Mục lục
[Dịch]Nghịch Thần Ký - Sưu tầm
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong khi Trần Tinh ở một gốc theo dõi tìm kiếm đối thủ tiếp theo xem được thì ở căn phòng khách quý số 20, một trung niên phụ nhân đang được 6 tên nam nhân cường tráng hầu hạ, kẻ thì xoa bóp, người thì đấm lưng, trên mặt bà ta hiện giờ là một mảnh hưởng thụ.

Lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa. Phụ nhân híp đôi mắt, một chân bà ta co lại sau đó duỗi ra gác lên vai một đại hán đang quỳ trên mặt đất. Giọng điệu mười phần khó nghe:

-Vào đi...

Xác thực khó nghe, bởi vì phía bên ngoài tên sai vặt khuôn mặt biểu hiện không dễ coi chút nào, tuy nhiên y ta không dám để biểu lộ như vậy trước mặt bà ta mà cố gắng điều chỉnh lại sau đó mới đi vào bên trong.

Nguyên do chính vì trung niên phụ nhân này là thành viên của Lục Chỉ hội, hoặc bà ta có một thân phận khác, đó là Nội môn đệ tử Ma Thiên Môn.

Thân phận nào cũng không phải tầm thường. Tu vi lại càng sâu không lường được. Không phải loại người như y có thể với tới.

Nhắc đến điều này cũng là một mảng sương mù đối với Trần Tinh nếu như biết thân phận của phụ nhân này.

Hạch tâm đệ tử thì có 6 người tu vi Địa Tiên, như vậy Nội môn đệ tử đương nhiên tu vi sẽ kém hơn rất nhiều. Ở đây Tán Tiên cũng không thiếu, cớ gì những người này lại hạ mình như vậy trước một nội môn đệ tử?

Chẳng phải Đấu trường này là của Lục Chỉ hội hay sao? Nói một cách đơn giản là thái độ của những người này có phần cung kính thái quá đối với phụ nhân này.

-Thế nào? Tên kia đâu?

Phụ nhân lên tiếng, tên sai vặt lòng run lên, y ta sợ hãi vội vàng quỳ xuống:

-Bẩm thượng tiên, tên kia mắt cao hơn đầu, kẻ hèn nói hết lời nhưng hắn vẫn không màn tới, còn buông lời khó nghe, tiểu nhân...

Phụ nhân híp đôi mắt thành một đường, miệng phun ra một ngụm lãnh khí, giọng mười phần tức giận:

-Hắn nói cái gì?

Tên sai vặt tròng mắt chuyển, cúi sát đầu co rúm nói:

-Thượng tiên trách phạt, hắn nói thật sự khó nghe, tiểu nhân không dám trước mặt thượng tiên thoại lại sợ ảnh hưởng đến nhã hứng của người.

-Rầm~

-Nói!!

Phụ nhân một tay đập vỡ bàn lớn giọng quát:

-Vâng vâng, hắn nói: "Khách quý? Là cái thá gì? Nếu muốn gặp ta thì đích thân lếch xác tới"

Tên sai vặt giọng điệu oái ăm, gương mặt càng là khóc lóc khó coi, tuy nhiên ánh mắt lại xem biểu hiện của phụ nhân không rời.

Y ta muốn đổ hết trách nhiệm lên đầu Trần Tinh, việc này là dễ hiểu. Bởi vì khi truyền lời, y ta thái độ với Trần Tinh cũng không được tốt lắm.

-Phanh~

Nghe được những lời này, phụ nhân tức giận không thôi. Chân phải bà ta cách không đạp mạnh về phía tên sai vặt.

Linh lực từ thể nội chấn động theo bàn chân hướng về phía người này tạo thành âm vang trầm đục.

Tên sai vặt hoảng sợ muốn né tránh, tuy nhiên không thể nào thoát khỏi số phận bị đánh nát nhục thể. Máu me be bết dính lên tường, ngay cả xương cốt cũng không còn. Chết đến nổi không thể chết lại.

-Hừ, dù hắn có nói như vậy đi chăng nữa ngươi cũng không thể phát ngôn bất kính trước mặt ta! Chết là đáng!

6 tên nam nhân nghe được trong lòng run lên, quả nhiên người đời nói không sai, độc nhất chính là phụ nhân tâm.

Ngoài miệng thì kêu người ta nói, nói ra thì lại bảo là bất kính với mình, chẳng những thế lại còn vì vậy mà tước đi mạng sống kẻ khác và hoàn toàn không có mảy may để tâm.

Mặc dù tên sai vặt chết là đáng, tuy nhiên cái chết của y lại làm khẳng định thêm phụ nhân này lòng dạ độc ác khôn lường.

-Sao? Các ngươi còn không mau lại hầu hạ ta? Có tin hay không các ngươi sẽ giống hắn?

Phụ nhân đột nhiên cởi đồ ra, lộ ra bộ ngực chảy xệ, bụng càng là nhăn nheo một mảng, nhìn thôi cũng khiến người ta da gà nổi lên một thớ.

6 nam nhân nghe được lời này càng là hoảng sợ, cả 6 người không dám chần chơ một giây phút nào nhanh chóng "hầu hạ" bà ta.

Trong phòng bắt đầu vang lên những tiếng rên rỉ khó nghe chết người.

Đây chỉ mới là bắt đầu...

Trần Tinh dĩ nhiên không biết những chuyện đang diễn ra trong căn phòng số 20, hắn cũng không biết phiền phức chuẩn bị tìm đến cửa, dù cho biết trước đi nữa, Trần Tinh cũng chẳng có gì phải sợ sệt hay lo lắng cả.

-Hay...hay lắm...đánh bạo đầu hắn..!!

Trần Tinh hướng mắt phía dưới sân thi đấu, trong sân hiện đang có 1 đoàn người gồm 20 tu sĩ Hợp Thể kỳ cùng nhau chiến đấu với một tên Tán Tiên nhất kiếp tu sĩ.

Theo lý thuyết ắt hẳn tên nhất kiếp Tán Tiên nhất định sẽ bị 20 tên tu sĩ này bào mòn thể lực đến cạn kiệt mà chết. Bởi vì cho dù có chênh lệch tu vi lớn đi chăng nữa, nhưng một khi chưa thành Tiên hoặc có thể nói là chưa vận dụng được pháp tắc thì không khác gì một con voi bị một triệu tỷ con kiến bao quanh.

Tuy nhiên có Điều Tra Nhãn Thuật, Trần Tinh nhìn ra được thứ kẻ khác không nhìn được, tên Tán Tiên này giống như Tiếu Thiên Minh. Đó là việc y ta có Huyết Mạch Linh Thể, Huyết Mạch Linh Thể gì thì không biết bởi thông số toàn là dấu chấm hỏi.

Quả nhiên đúng như Trần Tinh đã đoán trước, tên nhất kiếp Tán Tiên này nhân cơ hội một người trong số đó mải mê tấn công nên bộc phát ra Huyết Mạch Linh Thể Tam đầu khuyển của mình ra, một đầu khuyển phun lửa thiêu trọi thể xác lẫn Nguyên Anh người này.

Đội hình của 20 Hợp Thể kỳ lập tức tan rã, thừa thế xông lên, kẻ này dễ dàng giết chết tất cả, tiếng hét vừa rồi là khi Tán Tiên chuẩn bị giết tên cuối cùng để giành thắng lợi chung cuộc.

-Tỷ lệ cược sẽ là bao nhiêu đây, chậc...

Trần Tinh lẩm bẩm dời bước về phía quầy ghi danh, không cần phải nói cũng biết hắn dự tính làm gì.

-Đại nhân, có phải ngài muốn ghi danh?

Vừa thấy Trần Tinh, nhân viên liền nặn ra nụ cười chào hỏi.

Thái độ có phần khách sáo hơn trước, y ta tưởng rằng Trần Tinh đã gặp mặt vị khách ở căn phòng số 20 kia rồi.

Trần Tinh đương nhiên không nhiều lời vô ích, hắn gật đầu, thái độ dửng dưng chỉ tay về phía tên nhất kiếp Tán Tiên phía dưới đấu trường, giọng điệu bình thản đạo:

-Ta muốn khiêu chiến kẻ đó.

Nhân viên nghe xong, khuôn mặt có chút khó coi, y ta cười khổ:

-Chuyện này... Đại nhân có điều không biết, hễ ghi danh là có thể tự do lựa chọn đối thủ khiêu chiến. Tuy nhiên lý do là vì vừa rồi đại nhân biểu hiện chiến lực đã vượt xa Nguyên Anh kỳ tu sĩ, không đúng với tu vi Kim Đan mà ban đầu người nói, do đó đưa đến chênh lệch quá nhiều về tỷ lệ đặt cược. Việc che giấu tu vi là điều có thể hiểu được, nhưng quy tắc ở nơi này ngăn cấm điều đó, một khi quy phạm thì mất đi quyền ưu tiên ban đầu. Mặc dù đây là sự thất trách trong công cuộc kiểm tra trước khi thi đấu nhưng đại nhân buộc phải chấp nhận điều này. Nếu đại nhân muốn ghi danh thì không thể khiêu chiến người khác, mà là bị người khác khiêu chiến hoặc được nhà tổ chức sắp xếp đối thủ.

Nhân viên bắt đầu giải thích tường tận cho Trần Tinh nguyên nhân, hắn dĩ nhiên nghe hiểu. Hiện tại có chút vướng bận, tuy nhiên Trần Tinh cũng không phải loại người rống họng cãi chày cãi cối mặc dù lỗi là do người trong đấu trường không làm tròn bổn phận.

Hiện giờ hắn có 2 phương án có thể lựa chọn, một là ghi danh sau đó được sắp đặt đối thủ.

Phương án này dĩ nhiên không khả thì, không nói đến Trần Tinh là loại người không thích bị an bài, chỉ riêng việc tỷ lệ cược dĩ nhiên sẽ không chênh lệch cao, điều này dẫn đến việc hắn có thắng cũng không được nhiều.

Phương án thứ 2 thì có phần khả quan hơn, chỉ có duy nhất vấn đề là không biết đối thủ tiếp theo là ai. Đây không phải cốt lõi, chính yếu là việc tỷ lệ cược chênh lệch theo "may mắn".

Nếu người khiêu chiến tu vi chênh lệch quá cao thì tỷ lệ cược hiển nhiên như mong muốn của Trần Tinh. Ngược lại thì tỷ lệ cược giống như phương án 1 mà thôi.

May mắn ở đây tuỳ thuộc vào khả năng đánh giá thực lực Trần Tinh của đối thủ muốn khiêu chiến hắn cộng với nhà cái đưa ra "kết quả" tỷ lệ cược.

Sau một lúc suy nghĩ, Trần Tinh mở lời:

-Ta đã hiểu, ta muốn ghi danh và chấp nhận bị khiêu chiến.

-Xin đại nhân chờ một lát...

Cũng giống như lần đầu, người nhân viên này đưa cho hắn một chứng nhận số báo danh rồi ghi vào danh sách, có điều lần này lại kèm theo một miếng ngọc bội, biết chắc Trần Tinh không hiểu ngọc bội này mang ý nghĩa gì, người nhân viên cười nói:

-Đại nhân, trước mỗi trận đấu ngài cầm ngọc bội này đưa lại chỗ ghi danh, nếu ngài thắng, nhân viên sẽ ghi chú số trận thắng của ngài lên đó, 5 trận thắng liên tiếp ngài sẽ nhận được 5 nghìn hạ phẩm Linh Thạch. 10 trận thắng liên tiếp thì ngài nhận được 10 nghìn hạ phẩm Linh thạch. Cứ thế mỗi 5 trận thắng liên tiếp ngài sẽ nhận gấp đôi số trước đó. Ngoài ra mỗi 50 trận thắng liên tiếp ngài sẽ được hưởng thêm gấp đôi số linh thạch mà ngài thắng được. Ví dụ đơn giản, nếu ngài thắng liên tiếp 50 trận ngài sẽ nhận được 5 triệu 120 nghìn hạ phẩm Linh Thạch, tất cả số này gấp đôi lên tức 10 triệu 240 nghìn linh thạch. Đại khái là vậy, không biết đại nhân còn thắc mắc gì không?

-Ta đã biết.

-Như vậy mời đại nhân qua kia nghỉ ngơi, khi có đối thủ có thông cáo vang lên.

Trần Tinh gật đầu, sau đó dứt khoát rời đi chờ đợi đối thủ, không có gì khó hiểu, người ta tham gia đánh đổi mạng sống của mình dĩ nhiên là vì lợi ích. Nếu không có lợi ích thì ai lại ngu ngốc tham gia cuộc chiến sinh tử này?

Còn về thắng liên tiếp 50 trận hay 100 trận sao? Nếu thật sự dễ dàng như vậy thì đấu trường cũng đã sớm dẹp. Người đứng phía sau nhất định sẽ sắp xếp người mình làm kỳ đà tước đi "tài lộ" của những kẻ đó, chẳng những thế bọn họ có khi mạng cũng không còn. Nói chung là cái mốc 50 hay 100 gì đó rất khó đạt được.

-Haha, 50 liên thắng, kẻ nào dám đến, lão tử mần thịt kẻ đó!! Hahaha!!!

Trần Tinh cước bộ lập tức có chút mất tự nhiên. Trong lòng hắn cũng nổi lên hiếu kỳ, chả nhẽ ở đây "công bằng" như thế sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK