Đồng lão cũng không nói gì mà làm theo, ai biểu nàng đánh không lại hắn làm chi?
Trần Tinh nhắm mắt dưỡng thần, hắn chờ đợi Lý Thu Thuỷ trở về, thế nhưng trôi qua gần 1 tiếng rồi mà vẫn không thấy Lý Thu Thuỷ đâu cả.
-Này, Lý Thu Thuỷ hôm nay sao không thấy trở về.
Trần Tinh không biết Lý Thu Thuỷ và Lý Thanh Lộ có quan hệ máu mủ gì hay không nên cũng không dám gọi lung tung. Theo hắn nghĩ, mặc dù Lý Thu Thủy hận Vô Nhai tử, thế nhưng dù sao cũng là một người có thân phận, làm sao có khả năng đồng ý vì danh hiệu Thái Phi mà để vua Tây Hạ lúc đó sủng hạnh được. Với thực lực của mình, Lý Thu Thuỷ có nhiều cách để khống chế đại quyền trong tay. Danh nghĩa có lẽ là tin đồn do nàng cố tinh truyền ra nhằm chọc tức Vô Nhai tử thôi.
Sau khi hỏi xong hắn cũng giải huyệt đạo cho Lý Thanh Lộ nói chuyện
-Các ngươi là ai, có mục đích gì?
Sau khi bị điểm huyệt, ban đầu có hơi sợ hãi thế nhưng chờ đợi hơn 1 tiếng cũng không thấy Trần Tinh có cử động gì quá đáng nên Lý Thanh Lộ cũng lấy lại bình tĩnh, trong lòng nàng vẫn luôn tính toán làm sao moi ra thông tin cùng an toàn thoát khỏi tay 2 người này.
-Đừng nói những lời thừa thãi đó, nếu không nói ả tiện nhân đó ở đâu đừng trách ta cũng vạch vài dao trên mặt ngươi cho giống ả kia.
Đồng Lão có vẻ do chờ đợi lâu, và kẻ này lại là Lý Thu Thuỷ nên tính nhẫn nại của nàng cũng không còn.
-Đồng lão, chẳng lẽ khi 2 người các ngươi tới chết rồi mới có thể hoá giải ân oán sao?
Trần Tinh cũng bất đắc dĩ lắc đầu, phụ nữ là loài động vật thù dai quả là không sai. Đặc biệt là trong vấn đề tranh giành tình nhân, mặc dù biết rõ người đó không yêu mình.
-Hừ...
-Này em gái, đừng nói những lời thừa thãi đó nữa, vị bên cạnh ta đây cũng không phải thiện nam tín nữ gì đâu. Tốt nhất ngoan ngoãn hợp tác, ta đến chỉ muốn lấy 2 thứ mà thôi.
Trần Tinh giọng điệu lưu manh nói, tay hắn cũng lướt nhẹ qua mặt Lý Thanh Lộ, trong lòng hắn cũng âm thầm cảm thán, nếu bàn về sắc đẹp thì nàng cũng chỉ thua kém Ngữ Yên một chút thôi. Thế nhưng làn da lại mang cho Trần Tinh cảm giác rất mịn màng cùng lành lạnh, ở một đất nước như Tây Hạ thì Lý Thanh Lộ quả là người khá đặc biệt rồi, trong hoàng cung có cả hầm băng để giảm bớt cái nóng khi vua cùng thân thích cần. Thế nhưng có lẽ Lý Thanh Lộ không cần sử dụng đá để tránh nóng rồi.
-Xin người đừng chạm vào ta, hoàng thái phi hôm nay từ sáng sớm đã rời khỏi hoàng cung rồi, đi đâu thì ta thật sự không biết.
Lý Thanh Lộ vẻ mặt đạm nhiên nói, lời nói cũng có phần cầu xin yếu ớt. Nàng là cô gái thông minh, cũng không phải vì thân phận công chúa mà hách dịch, hiểu thời thế cũng như có đủ bình tĩnh để tìm cách không chọc giận Trần Tinh.
-Phải rồi, làm sao ta quên đi việc này, có lẽ ả đang trên đường đi Linh Thứu Cung tìm ta.
Đồng lão ở một bên bỗng nhiên nói, chuyện này cũng hợp lý, Trần Tinh cũng quên luôn việc này, bởi vì hắn không biết chính xác là Đồng lão khi nào mới tiến hành cãi lão. Ngày hôm nay mới là ngày đâu tiên, đồng lão nói hắn mới biết, xem ra con hàng này đã lén uống máu tươi để điều hoà lại kinh mạch rồi nên bề ngoài cũng không có biểu hiện lạ.
