Mục lục
[Dịch]Nghịch Thần Ký - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau ít phút nghĩ ngơi, hiển nhiên đoàn người Rikimaru cũng đã trở lại trạng thái bình thường, hiệu ứng của thuốc mà Tomoro hạ vào trong nước cũng đã mất đi tác dụng.

Chỉ là thanh niên Rikimaru đang biểu hiện có chút dè dặt trước mặt Trần Tinh. Bởi vì y thật sự không hiểu được vì sao hắn lại làm như vậy? Ý đồ của Trần Tinh là gì? Những câu hỏi luôn quanh quẩn trong đầu Rikimaru, nhưng y không dám lên tiếng.

Qua sự việc lần này, dường như y đã trở nên đa nghi hơn, cũng phải thôi, một khi quá tốt nó sẽ là thời cơ cho bọn xấu lợi dụng, nếu không phải Trần Tinh đến và trùng hợp người hắn muốn tìm là thanh niên Tomoro thì có lẽ không chỉ riêng Rikimaru chết mà còn liên luỵ những thành viên khác.

Lòng người khó đoán, không thể nhìn mặt mà bắt hình dong, không phải ai cũng thân thiện như cái miệng họ thể hiện. Những người càng dễ dàng chiếm được niềm tin người khác càng phải xem xét thật kỹ nhân phẩm của người đó.

Bỏ qua những điều này, nhận thấy thái độ của Rikimaru có phần e dè, Trần Tinh cũng nói ra mục đích của mình.

-Ngươi không cần phải tỏ dùng thái độ như vậy đối với ta, thật sự mà nói thì ta không có ý đồ gì với ngươi, chỉ là ta cảm giác ngươi dường như hiện tại rất khao khát thực lực thì phải?

Rikimaru nghe xong cũng cảm thấy nghi hoặc, có điều y cũng không phản bác, thực lực thì ai cũng khao khát, thế nhưng từ khi xảy ra biến cố vừa rồi khiến y trở nên khao khát thực lực hơn so với bình thường.

Nhận thấy được sự thay đổi của y, Trần Tinh cũng bắt đầu thực hiện kế hoạch. Hắn không nói không rằng mà gửi cho y một lời mời tổ đội.

Rikimaru hiếu kỳ, y nhìn Trần Tinh, động tác do dự một lát và rồi cũng đồng ý.

Trần Tinh âm thầm gật đầu, hắn nói

-Theo ta.

Chỉ với hai từ đơn giản nhưng cũng đủ để cho Rikimaru hiểu được ý đồ của hắn là gì.

Y chỉ chần chừ một lát sau đó cũng lựa chọn đi theo, trước khi đi Rikimaru còn không quên căn dặn đoàn viên của mình trở về khu vực an toàn trước.

Đây cũng chính là nguyên nhân mà Trần Tinh dự định chọn Rikimaru làm "người dẫn lối mở rộng nhân số culi" cho hắn.

Đi theo phía sau Trần Tinh, Rikimaru mặc dù không hiểu vì sao hắn lại giúp mình, nhưng y nghĩ lại, với thực lực của Trần Tinh thì bản thân mình cũng không có giá trị lợi dụng to lớn gì, nên Rikimaru cũng mau chóng dẹp những suy nghĩ đa nghi của mình sang một bên mà tập trung theo sát Trần Tinh.

Hai người cứ thế một trước một sau đi thẳng đến một phương hướng, nơi này có hai bầy creep cùng nhau hoạt động, nếu là bình thường thì ắt hẳn muốn đánh thông đường nơi này thì phải cần một khoảng thời gian tương đương 4-5 tiếng.

Trong khi đó, Trần Tinh mất khoảng 5s để giải quyết hết đống creep này.

Không nói ngoa, thật sự thì thời gian hắn cần chính xác là 4s mấy mà thôi, bởi vì phương thức hắn dùng chính là Trảm Phong phiên bản 10000 năng lượng trị.

Yếu hơn nhiều so với lần trước, nhưng đủ để xử đẹp đám creep này.

Lúc này, Rikimaru mới thật sự hiểu được đẳng cấp của mình so với Trần Tinh là như thế nào.

Y cũng bắt đầu nổi lên ý nghĩ Trần Tinh liệu có như mọi người nói chính là GM hay không? Rikimaru cũng dự định nói lên suy nghĩ của bản thân.

Nhưng mà y chưa kịp mở miệng nói gì thì âm thanh thông báo lên cấp cứ liên tiếp lấn át những thứ khác, nó tăng lên vùn vụt đến khi vượt qua ngưỡng 60 mới dừng lại.

Lúc này Trần Tinh cũng cảm thấy như vậy đã đủ, hắn không có lời dư thừa nào liền huỷ tổ đội và rời đi trong sự bất đắc dĩ của Rikimaru.

Cứ như thể trong mắt Trần Tinh hoàn toàn không xem người này ra gì vậy, đến khi bóng dáng hắn mất hút thì việc này cũng kết thúc một cách chóng vánh.

Thật vậy, Trần Tinh hoàn toàn xem việc này cũng chẳng quan trọng, nhưng gieo nhân nào thì gặp quả ấy, hiện tại hắn giúp cho thanh niên Rikimaru chỉ là tiện tay, sau này chính vì tiện tay này mà thanh niên này lại giúp hắn kha khá vấn đề phiền phức khác.

....

Trần Tinh rời đi, thanh niên "lão đại" kia hắn cũng đưa ra lời khuyên cho y, sau khi làm xong những việc nhỏ nhặt, hắn cuối cùng cũng trở lại tầng 12, kỳ lạ là đến khi vào phòng thì vẫn chưa thấy Asuna cùng Yuna nhắn tin cho mình, Trần Tinh cũng không để ý việc này lắm, không phải ai cũng như hắn, giải quyết hàng trăm con creep trong 4-5 giây được.

Từng giây từng phút chờ đợi cứ thế trôi qua, đến khi mặt trời khuất bóng, cái nóng gay gắt của sa mạc cũng bị thay thế bởi cái lạnh lẽo của màn đêm, nhiệt độ cũng nhanh chóng giảm xuống.

Ban ngày thì nóng, ban đêm thì lạnh, với thời tiết này rất ít người có thể chịu đựng được, bên cạnh đó chính là việc khi về đêm thì lũ creep sẽ mạnh hơn nên cũng không thấy ai farm creep vào ban đêm cả.

Chính vì vậy, trên đường đi từ khi vực an toàn đến phía tây bắc cách nơi thị trấn 10km Trần Tinh hoàn toàn không hề thấy bóng dáng có bất cứ người nào, trên đường đi hắn cũng vô tình bắt gặp một số đám creep nhỏ lẻ.

Với số lượng ít ỏi như vậy thì đừng nói chi đến việc Ali lên level 70, ngay cả lên 1 level nữa thôi cũng không phải chuyện đơn giản.

Trần Tinh lắc đầu thì thào

-Chẳng lẽ phải đợi thêm mấy mươi ngày nữa?...

-Réc..

Ngay lúc này, Ali bất ngờ kêu lên một tiếng sau đó nó chạy sang một hướng khác.

Trần Tinh cũng đưa mắt nhìn theo, đập vào mắt hắn là một thứ gì đó được ánh trăng phản chiếu với ánh sáng lập loè khi có khi không, nếu không phải hắn nhìn theo Ali và phát hiện được thì có lẽ hắn cũng sẽ không chú ý đến nó.

Vấn đề là Trần Tinh không hiểu vì sao Ali lại có biểu hiện "phấn khích" như vậy, hắn cảm thấy hiếu kỳ sau đó cũng lựa chọn đi theo phía sau.

Qua hai đồi cát che chắn, trước mắt hắn xuất hiện một ốc đảo nhỏ, ốc đảo này chẳng có gì đặc biệt ngoại trừ trung tâm của nó có một loại hạt gì hắn chưa thấy bao giờ, hạt này hình bầu dục đang phát quang dưới ánh trăng và thứ này chính là nguyên nhân vì sao Ali tỏ ra phấn khích như vậy.

Có điều mọi thứ dường như không được suông sẻ với nó cho lắm, trong khi Ali giang cánh bay qua thì phía dưới hồ bắt đầu xuất hiện những bọt bong bóng nổi lên, tiếp theo đó chính là một cột nước nhỏ từ phía dưới bắn lên, mục tiêu của cột nước không phải là Ali mà chính là "hạt lạ" kia.

Ngay khi hạt này bị rơi xuống và chìm sâu xuống hồ, dị biến bắt đầu phát sinh, mặt đất dưới chân Trần Tinh bất đầu rung động dữ dội, nước trong ốc đảo cũng bắt đầu hoà lẫn với cát sôi sùng sục và bị đẩy lên cao 3-4m cứ như là có cái gì đó sắp sửa trồi lên vậy.

Trần Tinh nhanh chóng lùi về phía sau, Ali cũng kêu lên một tiếng tiếc nuối sau đó bay trở về.

Cảnh tượng này cứ tiếp diễn chừng 2-3 phút đến khi một Kim tự tháp cao hơn 100m xuất hiện trước mặt Trần Tinh thì nó mới dừng lại, mặt đất cũng bắt đầu trở nên yên tĩnh.

Trần Tinh nhíu mày, hắn có thể đảm bảo việc này không thể là do Kayaba thiết trí, ắt hẳn chính là AI sau khi bị thay đổi thêm vào.

Đây nhất định có nguyên nhân gì đó và chuyện này hắn nhất định sẽ tìm hiểu sau, bởi vì lúc này Trần Tinh nhận được tin nhắn cầu hỗ trợ của Asuna cùng Yuna.

Nội dung tin nhắn có phần khẩn cấp, 2 người nói bên trong Dungeon có Boss ẩn, con Boss này 2 người không thể đối phó được và bị bao vây bên trong đó không thể sử dụng pha lê dịch chuyển.

Hắn không chần chừ sử dụng pha lê dịch chuyển về lại khu vực an toàn để dùng cổng dịch chuyển trở lại tầng 10.

Ngay khi Trần Tinh rời đi thì mặt đất cũng bắt đầu run lên, cảnh tượng khi nảy lại diễn ra lần nữa nhưng theo một chiều hướng ngược lại, đến khi mọi việc đều ổn thoả trở lại, thì ốc đảo cũng xuất hiện như ban đầu, không có gì thay đổi cứ như chuyện vừa rồi chưa từng xảy ra.

Chỉ có điều, đâu đó nghe được tiếng thở dài vang trong theo gió, tiếng thở dài này xuất phát từ phía dưới mặt hồ, chính xác là bên trong Kim Tự Tháp bí ẩn kia.

*Hết chương..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK