To lớn Huyết Đao cùng cường đại khí cầu va chạm, cả không gian cơ hồ theo đó đình trệ.
Một giây tiếp theo, một thứ ánh sáng chói loà bao trùm phiến khu vực này, thứ ánh sáng ấy tựa như tiên quang rực rỡ không cách nào nhìn thẳng.
Mặc dù mỹ lệ, bất quá ẩn chứa trong đó chính là cường đại huỷ thiên diệt địa uy năng.
Chỉ một cái nháy mắt thời gian, Trần Tinh có thể cảm nhận rõ ràng tử vong hàng lâm. Cảm giác tựa như có ai đó dùng bàn tay cứng rắn như sắt thép siết chặt cổ của mình vậy.
Đến cả hô hấp cũng cảm thấy khó khăn. Ngũ giác theo đó cấp tốc giảm xuống, mọi thứ xung quanh dường như cũng chỉ có hình ảnh giao phong trước mắt.
Trần Tinh bên tai mơ hồ nghe được tiếng hét của Lục Triển Ngưu. Bất quá hắn đã không có thời gian để phản ứng vấn đề này.
Trần Tinh động tác không hề chần chừ, hắn xuất ra Thiên Địa Lô nhanh chóng chặn trước người đối bính.
Đỉnh cấp Tiên Khí thì đương nhiên độ cứng rắn không cần bàn cãi, tuy không thể thúc giục ra toàn bộ uy năng, bất quá khống chế một hai thì lại không thành vấn đề.
Thật ra, Trần Tinh có thể trốn vào bên trong Huyết Long Giới để tránh né một kiếp. Chỉ là Trần Tinh biết mình không thể làm như vậy, không thể quá dựa dẫm vào Huyết Long Giới Chỉ.
Tiềm thức nói cho hắn biết, chỉ cần trốn vào Huyết Long Giới Chỉ thì mọi việc sẽ chẳng có gì xảy ra. Thế nhưng cũng chính vì vậy mà tâm tính của hắn sẽ sinh ra thiếu khuyết.
Gặp khó khăn, một lần rồi lại một lần chỉ biết trốn tránh, liệu một người tâm tính như vậy sẽ đi đến đâu đây? Trần Tinh vẫn luôn băn khoăn khi phải tự vấn lòng mình vấn đề này.
Gặp An Nhi cũng chính là Nữ Đế, Trần Tinh đánh không lại nên trốn tránh. Điều này là dễ hiểu, bất quá kết quả đâu? Hắn thật sự chết. Nếu tính đến lúc đó, Trần Tinh đã chết không dưới 3 lần, chỉ có duy nhất một lần như vậy là mang đến cho hắn sự hổ thẹn nhất từ trước tới giờ.
Chết khi chiến đấu còn có thể bảo trì một tia tôn nghiêm, thế nhưng đã tháo chạy lại vẫn phải chết xác thực rất nhục nhã.
Gặp Trâu Chí Hào bao vây bằng nhị sắc hoả diễm, Trần Tinh cơ hồ không có lối thoát liền trốn vào Huyết Long Giới. Hành động như vậy phải chăng hợp lý? Có thể có, cũng có thể là không, điều này phải xét đến nhiều mặt. Bất quá trọng tâm vấn đề không nằm ở đó, mà cốt lõi chính là ngoại trừ Huyết Long Giới thì Trần Tinh còn có thể dựa vào cái gì nữa đây?
Việc này là rất quan trọng, bởi lẽ sau khi gặp An Nhi Nữ Đế thì Trần Tinh đã sinh ra nghi hoặc. Hay nói đúng hơn là hắn đã quá ỷ y vào Huyết Long Giới Chỉ mà coi trời bằng vung.
Huyết Long Giới Chỉ là không gian pháp bảo không sai, thế nhưng tác dụng lớn nhất của nó lại là phòng ngự linh hồn. Tức là có những trường hợp không thể nào dùng để ẩn nấp được. Đại khái giống như công kích quỷ dị của An Nhi như thế.
Làm sao có thể đảm bảo, liệu sẽ không có một người nào sở hữu những môn thuật pháp so với An Nhi càng quỷ dị khó phòng? Nếu như vì thế mà những người này có thể theo Trần Tinh đi vào Huyết Long Giới thì sẽ hậu hoạ khôn lường. Nhất là khi Huyết Long Giới Chỉ còn cần thời gian chữa trị để khôi phục uy năng như ban đầu.
Trong quá trình tìm kiếm tài liệu để chữa trị, nhất thiết không thể phạm phải bất kỳ sai lầm nào, bởi lẽ Trần Tinh biết, bản thân linh hồn của hắn rất là yếu ớt. Nếu so với những lão quái vật đã sống mấy vạn, thậm chí mấy trăm vạn năm thì linh hồn của hắn lại tỏ ra bạt nhược muôn phần.
Do đó, nếu mất đi Huyết Long Giới Chỉ thì cơ hồ Trần Tinh sinh mạng chẳng khác gì chỉ màng treo chuông.
...
Đối mặt với Địa Tiên cùng với Thuế Biến Kỳ yêu thú toàn lực nhất kích, cơ hồ uy lực đã vượt ra khỏi giới hạn thực lực tu vi, tử vong áp bách mười phần rõ ràng.
Chỉ là càng như vậy, Trần Tinh không hiểu sao nội tâm lại càng bành trướng một cỗ hưng phấn lạ thường. Tựa như mỗi lần trải qua tử vong thời khắc sau đó tân sinh thì thực lực của hắn lại bội phần tịnh tiến.
Cả quá trình nói thì dài dòng tuy nhiên diễn biến thật sự chỉ trong chớp mắt thời gian.
Mọi thứ trở nên trắng xoá trước mắt Trần Tinh, tiếp theo sau đó, một cự đại lực lượng đánh úp tới, chấn đến Thiên Địa Lô cơ hồ cũng run lên dữ dội. Trần Tinh hai tay đều rách tả tơi, máu thịt be bết, hơn ba mươi lăm vạn cân lực lượng so với xung chấn lại có phần bạt nhược vô cùng.
Linh lực của hắn thì điên cuồng thúc giục giữ vững Thiên Địa Lô tránh cho việc mất khống chế trong lúc cấp bách.
Bất quá đây chỉ là khởi đầu của sự va chạm mà Khương Kiệt cùng Sâm Thuỷ Cự Viên gây ra.
-Ầmmmmm!!!
Ngay khi làn sóng xung lực thứ nhất qua đi, tức khắc, một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên. Cơ hồ lỗ tai Trần Tinh đều tràn ra máu tươi. Đầu hắn tựa như gặp phải trọng kích, có phần hoa mắt chóng mặt.
Trần Tinh cắn răng rít lên một tiếng giận dữ, bên trong ẩn ẩn còn có một tia thống khoái cảm giác.
Trần Tinh đã bày ra tư thế sẵn sàng để đối đầu với khó khăn trước mắt. Chỉ là một giây kế tiếp, Trần Tinh sắc mặt tựu khó coi vô cùng.
Nguyên lai bên trong xung lực, nhiệt độ tăng trưởng không biết bao nhiêu lần, cơ hồ Trần Tinh có thể cảm nhận Thiên Địa Lô nóng đến đáng sợ, song thủ của hắn hiện tại cũng đã truyền đến mùi thịt bị nướng chín.
Trần Tinh cấp tốc lùi về phía sao mượn lực tá lực, giảm bớt một phần tổn thương. Do đó, hắn bị đẩy đi không biết bao nhiêu dặm mới ổn định lại thân hình.
Mây đen khói độc tán đi, Trần Tinh thân ảnh cũng theo đó lộ diện, hắn nằm ngửa trên đất, cả người không chỗ nào là không tổn thương, miệng thở hổn hển, sắc mặt có chút tái nhợt, thế nhưng Trần Tinh khoé miệng lại lộ ra nhàn nhạt tiếu dung.
Chứng kiến cảnh tượng này, có lẽ ai nấy đều không khỏi hít vào một hơi khí lãnh, không ai có thể tưởng tượng nổi, gặp phải công kích như thế mà vẫn có người còn sống, điều này thật sự là một màn bất khả tư nghị.
Đúng là như thế, bất quá trong lòng Trần Tinh biết rõ. Bản thân hắn xác thật trải qua một lần cửu tử nhất sinh, nếu không phải trong lúc cấp bách vừa rồi, Thiên Địa Lô hấp thu một phần lực lượng thì có lẽ hắn thật sự đã trải qua tử vong thêm một lần nữa.
Hít một hơi thật sâu, Trần Tinh chờ đợi cơ thể tự động chữa trị. Sau vài phần chung thời gian, Trần Tinh một lần nữa hoàn hảo vô khuyết. Hắn không nhanh không chậm thay một lần y phục sau đó bay trở về.
Ở phía trên nhìn xuống, có thể chứng kiến cả một vùng rộng lớn cơ hồ bị san thành bình địa. Ở trung tâm giao phong, co thể thấy được một hố rãnh đen ngòm to lớn, thân ảnh năm người khác thì chẳng thấy đâu.
Dựa theo Trần Tinh suy đoán, bọn họ cũng không khá hơn hắn là bao, chắc có lẽ những người này đang tìm một nơi chữa trị thương thế.
Trần Tinh hơi hạ thấp thân hình lơ lửng ở trên miệng hố. Ánh mắt chớp loé vài lần, tiêu cự kéo dài xuống dưới. Trần Tinh đột nhiên chứng kiến một điểm tinh mang. Hắn hơi sửng sốt một chút, sau đó không khỏi cười rộ lên.
Trần Tinh nhanh chóng lao xuống dưới, tiện nghi như vậy, làm sao không nhận đây?
*Hết chương.