Phải công nhận là Lý Thu Thuỷ trí nhớ cũng rất tốt, mới ngày đầu tiên đã lên đường tìm cách xử lý Đồng lão rồi.
-Có lẽ là vậy, từ đây tới Linh Thứu cung người thường cưỡi ngựa đi về ắt hẳn chừng 10 ngày 10 đêm. Theo ta tính toán Lý Thu Thuỷ đi về chắc dùng khoảng 5 đến 6 ngày thôi. Ngày mai ngươi viết một bức thư đưa về Linh Thứu cung, nội dung ta nghĩ ngươi cũng không cần ta nói chứ?
-Được rồi, ta đã biết, như vậy ta đi sắp xếp trước.
-Khoan đã, việc này không có nguy hiểm gì chứ?
-Không có chuyện gì, ta có thể ứng phó được
Trần Tinh không quên nhắc nhở, Đồng lão thì tỏ vẻ không sao cả.
Đồng lão rời đi, trong phòng cũng chỉ còn lại Trần Tinh cùng Lý Thanh Lộ. Hắn nghiên đầu liếc nhìn nàng đang ngồi bên giường không thể cử động, Trần Tinh thấy vậy cũng giải huyệt cho nàng.
-Bây giờ chỉ có ta và ngươi thôi, có thể nói cho ta biết thật ra Lý Thu Thuỷ đang ở đâu rồi chứ?
Trần Tinh giải huyệt xong hỏi một câu như vậy làm cho Lý Thanh Lộ toàn thân cứng đờ, nàng ngưng mắt nhìn hắn trong chốc lát rồi cũng đành thở dài
-Làm sao ngươi nhận ra ta đang nói dối?
-Lời nói của ngươi có quá nhiều sơ hở, nếu như Lý Thu Thuỷ đi tìm Đồng lão thì làm sao có khả năng nói cho ngươi biết? Hơn nữa là tại sao tối hôm nay ngươi lại đến đây? Điều này chứng tỏ ngươi cũng không chắc là Lý Thu Thuỷ có đi hay chưa và ngươi biết lý do Lý Thu Thuỷ rời đi. Ắt hắn là liên quan đến thân thể của ngươi chứ?
Trần Tinh đưa ra suy đoán như vậy, Lý Thanh Lộ nghe xong thân thể lông tơ cũng dựng đứng lên.
-Nếu như ngươi cho là như vậy, vì sao lúc nãy ngươi lại tỏ ra đồng tình, còn dặn người kia chuẩn bị thư gì đó?
-Mọi việc đều là suy đoán của ta, ta không chắc chắn nên chuẩn bị trước cũng không có gì không được, đúng không?
Trần Tinh không sao cả nói, Lý Thanh Lộ cũng gật gật đầu
-Thế nhưng làm sao ngươi lại nói hoàng thái phi rời đi liên quan đến ta?
-Chuyện này sao? Nếu ta đoán không lầm thì cơ thể ngươi lúc nào cũng cảm thấy lạnh có phải không? Nhiệt độ cơ thể con người là một hằng số, thế nhưng khi nãy tay ta chạm vào ngươi, ta lại cảm nhận được luồn khí lạnh từ trong thể nội truyền đến.
Trần Tinh có vẻ hứng thú nói, Lý Thanh Lộ nghe vậy cũng nhận âm thầm đánh giá Trần Tinh, nàng ban đầu cứ cho là hắn chỉ là một kẻ vũ phu, không nghĩ tới tỉ mỉ để ý những tình tiết đó như vậy. Chỉ một cái chạm nhẹ thôi lại suy đoán được nhiều vấn đề như vậy.
Thật ra Trần Tinh cũng chỉ dựa vào nguyên tác mà suy luận thôi. Lý Thanh Lộ là người bị Đồng lão bắt để ép buộc Hư Trúc phá sắc giới, thế nhưng ngang trái là nàng lại yêu luôn Hư Trúc? Nếu là một người bình thường sẽ có khả năng yêu người đã hãm hiếp mình không? Đặc biệt là nữ nhân phong kiến mang chủ nghĩa bảo thủ nữa?
Bên trong hầm băng, cơ thể lại càng lạnh, và cảm giác ấm áp từ việc vận động nguyên thuỷ đó làm cho Lý Thanh Lộ trở lại bình thường, cho nên nàng mới nhớ nhung cảm giác đó đồng thời cho là Hư Trúc được ông trời sắp xếp xuống để cứu rỗi nàng. Nếu đổi lại là bất kỳ người khác không tu luyện được Thiên Sơn Lục dương chưởng thì sao? Có lẽ kết cục đã khác.
Đang trong mùa đông lạnh giá, cơ thể bệnh tật run lên vì lạnh, và trong thời khác đó tự nhiên có ngươi mang lại khi tức ấm áp, đồng thời chữa khỏi bệnh luôn.
Được tận hưởng cảm giác ấm áp đồng thời bệnh cũng khỏi luôn thì đương nhiên sẽ khắc sâu trong lòng rồi. Thêm vào đó là sự hiếu kỳ về khuôn mặt của người mang lại cảm giác ấm áp cho mình. Thành ra có như vậy Hư Trúc mới trở thành kẻ may mắn nhất.
Thế nhưng mọi chuyện đã khác, có dị số như Trần Tinh ở đây, ngay cả Đoàn Dự còn không có cháo mà húp nói chi đến Hư Trúc?
Hắn không muốn chiếm lấy sở hữu tất cả các em gái đẹp trong thiên hạ, suy nghĩ cũng chưa từng, điều đó chỉ làm phơi bày ra bộ mặt ích kỷ đầy dục vọng thôi. Thế nhưng cũng không thể để lợi cho kẻ khác được, đặc biệt là những kẻ chẳng có tài cán gì chỉ chờ vận may rơi xuống và quật khởi như Hư Trúc. Điều này Điển hình là hắn không có ý định thu A Châu, vì Kiều Phong xứng đáng có được hạnh phúc.
Thế nhưng quán tính quá mãnh liệt, y đã chính tay đánh A Châu hấp hối, đến bây giờ Trần Tinh cũng không biết là A Châu sống hay chết, bởi vì hắn đã làm hết sức rồi.
-Đúng như vậy, từ khi sinh ra, cơ thể của ta đã như vậy, tuy không ảnh hưởng gì nhiều nhưng ta thường xuyên cảm thấy lạnh mỗi 5 năm cơ thể ta lại cảm thấy cứng đờ ra. Rất nhiều danh y cũng không thể chẩn đoán được bệnh tình của ta. Hoàng Thái Phi hôm nay rời đi có lẽ là vì giúp ta tìm một số thảo dược để tiến hành chuẩn bị cho việc cơ thể ta sắp cứng đờ lại.
Trần Tinh nghe nàng nói, hắn cũng ẩn ẩn cảm giác chẳng lẽ Lý Thanh Lộ bản thân mang một loại thể chất nào đó thuộc tính hàn? Nếu không làm sao có chuyện quái lạ như vậy?
-Ta có một biện pháp có thể giúp ngươi trị được bệnh tình này, thế nhưng cái giá phải trả là rất lớn cũng như ta không chắc chắn là sẽ hiệu quả.
Trần Tinh cũng đã cân nhắc kỹ mới nói như vậy, biện pháp là có thế nhưng không chắc chắn.
-Ngươi thật sự có cách giúp ta trị hết bệnh này? Là cách gì? Ta phải trả giá cái gì?
Lý Thanh Lộ nghe Trần Tinh nói vậy, trong lòng cũng không có quá nhiều hy vọng, thế nhưng cũng không phải là không có khát vọng. Cơ thể mang bệnh tật, không ai không muốn mau chóng chữa khỏi cả. Chỉ có điều một khi thất vọng quá nhiều thì sẽ cảm thấy nản lòng thế nhưng sâu bên trong vẫn còn có khát vọng khỏi bệnh
-Cách là có, và cái giá phải trả là trinh tiết của ngươi.
Lý Thanh Lộ nghe Trần Tinh nói, khuôn mặt cũng bỗng chốc cứng lại, biểu hiện thoáng liền lạnh xuống. Nàng hờ hững trả lời
-Như vậy có lẽ ta cũng không cần, rất cám ơn ngươi....
Trần Tinh đưa tay sờ cằm, hắn hiếu kỳ hỏi nhưng trong giọng nói lại mang theo ý tự giễu
-Như thế nào? Cảm thấy ta không xứng với ngươi sao? Hay là chê ta xấu xí?
-Không phải là vấn đề xứng hay không cũng như ngươi dung mạo ra sao. Ta chỉ cảm thấy dùng thân thể mình để đổi lấy lành bệnh thì không xứng đáng. Người đàn ông ta yêu ta sẽ không để ý dung mạo cũng như xuất thân của người đó, điều kiện là phải dựa trên tình yêu chứ không phải là một cuộc mua bán.
Trần Tinh gật đầu tỏ vẻ đồng ý, hắn cũng hiểu vì sao Hư Trúc xấu bỏ moẹ như vậy lại còn là hoà thượng mà Lý Thanh Lộ vẫn yêu.
-Ngươi hình như đã hiểu lầm ý của ta thì phải, đây không phải một cuộc mua bán, cơ thể ngươi theo ta nghĩ không phải là bệnh mà là đặc thù thể chất tên gọi là Hàn Băng Ngọc thể, đây là một loại thể chất mà cơ thể âm lực quá nhiều sinh ra hàn khí, phải cần có dương lực bổ sung tiến hành điều hoà mới có thể hết. Mà dương lực phải là người nam nhân tu luyện nội công chí dương mới có thể điều hoà âm lực trong cơ thể ngươi được. Trinh tiết của ngươi bắt buộc phải mất nếu tiến hành điều trị.
Trần Tinh mặt không đổi sắc bịa ra một cái tên, hắn nói y như thật vậy làm cho Lý Thanh Lộ cũng chăm chú lắng nghe.
-Trên đời này còn có chuyện lạ như vậy? Cơ thể ta thật sự không phải bị bệnh? Lời người nói là thật?
Lý Thanh Lộ cũng đã tin tưởng 7-8 phần rồi, chỉ có điều nàng vẫn tỏ ra khó xử...
-Là thật, ta không có lý do gì gạt ngươi cả, với thực lực của ta có thể muốn làm gì ngươi cũng được, không cần phải rườm rà như vậy, ngươi là người thông minh nên có thể hiểu.
-Vậy ngươi tu luyện võ công chí dương chứ?
Trần Tinh chỉ gật đầu mà không nói. Nói dối thuyết phục nhiều quá mặt mo cũng đỏ chứ.
-Như vậy ta muốn hỏi ngươi 3 vấn đề được chứ....
-Có thể.
-Vấn đề thứ nhất, ngươi có nhận xét gì về ta?
Trần Tinh nhìn nàng không cần suy nghĩ liền trả lời
-Thông minh, điềm tĩnh
-Chỉ đơn giản vậy thôi sao?
Lý Thanh Lộ nghe Trần Tinh nói vậy cũng có vẻ thất vọng hỏi
-Đây có được xem là vấn đề thứ 2 sao?
-Được rồi, vấn đề thứ hai là tại sao ngươi lại đeo mặt nạ?
-Ngươi có muốn xem bộ dáng của ta không? Nếu muốn ta sẽ tháo mặt nạ này xuống.
Trần Tinh có vẻ bất đắc dĩ hỏi ngược lại, tại sao các cô gái luôn tò mò việc hắn đeo mặt nạ thế?
-Không cần
Lý Thanh Lộ ánh mắt chuyển vài lần, trong lòng nàng nghĩ gì Trần Tinh không biết, có lẽ nàng cũng chỉ thử hắn thôi. Hơi dừng một chút Lý Thanh Lộ mới tiếp tục hỏi
-Câu hỏi cuối cùng là nếu như ta đồng ý để ngươi trị liệu thì sau đó ta là gì của ngươi?
Vấn đề này đối với Trần Tinh thì cực kỳ đơn giản quá rồi, hắn đến đây với 2 mục đích, một trong đó đương nhiên là Lý Thanh Lộ rồi, làm sao có thể để cho kẻ như Hư Trúc chiếm được?
-Ngươi sẽ là nữ nhân của ta.
Giọng nói bá đạo của Trần Tinh như tuyên bố chủ quyền vậy, Lý Thanh Lộ cũng im lặng cúi đầu, trong chốc lát nàng ngẩng đầu lên lại, đôi mắt sáng nhìn thẳng Trần Tinh nàng từ từ cúi đầu rồi nói
-Xin ngươi hãy giúp ta khỏi bệnh.
-Không cần phải ra vẻ dè dặt như vậy, biết đâu ta là chân mệnh thiên tử của ngươi thì sao?
Trần Tinh thấy Lý Thanh Lộ biểu hiện cũng giả vờ cười đùa để làm không khí bớt căng thẳng hơn một chút.
-Có lẽ là vậy, cũng có thể là không phải, thế nhưng nếu như ta đã quyết định rồi thì sẽ không hối hận vì điều này.
Lý Thanh Lộ không có biểu hiện quá xúc động hay gì khác, từ đầu tới cuối nàng luôn điểm tĩnh đối đáp với Trần Tinh.
-Như vậy, ngươi có thể dẫn ta đến hầm băng trong hoàng cung được chứ?
Trần Tinh cũng không dây dưa gì nhiều, hắn thuận tiện đưa ra câu hỏi, bên trong hầm băng đương nhiên là lạnh, như vậy mới có thể giúp Lý Thanh Lôi cảm nhận được cảm giác ấm áp, còn về như vậy có ảnh hưởng đến nàng hay không Trần Tinh không lo lắng. Nguyên tác nàng vẫn khoẻ như thường chứng tỏ sẽ không có vấn đề gì xảy ra.
-Vì sao lại đến nơi đó?
-Hàn Băng Ngọc thể chỉ khi kích phát trạng thái tối chung cực sau đó tiến hành chí dương lực tiến hành trung hoà mới có thể giải được.
Trần Tinh tiếp tục giải thích thuyết phục Lý Thanh Lộ.
-Nhưng mà bây giờ cũng đã khuya rồi, nếu ta dẫn ngươi đi sẽ làm minh động nhiều người.
-Chuyện này thì ngươi yên tâm, chỉ cần ngươi chỉ đường cho ta là được.
Lý Thanh Lộ nghe vậy cũng không nói nữa, là một cô gái có chủ kiến, cho nên khi nàng quyết định vấn đề nào rồi cũng sẽ nhanh chóng thực hiện. Có 3 nguyên do để nàng chấp nhận Trần Tinh cứu trị, thứ nhất đó là tình trạng bệnh này nàng đã chịu đủ rồi, mỗi lần phát bệnh toàn thân cơ thể cứng ngắt không thể hành động gì trong khi đó tinh thần vẫn tỉnh táo. Mỗi lần như vậy cứ như cực hình đối với nàng vậy.
Thứ 2 là nàng không muốn Hoàng thái phi vì giúp mình mà bôn ba như vậy.
Cuối cùng đương nhiên nàng hiểu được, thân là một công chúa, thì trước sau gì cũng phải làm con cờ cho chính trị, phải đánh đổi hạnh phúc của mình cho lợi ích quốc gia. Còn về trong nguyên tác nàng được tuyển phò mã cũng là do sức ép từ chính quyền thôi. Nếu như Hư Trúc chết đi, thì chuyện gì sẽ xảy ra? Nàng rốt cuộc cũng phải gả cho một người nào đó thôi. Có lẽ bởi vì Hư Trúc là huynh đệ kết nghĩa của Đoàn Dự nên triều đình mới chấp nhận hôn sự.
Sau một đường uốn lượn phải trái, Trần Tinh dựa theo chỉ dẫn của Lý Thanh Lộ hắn rốt cuộc cũng ôm nàng tới nơi. Đặt nàng xuống, cả 2 đi vào trong.
Bên trong tối om không nhìn thấy gì cả, luồn khí lạnh từ trong truyền ra làm cho Lý Thanh Lộ cả người run lên, còn Trần Tinh thì không cảm thấy gì khác thường. Bởi vì làn da của hắn có thể chống lại nóng lạnh mà, cứ như máy điều hoà vậy, đông ấm hè mát, hắn cũng có thể tự động giải trừ hiệu quả phòng ngự này nếu muốn cảm nhận lạnh lẽo. Nếu không nhờ vậy chẳng khác nào hắn không còn cảm giác xúc giác gì sao?
-Này...ngươi ở đâu vậy...ta không nhìn thấy gì cả...ở..ở đây lạnh quá...
Lý Thanh Lộ hai tay đan xen vào nhau, cơ thể nàng cũng bắt đầu từ từ cứng đờ lại vì lạnh rồi.
Mặc dù không nhìn thấy gì, nhưng Trần Tinh có thể cảm nhận hàn khí phát ra đậm đặc nhất từ sâu bên trong. Đây cũng là sơ suất của hắn vì không nhìn thấy gì, thế là hắn lùi về sau trở lại dẫn Lý Thanh Lộ ra ngoài rồi tự mình đi tìm kiếm đuốc.
Rất nhanh cả hai trở lại, nhờ có ánh đuốc, nên mọi thứ 2 người có thể nhìn rõ. Căn phòng chừng 40-50m vuông. Bên trong được chất đầy đá đóng băng. Ở giữa lại đặt một khối đá ngay trung tâm căn phòng giống như một chiếc giường hình chữ nhật vậy. Trần Tinh hiếu kỳ nhìn Lý Thanh Lộ, nàng thấy biểu hiện của hắn cũng lắc lắc đầu tỏ vê không biết.
Truyện cần sự ủng hộ của các bạn, nguyệt phiếu, Kim sa châu; hoả tinh châu, kim đậu,.... Có gì cứ cho mình với. Đây là Động lực sau mỗi khi đi làm về để mình ra chương tiếp theo.