Sâm Thuỷ Cự Viên hầu như đã lâm vào trạng thái điên cuồng, càng đánh càng hăng và không có một tia dừng lại dấu hiệu.
Quyền đầu của nó tựa như trọng chuỳ được đúc luyện không biết bao nhiêu năm tháng, lồng ngực thì lại tựa như chuông cổ chứa đầy bạo ngược cùng tang thương khí tức. Mỗi một quyền rơi xuống lại tạo ra tiếng vang chẳng khác nào tiếng hoàng chung đại lữ như thế.
Chấn đến gió vang sấm dậy, khí độc bốc lên ngùn ngụt che lấp quang minh. Thân hình khổng lồ của nó như toà đại sơn mang tới áp lực mà bất kỳ Địa Tiên tu sĩ nào cũng phải e dè sợ hãi.
Mỗi một tiếng vang qua đi, bốn người thần tình đều trắng xám mấy phần, khoé miệng tràn ra máu tươi không cách nào ngạnh hám.
Tình huống nếu cứ như thế tiếp diễn, bốn người e là không thể nào chống chọi đến phút cuối cùng.
-Mọi người mau...mau hợp lực!
Lục Triển Ngưu nhận thấy Sâm Thuỷ Cử Viên cử động khác lạ liền gấp gáp hét lớn một tiếng, từ trong người xuất ra một mặt tiểu kính lục giác.
Tiểu Kính nhanh chóng toả ra bạch quang chói loà rồi biến lớn thành cự đại hộ thuẫn chắn lấy cuồn cuộn âm lực đánh tới.
Ba người còn lại cơ hồ đều không chần chừ đứng phía sau Lục Triển Ngưu gia trì linh lực vào trong đối bính.
-Coongggg!!!
Một tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên, xung lực dư chấn toàn bộ bành trướng hết ra bên ngoài.
Một giây kế tiếp, mặt đất phạm vi mấy chục dặm đều bị thổi tung. Hộ thuẫn thành công chặn lại một đòn nhưng cơ hồ cũng bị phá diệt không sót một mảnh.
Cả bốn người đều oa một tiếng nôn ra một ngụm máu tươi bay rớt ra sau.
Trần Tinh đương nhiên cũng bị ảnh hưởng, hắn đứng ở rất xa nhưng cũng có thể cảm nhận được lực lượng mà dư chấn đánh tới.
Cơ hồ Trần Tinh không do dự mà xuất ra một trương linh phù đồng thời vận linh lực thúc giục linh phù hộ thể. Đây là một trong các món bảo vật tặng kèm mà các trưởng lão đã tặng cho hắn trước đó.
Lần này xem như có tác dụng để dùng, dẫu sao có mà không tận dụng chẳng khác nào vứt đi.
Linh phù này có tên Hộ Thân Phù, tác dụng duy nhất chính là có thể đỡ được Địa Tiên sơ cấp toàn lực nhất kích. Đối với dư chấn thế này thì cũng không phải quá khó khăn với nó.
Tức khắc, linh phù phừng một cái cháy thành tro tàn, tro tàn lấy kỳ dị phương vị liên kết với nhau tạo thành một lá chắn bao phủ cả người Trần Tinh vào bên trong.
Xung lực đánh tới chẳng mảy may ảnh hưởng. Trần Tinh nhàn nhã chống chọi dư chấn. Đợi khói độc qua đi, Trần Tinh mới có thể thấy rõ tình huống trước mắt.
Nhãn lực của hắn thì thời thời khắc khắc theo dõi quá trình chiến đấu của đám người, tử thủ bàng quan bộ dáng.
Nếu để ý rõ, có thể thấy được mặt dù sắc mặt Trần Tinh có chút nghiêm túc, bất quá bên trong ánh nhìn của hắn lộ ra một tia minh ngộ cùng với đắc ý không thôi.
Đương nhiên, Trần Tinh không phải bởi vì những người này chật vật mà vui vẻ. Hắn vui vẻ là vì rốt cuộc hắn cũng tìm ra được nhược điểm của La Khinh Y.
Không sai, La Khinh Y có thể hư hoá tránh đi tấn công vật lý cùng pháp thuật, nhưng mà nàng không thể tránh đi công kính bằng xung lực được.
Trần Tinh hiện tại mặt dù chỉ sở hữu một môn phàm cấp võ học Sư Hống Công, tuy nhiên nếu hắn dụng tâm tìm hiểu cải tiến môn võ học này, nhất định có thể xem như áp trục pháp thuật dùng để phá giải thuật pháp của nàng.
Pháp thuật chú trọng mạnh yếu không sai, thế nhưng ít người quan tâm vấn đề khắc chế thiên sinh. Cũng giống như Thuỷ khắc Hoả một dạng.
Về cơ bản là vậy, chỉ trừ khi hoả lực đủ mạnh đến nổi linh thuỷ cũng không thể nào dập tắt.
Hư hoá dĩ nhiên cũng không ngoại lệ, có thể còn nhiều biện pháp dùng để khắc chế khác. Bất quá trước mắt xung lực khắc chế là điều mà Trần Tinh nghĩ tới.
Trong lúc Trần Tinh loé lên vẻ đắc ý thì Khương Kiệt dường như cũng đã hoàn thành xong bí pháp. Hắn hướng về Sâm Thuỷ Cự Viên nộ hống một tiếng:
-Nghiệt súc! Nhận lấy cái chết!
Chữ chữ ẩn chứa vô tận sát ý, máu tươi tanh nồng toả khắp bốn phương tám hướng. Huyết sát chi khí bao trùm toàn bộ không gian, thoang thoảng có thể nghe được tiếng la hét tựa như lệ quỷ từ địa ngục vực dậy.
Đột nhiên lúc này, từ trên đỉnh đầu Khương Kiệt, bạch vân xoay vần theo một tiết tấu nhất định, trung tâm tách ra một khoảng trống vô cùng rộng lớn, đường kính ước chừng có 500 dặm tả hữu.
Thương khung chi thượng đột nhiên truyền tới tiếng nổ vang rung trời chẳng khác gì diệt thế tai ương. Theo sau đó, Khương Kiệt song thủ chấp lại thành một giơ quá đỉnh đầu. Tức thì, một thành cự đại huyết đao chậm rãi triển hiện, từ phía trên hạ xuống.
Huyết Đao vừa lộ ra bản thể, không gian lập ức ầm vang chấn động lắc lư liên tục, bởi lẽ nó thật sự quá to lớn, cán đao đã cách đỉnh đầu Khương Kiệt 10 thước cư nhiên Trần Tinh chỉ có thể nhìn thấy chưa đầy phân nửa lưỡi đao. Nói về độ lớn của nó thật sự thế nào thì vẫn chưa thể đoán định rõ ràng.
Hơn nữa, Huyết Đao còn toả ra khí tức tà ác cùng cực, trên thân lưỡi đao huyết dịch chảy xuôi, từng giọt từng giọt ẩn chứa vô tận oán khí, xung quanh thì bao lấy hào quang đỏ thẫm tựa như thi sơn huyết hải, chỉ nhìn thôi cũng đủ khiến người khác tâm thần nhận lấy trọng kích, linh hồn sụp đổ.
Bất quá ở đây toàn những người không phải tầm thường, đều là một dạng tâm tính cứng rắn, cho nên không có quá nhiều ảnh hưởng, ngoại trừ tinh thần có chút mất tập trung ra thì không có biểu hiện khác lạ.
Lúc này, Sâm Thuỷ Cự Viên giống như cũng cảm nhận được tử vong hàng lâm, dục vọng cầu sinh mãnh liệt, hung tính bạo phát càng thêm cường hãn.
-Grừ!!!
Sâm Thuỷ Cự Viên đột nhiên gầm lên một tiếng tràn đầy thống khổ, hoa văn chính giữa lông ngực của nó bỗng chốc phát sáng, chúng nó dần dần hội tụ lên khuôn mặt Cự Viên, lúc này Cự Viên khuôn mặt cũng che kín những hoa văn thần bí này. Bất quá cảnh tượng tiếp theo lại có phần quỷ dị không thôi.
Huyết dịch của nó đột nhiên kết hợp với hoa văn, nó há miệng thật to, từ trong cuống họng có thể thấy được một quả cầu linh lực nhanh chóng ngưng tụ. Gió thổi mây phun bắt đầu nổi dậy, song phương khí thế không ngừng kéo lên.
Nhìn thấy sóng linh lực ba động, tất cả mọi người đều khiếp sợ không thôi. Hạng Thiếu Tu hướng Khương Kiệt hét lớn một tiếng:
-Nhanh...nhanh giết nó!
Không cần Hạng Thiếu Tu thúc giục, Khương Kiệt dĩ nhiên cũng muốn nhanh chóng giải quyết Sâm Thuỷ Cự Viên. Bất quá Huyết Đao thật sự quá to lớn, muốn hoàn mỹ khống chế không phải việc đơn giản.
Khương Kiệt chỉ có thể cắn răng kìm nén trong lòng huyết khí nhộn nhạo, hắn dồn hết sức bình sinh mạnh mẽ hướng Sâm Thuỷ Cự Viên trảm xuống.
Tức thì, mọi người ai nấy đều có thể cảm nhận được không gian bắt đầu phát sinh cải biến.
Phía trên bầu trời, cuồn cuộn lôi điện quấn quanh Huyết Đao, thương khung đột nhiên rắc rắc mấy tiếng, tinh không dường như cũng bị chẻ đôi.
Đứng ở phía dưới có thể nhìn thấy rõ ràng một vùng tăm tối ẩn ẩn lấp loé tinh quang giữa một vùng trời thoáng đãng.
Xoắn lực cường đại từ khe hở thoát ra chỉ nhìn thôi cũng khiến ai nấy da đầu không khỏi tê dại. Địa Tiên tu vi nếu rơi vào đó ắt hẳn bị xoắn thành cặn bã thi cốt không còn.
Huyết Đao vừa xuất, Sâm Thuỷ Cự Viên cơ hồ cùng nhả ra cường đại khí cầu ẩn chứa vô tận linh lực đánh tới.
*Hết chương.