiểu Tuyết bọn họ lo việc kiếm mối làm ăn. Thật sự thì quy mô không cần lớn. Trước tiên là phải làm đến nơi đến chốn, kiếm được chút kinh nghiệm thực tiễn là khá rồi.” Hai người nam sinh dường như rất thành thạo về phương diện mạng điện toán. Vừa bắt đầu đàm luận là đã thao thao bất tuyệt.

Vương Siêu ngoại trừ việc luyện quyền, đối với phương diện điện toán thì một chút cũng không thông. Nhưng nghe được một hồi, cũng dần dần biết được một chút manh mối.

“Chỉ là hiện giờ tiền mặt còn thiếu một chút. Chúng ta hôm qua có đi coi một cửa tiệm, vị trí khá lắm, nằm ngay trên đường Thanh Niên. Nhưng phí sang nhượng cửa tiệm này đắt lắm. Hơn nữa cần phải đóng tiền thuê ba tháng một lần.” Diêu Hiểu Tuyết đề cập tới chuyện khó khăn trong lần lập nghiệp đầu tiên, nỗi khổ tuôn trào ra khỏi cửa miệng.

“Các ngươi còn thiếu bao nhiêu tiền?” Trong lòng Vương Siêu chợt máy động liền mở miệng hỏi.

“Tính luôn cả sửa sang, trang trí cửa tiệm, mua máy tính… vân vân, thì còn thiếu hơn bốn vạn thôi.” Một người nam sinh nói: “Thật ra bọn ta khi còn trong trường, cũng đã giúp vài công ty thiết lập trang nhà cùng với lên kế hoạch quảng cáo, có quen biết một số người. Hiện giờ tự mình muốn ra làm, lôi kéo mối làm ăn thì thật không thành vấn đề.”

“Ồ, các người đã có kinh nghiệm từ trước rồi à? Rốt cuộc là muốn làm thế nào? Làm sao kiếm lợi nhuận? Ta thật sự có chút hứng thú, cộng thêm có chút tiền dư. Cùng nhau hợp tác cũng khá mà.” Vương Siêu búng búng ngón tay, lơ đãng nói.

“Ồ!” Ánh mắt của Diêu Hiểu Tuyết cùng với ba người nữ sinh và hai người nam sinh kia sáng ngời, lập tức đổi đề tài, bắt đầu nói thao thao bất tuyệt. Diêu Hiểu Tuyết lấy từ trong ví da xách tay mang theo bên người ra cả chồng giấy in, trên đó đầy đủ bản vẽ cùng với tên công ty và rất nhiều tên người khác.

“Chỉ tính riêng trong khu tỉnh thành S của chúng ta, bọn ta đã bỏ nửa năm điều tra, có hơn một vạn công ty hơi có chút quy mô mà không có trang mạng của chính mình. Hơn nữa trong đó có quá nửa trong đó đang muốn tạo dựng một trang mạng để đẩy mạnh tiêu thụ cùng với bán sản phẩm của họ. Hiện giờ mô hình kinh doanh trên mạng bắt đầu phát triển. Thời đại của mạng toàn cầu Internet đã sớm tới rồi."

Diêu Hiểu Tuyết nói tới đây, trơn tru trôi chảy, vô cùng có sức truyền cảm, lại còn thường hay đưa vào dẫn chứng phong phú xuất phát từ điều tra thực tiễn, giống như mấy tên đại sư trong nghề truyền tiêu (bán hàng đa cấp), tiếp thị, dẫn dụ người ta vào vực thẳm mê hồn. Triệu Tinh Long ngồi nghe bên cạnh đến ngẩn ngơ cả người.

“Không có điều tra thực tế thì không có quyền lên tiếng. Đám sinh viên này đối với việc điều tra thị trường đã chuẩn bị đầy đủ cả. Dường như sinh viên cũng không phải ai cũng chỉ biết chơi đùa mà thôi.” Vương Siêu không hề bị mê hoặc, lay chuyển mạnh như vậy, nhưng càng nghe thì càng thấy có lý cũng như nhận ra con đường kiếm tiền.

“Dù sao thì lượm nuôi một đứa nhỏ còn hơn để nó chết. Trong tay của ta còn chừng chục vạn, cùng với bọn họ hợp tác xem thế nào? Có công việc tại Đài Quyền Đạo quán thì dù sao cũng đủ trả chi phí quản lý của căn biệt thự kia, sinh hoạt cũng không cần phải lo âu.” Vương Siêu tư lự một hồi, cảm giác được mình cứ gắn bó lâu dài với cái Đài Quyền Đạo quán cũng không phải là cách. Chính hắn chỉ biết luyện quyền, về phương diện sáng lập sự nghiệp, thì cả một chút kinh nghiệm cũng không có, không được bằng mấy người sinh viên đại học này. Không bằng cứ hợp tác với nhau, xem kết quả thế nào. Cho dù có lỗ vốn cũng chẳng có chuyện gì tệ hại lắm.

“Tốt lắm, lời nói này của ngươi khiến ta động tâm rồi. Ta sẽ bổ sung vào số vốn còn thiếu của các ngươi, coi như là đã nhập bọn.” Đợi khi Diêu Hiểu Tuyết ngừng lại thì Vương Siêu cũng đã nghĩ thấu đáo trong lòng.

“Thật sao?” Ánh mắt Diêu Hiểu Tuyết vui mừng lóe sáng, hàng mi dài chớp chớp. Ba cô nữ sinh kia cũng ôm lấy nhau, giơ tay ra dấu hiệu thắng lợi.

“Đương nhiên là thật. Nhưng ta muốn nghe trước, sau khi ta nhập bọn, làm sao mà ăn chia đây?” Vương Siêu làm ra vẻ rất là lão luyện.

“Ài, đây là vấn đề lớn. Anh em ruột thịt cũng cần phải tính toán cho rõ ràng.” Diêu Hiểu Tuyết lại rút từ trong ví xách tay ra một tờ giấy và cây viết. Viết viết vẽ vẽ lên đó, không tới một lúc sau là đã vạch định ra vài điều khoản.

“Sau khi công ty thành lập, dựa theo tiền vốn ban đầu mà phân chia cổ phần. Chúng ta sáu người, mỗi người đều gom vào năm ngàn nguyên tệ. Hiện giờ cộng lại là ba vạn. Ngươi xuất ra năm vạn, tổng cộng là tám vạn nguyên tệ. Vậy là ngươi có 62.5%, số cổ phần còn lại thì sáu người bọn ta chia đều, mỗi người có 5.25%. Còn thêm vài điều khoản về chuyện hợp thức hóa thuế vụ công thương, người đại biểu đăng ký về mặt pháp lý. Ngươi xem qua đi. Nếu cảm thấy không có vấn đề, ta sẽ mang bản hợp đồng này đi sao lại. Sau đó mỗi người đều ký tên lên từng bản. Hợp đồng thì vẫn chưa được hoàn chỉnh. Chỉ hữu hiệu trong ba tháng. Ba tháng sau, xét theo tình trạng kinh doanh, chúng ta lại họp mặt với nhau, hoạch định ra một hợp đồng hoàn chỉnh xem phải như thế nào?”

Một loạt động tác này của Diêu Hiểu Tuyết rất là nhanh nhẹn và rõ ràng. Vương Siêu đột nhiên cảm giác cô ta có chút khí chất giống như Trương Đồng.

“Chẳng lẽ cô nàng này có tiềm lực của một nữ cường nhân thương nghiệp à?” Trong lòng Vương Siêu kinh ngạc một hồi: “Nhân tài của thế kỷ 21 thật là quá nhiều đi!”

Vương Siêu đã từng ký kết qua hợp đồng, thật chẳng xa lạ gì. Xem qua từng điều khoản một, sau đó hỏi lại những chỗ không hiểu, cho đến khi được trả lời đầy đủ, mới cùng nhau ký lên tám phiên bản. Mỗi người đều giữ một bản đã ký để lưu lại làm hồ sơ.

Sang ngày thứ hai, Vương Siêu lấy ra năm vạn nguyên tệ, cùng với bọn họ tìm tới cửa tiệm. Sau khi giao dịch xong, Diêu Hiểu Tuyết chỉ huy việc sửa sang lắp đặt, rồi sau đó chạy đi xin giấy phép doanh nghiệp, mua máy tính, bàn ghế, phát thiệp quảng cáo và các việc lặt vặt gì đó.

Vương Siêu quan sát cả ngày thì mới cảm thấy mọi sự ngăn nắp gọn gàng, không còn hoang mang, trong lòng cũng có chút bội phục tinh thần lập nghiệp của mấy người sinh viên đại học này. Đổi lại là một mình hắn, khẳng định là sẽ không làm mấy cái chuyện phiền toái này.

Qua thêm một tuần, lại đến hai ngày nghỉ cuối tuần. Khi Vương Siêu lên lại tỉnh thành thì phát hiện ra công ty đã bắt đầu treo biển hành nghề.

Tên của công ty mới dựng này rất là vang dội “Công ty Trách nhiệm hữu hạn Kỹ thuật liên mạng Internet Thiên Tinh”. Vốn định chuẩn bị gọi là Thịnh Đại liên mạng, nhưng đáng tiếc là không được. (Người dịch: Thịnh Đại/ Shanda là tên công ty game mạng lớn tại Trung Quốc)

Diêu Hiểu Tuyết còn in thêm danh thiếp nhũ vàng, trên đó có đề các hạng mục nghiệp vụ phục vụ khách hàng của công ty, số điện thoại. Vì Vương Siêu là cổ đông lớn, nên đã trở thành đại biểu pháp lý, Chủ tịch đổng sự trưởng. Mấy người bên dưới, trên danh thiếp cũng phân biệt in thành Tổng kinh lý bộ kỹ thuật, Tổng kinh lý bộ tiếp thị,… vân vân.

Mặc dù mấy tên Tổng kinh lý này chỉ như là tướng không quân lính, nhưng rút danh thiếp ra như vậy cũng cực kỳ oai phong.

“Đây là thủ đoạn thương nghiệp. Không thể lộ vẻ yếu ớt, phải mạnh mẽ, phải khoe khoang, có đi chết cũng phải đề cao mặt mũi.” Diêu Hiểu Tuyết giải thích như vậy với Vương Siêu thì hắn mới thật sự thấu hiểu.

Công ty vừa khai trương thì đã kéo được vài mối làm ăn rải rác. Mặc dù tính toán lại thì thu chi vẫn không được cân đối. Mỗi ngày đều lỗ lã. Nhưng nhìn chung có thể khai trương được như vậy là đã không tệ rồi.

Nhưng Diêu Hiểu Tuyết lại bỏ cả ngày xoay xở mọi thứ, nghĩ cách lôi kéo các mối làm ăn lớn, để thật sự thay đổi bộ mặt của công ty.

“Ngươi ở Đài Quyền Đạo quán cũng quen biết nhiều người, có thể giúp sự chú ý một chút nha. Dù sao ngươi cũng là Đổng sự trưởng, công ty mở ra làm ăn xuống dốc, ngươi là người chịu lỗ nhiều nhất.” Diêu Hiểu Tuyết nói với Vương Siêu.

Vương Siêu cũng gật gật đầu, tỏ vẻ mình nhất định sẽ chú ý. Nhưng hắn ngày nào cũng cứ luyện quyền, rồi cùng Triệu Tinh Long đọ tay nghề với nhau, rồi lại tới chỗ Trương Đồng lấy đám vệ sỹ làm người cọc luyện kình.

Chỉ là từ khi đem kình lực toàn thân tụ thành một cỗ, thính lực Thái Cực của Vương Siêu đã vận dụng cực kỳ linh hoạt tinh xảo rồi. Lực lượng tăng cao, nhưng thủy chung lại không có tiến bộ nào rõ rệt.

Thái Dương huyệt vẫn chỉ hơi nhô lên như lúc ban đầu, không hề được như Đường Tử Trần miêu tả lại, có thể nhô lên một thốn.

“Không biết khi nào mới có thể luyện thành Ám kình, đập bia phá đá đây.” Vương Siêu mặc dù biết mọi chuyện tuần tự mà dần dần tiến, nhưng lại vẫn có vài phần sốt ruột.

Kỳ thi vào trường cao đẳng tháng sáu đã tới. Vương Siêu lên trường thi một chuyến. Sau khi ra khỏi phòng thi, ngay cả đề bài là gì cũng không biết. Kết quả của kỳ thi cử đã có thể tưởng tượng ra ngay được.

Sự nghiệp làm ăn của “Công ty Trách nhiệm hữu hạn Thiên Tinh” vẫn không lên không xuống, vẫn phải chịu bị lỗ một ít.

Mặc dù Vương Siêu đã vô cùng chuyên cần luyện tập quyền thuật, nhưng cũng không có tiển triển gì lớn.

Một tuần sau kỳ thi vào trường cao đẳng, đêm đó Vương Siêu đang đứng dưới ánh trăng vung vẩy cây đại thương tại đặc khu hồ Thiên Tinh thì điện thoại di động reo lên.

Vương Siêu tiếp điện thoại, không ngờ lại là Tào Nghị.

“Nghe nói ngươi mở một công ty liên mạng à?” Tào Nghị vừa nói là đã đi thẳng vào vấn đề: “Gần đây mấy máy chủ của mạng chính phủ khu vực có một số thứ cần phải thay đổi lại bề mặt, đã xin được một số tiền trợ cấp, ước chừng vài chục vạn. Ngươi có muốn thầu cái vụ này không? Nói đến chuyện chi tiết thì trừ đi tiền hoa hồng quà cáp, ngươi ít nhất có thể có được bốn năm chục vạn, sau này chi phí bảo trì thay đổi mỗi năm cũng không ít.”

Vương Siêu nghe đến sửng sốt, sau đó nói: “Đây là mối làm ăn của chính phủ. Mấy cái thứ công khoản này, lợi nhuận thì lớn, nhưng không có quan hệ thì vạn vạn lần sẽ không thành. Chú có thể giúp cháu giành được sao?”

Tào Nghị kiên quyết nói: “Ta tự nhiên có thể giúp ngươi giành được hợp đồng. Nhưng ngươi cũng cần phải giúp ta một chuyện.”

“Chuyện gì?” Vương Siêu hỏi.

“Cũng không phải chuyện gì lớn. Ngày mai, vào buổi chiều thì Cục Công an sẽ xử lý một vụ án lớn, phá hủy một tụ điểm buôn độc phiến của một tập đoàn xã hội đen. Nhưng ký giả đài truyền hình không biết nghe từ đâu được tin tức này, nên đòi đi theo làm tường thuật tại hiện trường. Chính là cái cô Chu Giai lần trước phỏng vấn ngươi đó, ngươi còn nhớ không? Nhiệm vụ của ngươi là ở hiện trường bảo vệ kỹ càng cho cô ta, để cô ta thu thập được tin tức độc quyền, đồng thời lại không để xảy ra vấn đề về mặt an ninh. Ông già của cô ta là một đại nhân vật có máu mặt. Có được quan hệ tốt với cô ta, sau này các mối làm ăn với chính phủ tha hồ cho ngươi kiếm lời. Nhưng nếu cô ta xảy ra vấn đề, thì coi như ngươi xong đời! Ngươi có chịu làm không?”

Thanh âm của Tào Nghị truyền đến, tràn đầy vẻ dụ hoặc.

“Đương nhiên là làm chứ!” Vương Siêu lập tức trả lời.

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK