Theo thường lệ, mỗi một tu sĩ muốn đột phá một đại cảnh giới trước tiên phải "hiểu" được bản chất cảnh giới đó là gì. Sau đó định hướng và tích trữ lực lượng rồi mới bước chân vào giai đoạn đó.
Bên cạnh đó chính là tài nguyên cung cấp cho quá trình đột phá phải đầy đủ, nếu không đột phá mà thiếu tài nguyên sẽ có nhiều vấn đề bất cập xảy ra nhưng tạm thời chưa nói đến.
Quan trọng nhất chính là thể chất của tu sĩ "thích hợp" để đột phá.
Vì sao lại nói như vậy?
Tu tiên mục đích cuối cùng không phải là cầu trường sinh hay sao?
Nhưng việc này nào đâu có dễ dàng như vậy? Tu sĩ phải trải qua quá trình cải tạo lại thể chất để làm cho nó "mạnh hơn".
Mạnh hơn ở đây không phải về sức phòng ngự mà là sự thích nghi và khống chế.
Vì sao tu luyện lại phân cấp? Vì sao trong cùng một cảnh giới thì vẫn có người mạnh người yếu?
Tất cả đều liên quan đến thể chất, chỉ là hiểu theo một nghĩa khác thôi.
May mắn thay chính là việc thân thể của hắn đã được lột xác, mặc dù không thích hợp lắm cho con đường tu tiên, nhưng về căn bản, có thể xem đây là bàn đạp và điểm xuất phát trước người khác của Trần Tinh.
Hắn có một cơ thể siêu việt cảnh giới hắn hiện tại theo nghĩa đen, thích nghi tuyệt đối với linh lực đồng cảnh giới theo nghĩa bóng đồng.
Cái thiếu khuyết duy nhất của hắn là kiến thức. Mớ kiến thức mà Tần Chính để lại chỉ có thể tham khảo, bởi vì con đường Trần Tinh dẫm lên hoàn toàn khác xa với những người khác.
Hắn ổn định tinh thần, xếp bằng minh tưởng, ý thức hắn nội thị đan điền.
12 khoả đan nguyên vẫn trôi nổi ở 12 phương vị khác nhau.
Khác với tu Thần, từ khi bước vào giai đoạn tu Tiên thì tu sĩ đã phải "tập làm quen" với pháp tắc, về cơ bản việc này là cần thiết, bởi vì có ai lại muốn tụt hậu lại phía sau?
Giai đoạn từ Đại Thừa về trước thì pháp tắc chẳng sử dụng bao nhiêu, nhưng một khi đặt chân vào nhất kiếp Tán Tiên liền phân định mạnh yếu dựa vào pháp tắc lúc trước mà bọn họ cảm ngộ ra được.
Cũng giống như việc những người nào không biết nhìn trước tương lai, ỷ y vào thực tại thì đến khi đặt chân đến cái mốc sự kiện đó thì chợt nhận ra bản thân mình đã bị người khác bỏ lại xa phía sau.
Chính vì nguyên do đó, Trần Tinh cũng đang suy nghĩ giải pháp ngay từ lúc này tu luyện ra pháp tắc.
Hắn nhận định, tu luyện pháp tắc chính là cảm ngộ của bản thân về một nguyên tố nào đó, cụ thể chính là kim, mộc, thuỷ, hoả, thổ. Ngoài ra còn có phong, lôi.
Đây là những nguyên tố cơ bản để lĩnh ngộ ra pháp tắc mà tu sĩ có thể dựa theo thuộc tính của mình để lựa chọn tu luyện.
Bên cạnh đó còn rất nhiều thứ khác, nhưng chúng hư vô mờ mịt muốn cảm ngộ ra được là việc rất khó.
Những vấn đề này nói đến hiện tại có lẽ không thích hợp với Trần Tinh, bởi vì hắn thật sự chưa đủ trình để hiểu được những việc này.
Việc gì cũng vậy, phải đi từng bước từ tầng thấp nhất mà lên, thử làm từ cái quen thuộc đến cái xa lạ. Dụng tốc bất đạt.
Trước hết cứ đánh mục tiêu cảm ngộ ngũ hành trước!
Nghĩ tới đây, Trần Tinh bắt đầu tập trung vào cảm ứng nguyên tố.
Quen thuộc với hắn nhất phải kể đầu chính là Thuỷ, tiếp theo là Mộc và Thổ.
Điều này là nhờ Điệp Vũ mang lại, cũng có thể nói là thể chất của hắn thích hợp với ba nguyên tố này.
Trần Tinh không hề gấp, hắn cứ theo trình tự cảm ứng từng nguyên tố một.
Lúc này, linh khí bên ngoài dựa theo cơ chế hô hấp của hắn mà tiến vào trong đan điền.
Linh khí này xoay quanh khoả đan nguyên màu xanh và bị khoả đan nguyên này hấp thụ.
Đây là Trần Tinh cố ý dẫn nó tới, 12 màu của 12 khoả đan nguyên hắn không biết là biểu trưng cho việc gì, nhưng cứ dựa theo ý nghĩ cùng cảm nhận mà thi hành thôi.
Khoả đan nguyên này nhanh chóng lớn lên một vòng gấp đôi so với những khoả đan nguyên khác. Ánh sáng màu xanh cũng bao phủ xung quanh nó cứ như là một vỏ trứng.
Linh khí không ngừng cung cấp, nồng độ cùng ánh sáng khoả đan nguyên càng ngày càng đậm đặc.
-Nước có thể chở thuyền cũng có thể lật thuyền....nước có thể biến hoá trạng thái...nước có thể cắt đứt mọi thứ...
Những khái niệm mơ hồ có phần đứt quãng của Trần Tinh vang lên. Đây là cảm nhận của hắn về Thuỷ chi nguyên tố.
Lúc này, cơ thể Trần Tinh bất giác sinh ra một luồn sức mạnh thần bí, nó kết hợp với linh khí tạo thành các đường vân bao phủ lại khoả đan nguyên.
Không cần phải giải thích gì, sức mạnh thần bí này chính là cảm ngộ pháp tắc của Trần Tinh đối với Thuỷ nguyên tố.
Để ý thì các đường vân có phần sơ sài và mờ nhạt, điều này đại biểu hắn vẫn chưa thật sự hiểu sâu sắc về Thuỷ chi pháp tắc.
Nhưng không sao, đây chỉ mới là giai đoạn đầu, những người khác đến giai đoạn Độ kiếp kỳ mới bắt đầu làm quen với pháp tắc.
Hắn Nguyên Anh kỳ được như vậy đã là đứng đầu rồi.
-Rắc
~Khoả đan nguyên màu xanh căng phòng đến cực hạn, trên đó cũng xuất hiện một vết nứt.
Từ từ, vết nứt này lan rộng và kéo dài phủ kín bề mặt đan nguyên.
-Bang! Bang!
Âm thanh như đại chung vang lên trong đan điền của hắn, màu xanh đan nguyên nổ tung làm chấn động các đan nguyên còn lại khiến chúng nó bị thổi bay ra các nơi khác.
Điều này cũng làm cho Trần Tinh miệng cũng tràn ra tia máu, hô hấp cũng bị gián đoạn trong giấy lát.
Mồ hôi từ trên trán cũng lăn dài hai bên mặt.
Tuy nhiên hắn vẫn cố gắng giữ vững tinh thần và tập trung quan sát thành quả trước mắt.
Từ khi đan khuyên này nổ tung thì ý thức hắn cũng hình thành một tia liên hệ kết nối với đan nguyên này.
Không đúng, chính xác phải nói là một tiểu thân ảnh y chang hắn.
Điểm khác biệt duy nhất chính là mái tóc và màu mắt của tiểu thân ảnh này là màu lam. Sâu tựa như biển, nhưng mang lại cảm giác mát mẻ cho người xem. Xung quanh Nguyên Anh này là màn nước tựa như sủng vật du tẩu khắp người hắn.
Giữa ấn đường của tiểu thân ảnh này cũng có ký hiệu hình giọt nước màu xanh lam, chỉ là nó vô cùng mờ nhạt, nếu không để ý kỹ sẽ không nhận ra được.
Không sai, hắn đã thành công đột phát Nguyên Anh kỳ, đây chính là Nguyên Anh thứ nhất của hắn.
Trần Tinh cảm thấy rất hài lòng về thành quả của mình.
Tuy nhiên, hắn chưa chịu dừng lại ở đó, hắn điều chỉnh lại cơ thể sao cho đạt được trạng thái đỉnh phong nhất.
Điều này cũng đảm bảo an toàn không có xảy ra vấn đề gì khi tiến hành đột phát Nguyên Anh thứ 2.
Đó là Mộc chi Nguyên Anh.
Có kinh nghiệm lần đầu thành công, Trần Tinh bắt đầu việc hấp thu linh khí, còn ý thức thì tập trung cảm ngộ.
-Mộc đại biểu cho sinh mạng...mộc có thể chữa bệnh...mộc có thể chế tạo vũ khí..
Một lần nữa, những cảm ngộ mơ hồ của Trần Tinh đối với Mộc chi nguyên tố vang lên trong đầu hắn, nó hình thành một luồn sức mạnh thần bí không rõ căn nguyên kết hợp với linh khí từ linh mạch bao phủ khoả đan nguyên màu lục.
Không vang dội bạo động như khi hình thành Thuỷ chi Nguyên Anh, Mộc chi Nguyên Anh được hình thành rất dịu dàng.
Một đoạn trong giống cây non nổi lên từ trong khoả nguyên đan, khoá nguyên đan này bắt đầu "khô héo" và nhỏ dần lại.
Còn cây non này thì lớn dần lên, đến khí đan khuyên tan biến thì cây con cũng biến ảo thành hình dáng Trần Tinh, đặc điểm riêng biệt của Nguyên Anh này chính là mái tóc, màu mắt đều là màu lục, ấn ký giữa ấn đường thì là hình chiếc lá. Xung quanh nó thì du tẩu những rễ cây che chắn lại tiểu đệ phía dưới.
Mọi chuyện diễn ra đều vô cùng thuận lợi, việc này làm Trần Tinh cũng có tự tin hơn trong việc đột phá Nguyên Anh thứ 3.
Chỉ là hắn không hay biết bên ngoài linh khí đã trở nên nhạt đi rất nhiều, trong động phủ Hắc Bạch song Dạ cùng Lăng Vũ cũng đồng loạt mở mắt ra.
Cả 3 người đều cảm thấy vô cùng nghi hoặc, những lần trước không phải ở vị trí này tu luyện liền có thể tăng lên tu vi sao?
Sao hiện tại lại cảm thấy linh khí ở đây còn thua kém cả ngoại giới nữa?
Sương khí lượn lờ ngay trung tâm, cho nên cả 3 người đều không thể nhìn thấy đối phương và đồng loạt di chuyển vị trí gần hơn.
Nếu bọn họ có thể thấy được thì không cần nói cũng biết là Trần Tinh đang giở trò quỷ hút trộm linh khí rồi.
Trần Tinh không suy nghĩ tới vấn đề này, hiện tại bản thân hắn đang cảm ngộ Thổ chi pháp tắc.
Cảm ngộ pháp tắc dù sơ sài nhưng vẫn đủ, chỉ là lúc này xảy ra một vấn đề lớn, đó là việc linh khí cung cấp không đủ.
Nếu như hắn nhận ra vấn đề sớm hơn thì có thể di chuyển vị trí như 3 người kia để có được linh khí nồng đậm thoải mái hấp thu.
Đằng này hắn lại không dừng lại mà cảm ngộ tiếp, đang trong quá trình cảm ngộ mà dừng lại thì đồng nghĩa với việc cảm ngộ đó có thể bị "đứt gãy", hệ luỵ của nó có thể làm cho pháp tắc liên quan cũng bị "xoá bỏ".
Việc này dĩ nhiên Trần Tinh không muốn xảy ra. Nhưng lại không thể dừng việc này lại được thì phải làm sao?
Tình thế không quá nguy nghiểm nhưng rất cấp bách, hắn phải tìm ra cách giải quyết nếu không muốn bị thiếu khuyết.
-Phải làm sao....chết thì chết...
Hết đường lựa chọn, bí hoá quá liều, Trần Tinh chỉ có thể trông mong vào Thuỷ chi Nguyên Anh.
Bởi vì hắn nghĩ, linh dịch là cũng là "nước" hắn có thể lợi dụng Nguyên Anh này để điều khiển "nước".
Ý thức Trần Tinh liền hoán đổi vị trí với Thuỷ Chi Nguyên Anh, ngay khi hắn hoán đổi thì bản thể của hắn cũng biến hoá theo.
Mái tóc cũng đã chuyển sang màu lam, không gió tự bay. Cơ thể hắn cũng bắt đầu xuất hiện màn nước trong suốt di động hình xoắn ốc bao phủ hắn bên trong.
Lúc này, Trần Tinh trong lòng quát nhẹ một tiếng:
-Khống...!!
Chưa từng vận dụng pháp tắc bao giờ, nên việc điều khiển nước bằng ý nghĩ đối với hắn có phần khó khăn.
Vấn đề chủ đạo ở đây là việc pháp tắc của hắn quá "non nớt" không thể ảnh hưởng đến khoảng cách xa linh dịch kia.
Trần Tinh chỉ còn cách vận dụng màn nước hình thành bàn tay rồi nâng hắn lại gần linh dịch.
Hai đôi bàn tay bằng nước chia ra 4 phía nâng Trần Tinh lên một đoạn giữa cách mặt đất một khoảng nhỏ sau đó di chuyển đến trũng linh dịch.
Như đã nói đến trước đó, đây là lần đầu tiên Trần Tinh vận dụng nên không thành thạo. Điều này dẫn đến hắn khống chế có phần quá đà.
Bằng chứng là việc bàn tay bỗng chốc tan biến làm hắn theo quán tính bị ngã về phía trước úp mặt xuống trũng linh dịch.
Đây chính là một vấn đề cực lớn!
Phải biết một giọt linh dịch đã khiến người khác no bao, hiện tại Trần Tinh lại uống nguyên một thau? Thử nghĩ sẽ như thế nào?
-Thoải mái...
Trong lòng Trần Tinh kêu lên một câu như vậy, hắn dùng hết lực bú sữa mẹ hấp thu tất cả linh dịch.
Là linh dịch mà không phải là linh khí!
Cả cơ thể của hắn cũng phát sinh dị biến.