Mọi việc không có quá nguy hiểm khi có Ali giúp đỡ, về phần Trần Tinh mặc dù không thể di chuyển 120 m/s một cách liên tục được nhưng theo quán tính hắn vẫn có thể đảm bảo tốc độ của mình đạt mức từ 90-100 m/s.
Sau ít phút, cả 5 người đều an toàn thoát ra Kim Tự Tháp, không có tổn hại cũng như thương vong nào.
Bên ngoài hiện tại là ban đêm, cho nên nhiệt độ cũng xuống rất thấp, mọi người cũng nhanh chóng lên đường trở về khu vực an toàn nghỉ ngơi.
Đừng nói đến 4 nữ nhân, ngay cả Trần Tinh cũng cảm thấy được cái lạnh thấu xương.
Đơn giản bởi vì hắn không có cơ thể của Bán Thần, cho nên việc này là bình thường có thể hiểu được.
Lúc đi thì mất 40 phút, nhưng lúc về thì chỉ mất chưa đầy 5 phút. Điều này chính là nhờ có Ali, đây cũng là lợi ích khi Trần Tinh có quyết định đúng đắn khi thu nó làm sủng vật.
Sau khi trở về quán trọ, cả 5 người đều ai về phòng nấy, sau một đêm chiến đấu Trần Tinh cũng không thể phủ nhận việc bản thân mình cũng rất mệt.
Đây cũng chính là lý do hắn vừa về phòng liền lên giường ngủ một giấc tận đến sáng.
Một đêm tạm thời yên bình với hắn nhưng lại bận rộn với một số người, đám người này bắt đầu sắp xếp thực thi kế hoạch gì đó, chỉ biết tất cả việc này là để nhắm vào Trần Tinh.
-Hội trưởng, bọn họ đã trở về, mọi thứ đã sẵn sàng.
Một người tướng mạo bình thường hướng về phía bóng lưng của một người khác lên tiếng.
Bóng lưng này ngoài Bambo ra còn có ai? Lúc này, y cũng mở miệng:
-Làm rất tốt, bảo mọi người bắt tay chuẩn bị, ngày mai có thể là một ngày thu hoạch lớn đây...
Bambo nói xong cũng xoay người rời đi, khoé miệng còn nhếch lên tựa cười nhưng không phải cười.
Kẻ này không biết đang âm mưu gì không thể biết được, có lẽ cũng không lâu lắm để biết điều đó.
...
Sáng hôm sau, mặt trời vừa ló dạng thì ngay lập tức cái nóng của sa mạc lại làm cho giấc ngủ của ai đó bị quấy rầy.
Bởi vì ban đêm lạnh cần phải giữ ấm cơ thể bằng việc dắp chăn, nhưng đến sáng cái nóng ập đến khiến cho những người ở đây không thể yên giấc được, kể cả Trần Tinh.
Mặc dù vẫn còn cảm thấy tinh thần có chút không được anh minh lắm, nhưng Trần Tinh vẫn cố gắng gượng dậy, sau đó hắn xếp bằng tiến vào trạng thái minh tưởng.
Không thể không nói, việc minh tưởng là liều thuốc tốt nhất để chữa trị cảm giác suy liệt về tinh thần. Hiệu quả của nó mang lại ngoài dự kiến của Trần Tinh, bằng chứng chinh là việc chỉ số Trí tuệ của hắn lại tăng lên một ít nữa, từ 130 lên 132.
Đừng xem thường 1, 2 trị số này, càng cao có nghĩa sau này hắn sẽ càng có nhiều thời gian hoạt động hơn, không còn phải phí nhiều thời gian vào việc nghỉ ngơi nữa.
Điểm quan trọng nhất chính là có đại trí tuệ đồng nghĩa với việc hắn sẽ lĩnh ngộ càng nhanh, việc tu luyện sẽ như hổ thêm cánh.
Hiểu được tầm cốt lõi của vấn đề, hắn bắt đầu phân vân về việc có nên tăng lên level sau đó sẽ có điểm tự do thuộc tính và cộng nó vào các mục hay không?
Đổi lại, lượng kinh nghiệm ma hắn hấp thu lại sẽ giảm đi rất nhiều, việc này liệu có đáng hay không?
Suy nghĩ một lúc Trần Tinh rốt cuộc cũng lắc đầu, hắn cảm thấy chưa thật sự cần thiết, những con bài chưa lật nên tận dụng lúc thích hợp.
Trần Tinh vươn người đứng dậy, việc đầu tiên hắn làm chính là đi tắm thay một bộ trang phục mới.
Sau đó hắn cũng không làm phiền giấc ngủ của mấy người kia làm gì, hắn trực tiếp gọi Ali tiến hành công việc tìm ra vị trí con Boss và giết nó.
Hắn cũng muốn lên tầng tiếp theo hơn là ở lại chịu cái nóng gay gắt cùng gió cát của sa mạc
-Đi hướng Nam.
Trần Tinh trên lưng Ali ra lệnh, nó gáy lên một tiếng sau đó cũng nhanh chóng thực hiện mệnh lệnh của hắn, có lẽ việc Trần Tinh giao cho nó viên ngọc kia mà không cần suy nghĩ cũng tranh thủ được lòng trung thành của nó.
Phía trên nhìn xuống bao quát rất nhiều, cũng như việc farm trở nên chưa từng dễ dàng như vậy.
Không sai, bởi vì trong tay hắn đang cầm Scythe, hễ khi nhìn thấy một bãi quái thì ngay lập tức hắn sẽ dử dụng Trảm Phong "phiên bản lỗi".
Dù vậy, kinh nghiệm dự trữ của hắn cũng chỉ vẻn vẹn từ 30 lên 31. Điều đáng mừng ở đây chính là việc may mắn của hắn lên 0.4 hình như thật sự có tác dụng.
Thẳng hướng Nam cách khu vực an toàn 800 km, hắn bắt ngập một đấu trường phế tích, điều đáng nói ở đây chính là ngay giữa trung tâm đấu trường có một con Boss xuất hiện.
Đúng vậy, đây chính là Boss chính tầng 12 này, chính là một bộ xác ướp được quấn lấy các băng vải xỉn màu.
Chiều cao của nó gấp đôi người bình thường, về cơ bản hắn cũng không muốn diễn tả quá nhiều, bởi vì từ khi Huyết Long cho hắn biết việc y đã có sắp xếp thêm vào các Boss ẩn để hắn chiến đấu thì lúc này hắn cũng không còn nổi hứng thú đối chiến cùng "kẻ yếu" khác.
Trần Tinh chờ đợi một trận chiến máu lửa hơn Sobek vừa rồi, bời vì bài học đầu tiên trông có vẻ quá đơn giản đối với người có IQ 130 như hắn, à không, hiện tại đã là 132.
-Réc
~Không đợi hắn dùng Scythe để giải quyết con Boss chính này, Ali bỗng gáy lên một tiếng
-Rầm
~Một tiếng gáy anh minh báo hiệu điều gì đó, quả thật như thế, sau tiếng gáy của Ali chính là việc từ trên trời bỗng nhiên xuất hiện một luồn sấm sét đánh thẳng xuống vị trí con Boss.
Âm thanh vang dội đến sau vài giây đến nổi, nó lấn át cả tiếng thông báo có người đánh thông tầng 12.
Trần Tinh cũng có phần bất ngờ, tuần thú sư là một class chiến đấu dựa vào sủng vật của mình, nhưng từ đầu hắn chỉ xem Ali như toạ kỵ và không nghĩ tới việc nó còn lợi hại như vậy.
Vỗ vỗ đầu Ali, hắn không ngần ngại khen ngợi nó vài câu:
-Khá lắm, sau này ta cũng không cần phí thêm thời gian nữa, những việc nhỏ nhặt này sẽ giao cho ngươi thực hiện.
-Réc réc
~Ali cũng gật đầu trông có vẻ rất thông linh.
Nó chở hắn qua cổng dịch chuyển lên tầng 13. Hắn cũng không muốn dừng lại ở đó, một ngày dài chỉ mới bắt đầu mà thôi.
Một người một thú bắt đầu càng quét tầng 13, sau đó là tầng 14, 15, mãi đến tầng 50 hắn mới dừng lại.
Nơi này được thiết kế với lối kiến trúc nửa hiện đại nửa phong kiến, thời tiết thì rất tuyệt hảo, đường phố thì nối liền không dứt NPC, các cửa tiệm nhiều vô số kể, đặc biệt chính là tiệm rèn.
Bên cạnh đó, ở đây còn có đấu trường - nơi mà các người chơi có thể tôi luyện khả năng chiến đấu của mình cùng các NPC ảo, chỉ cần bọn họ bỏ tiền ra thuê là được.
Ngoài việc này ra, lý do mà Trần Tinh quyết định dừng lại chính là Ali đã có dấu hiệu xuống sức và con Boss tầng 49 nó cũng không thể giải quyết được mặc dù đẳng cấp của nó hiện tại cũng cao ngất ngưỡng ở vị trí 76 rồi.
Mặt khác chính là việc hắn cảm thấy nếu giết nữa thì những người khác cũng không theo kịp tiến độ này.
...
Lúc này trời cũng đã tối, nên hắn cũng tiến hành mở cổng dịch chuyển trở về thông báo cho Asuna cùng Yuna.
Kỳ lạ là sau khi trở lại tầng 12, hắn không tìm thấy ai cả, tin nhắn của bọn họ cũng đã khoá, biết được có việc không tốt xảy ra, hắn nhanh chóng tìm kiếm khắp nơi nhưng chẳng hề có kết quả gì.
Trần Tinh dừng lại suy nghĩ vấn đề, lúc này thanh niên Kima của Huyết Thệ Kỵ Sĩ đoàn xuất hiện gặp mặt hắn, y nói gì đó cho hắn.
Không biết là chuyện gì nhưng lại khiến Trần Tinh nổi giận không thôi, một đêm này hơn 600 người chơi thuộc quân đoàn Barbarian đều lên bảng, chỉ trong một đêm, không một ai còn sống sót ngoại trừ hội trưởng Bambo không biết ở đâu.
Tới sáng hôm sau thì việc này cũng làm cho những người còn lại cảm thấy hoang mang lo lắng.
...
Cùng lúc đó, bên trong căn phòng, Bambo cũng đang nhìn 4 nữ nhân đang nằm trên giường, mỗi người một vẻ, mỗi người một tư thế ngủ khác nhau khiến hơi hở của y cũng bất giác có chút gấp gáp.
Không chờ lâu được nữa, Bambo nhanh chóng lột sạch đồ mình ra, khúc thịt cũng trở nên cương cứng chưa tưng thấy.
Y lao lên, ý định là gì không cần nói cũng đã quá rõ.
Người y nhắm tới đầu tiên chính là Yuna. Bởi vì đơn giản gò bồng của nàng là to nhất.
Nhưng lúc này, trước mặt y xuất hiện thông báo 3D làm cho Bambo lớn tiếng mắng chửi.
Thông báo nội dung rất ngắn gọn cùng xúc tích.
-Người chơi không đươc sự đồng ý của đối phương, không thể thực hiện quá trình giao hợp!
Thông báo đỏ chót hiện lên khiến Bambo cũng tức điên lên, cuối cùng y cũng lắc đầu từ bỏ và chuyển sang mục tiêu khác.
Người này chính là nữ nhân mặt lạnh cùng y có quan hệ lúc trước.
Màn đêm yên tĩnh, không gian trái ngược của hai căn phòng, trong sự hò hét rên rỉ của phòng bên cạnh thì 4 người Asuna cũng an an ổn ổn ngủ cho đến tận sáng.
*Hết chương