Nhìn thấy ánh mắt lạnh như băng chứa đầy sát ý của La Khinh Y, Trần Tinh không khỏi nhíu mày thầm nghĩ. Liệu có nên ra tay giết nàng luôn hay không.
Dù sao, nếu có người đối với mình lộ ra sát ý, Trần Tinh sẽ không tồn tại khái niệm nương tay. Hắn cũng chưa từng nương tay địch nhân quá bao giờ.
Thế nhưng, trước khi đưa ra quyết định, Trần Tinh vẫn cố gắng mở miệng giải thích. Bởi lẽ có hai nguyên do khiến Trần Tinh nhất thiết phải làm như vậy. Thứ nhất là đây có thể chỉ là hiểu lầm và lỗi là nằm ở hắn. Thứ hai là tâm hắn nhất thiết phải kiên định.
Kiên định phương hướng mà mình đã chọn. Ma, không phải liền là giết người vô tội vạ. Ma, chính là không chịu cái gì ràng buộc ước thúc. Chân chính Ma, chỉ nói không thẹn với lương tâm, tự do làm những điều mình cho là đúng.
Đây là nguyên nhân quan trọng nhất khiến Trần Tinh không thể tuỳ tiện giết người. Bởi vì nếu hắn làm như vậy, trong tâm nhất định sẽ có khúc mắc, ban đầu thì không sao, nhưng về lâu về dài thì cái khúc mắc này e là sẽ trở thành tâm ma khiến hắn trở thành chân chính ma đầu chỉ biết giết người.
Ma đạo con đường là khó đi như vậy, tự do tự tại, có thể tuỳ ý lựa chọn bản thân việc làm. Thế nhưng chỉ cần một sai lầm nhỏ liền sẽ vạn kiếp bất phục.
Cổ nhân kinh nghiệm không phải là như thế không có giá trị. Đạo cao một thước, Ma cao một trượng cũng không phải là lời nói ngoa không có căn cứ.
Tu luyện luôn chịu ràng buộc ước thúc bởi lễ nghi giáo lý. Đương nhiên thành tựu sẽ có hạn. Không thể nào thoát khỏi cái bóng quá lớn của lễ giáo đồng nghĩa không thể tạo sự mói mẽ phá cách trong quá trình tu hành.
Hiểu rõ điều này, Trần Tinh cố gắng không thèm để tâm đến ánh mắt sắc lạnh của La Khinh Y mà nhìn nàng bất đắc dĩ nói:
-Ta nói đây chỉ là hiểu lầm, ngươi tin sao?
La Khinh Y không biết là bởi vì quá giận hay là do phản phệ gì đó mà hoàn toàn không có ý tứ mở miệng nói cái gì.
Ánh mắt của nàng vẫn như cũ không hề tồn tại cảm xúc, lạnh lẽo không thôi, nhất là khi nàng thân thể không một mảnh vải che thân trước mặt Trần Tinh như thế. Ấy vậy mà La Khinh Y vẫn như cũ duy trì được bộ mặt cao lãnh của mình.
Có lẽ đây chỉ là La Khinh Y cố tình giả trang như thế, bởi lẽ trong nội tâm của nàng thật sự không quan tâm đến chuyện này, như vậy vì sao La Khinh Y lại phản phệ đây?
Rõ ràng là có phần bất ngờ trước cách xuất hiện của Trần Tinh, phần lớn e là nàng tức giận vì bản thân mình thuân khiết bị Trần Tinh vấy vẩn đi.
Trần Tinh thấy La Khinh Y biểu hiện như thế, hắn dự định giải thích cho nàng. Dù nàng muốn nghe hay không cũng được, nếu hắn đã giải thích nhưng La Khinh Y vẫn bộc lộ sát ý, Trần Tinh nhất định sẽ không do dự giết luôn nàng.
Chỉ là lúc này, không đợi Trần Tinh nói thêm câu nào. Thân thể La Khinh Y đột nhiên truyền đến biến dị.
Khuôn mặt đã trắng bệch nay lại càng trắng hơn nữa, không khác gì cương thi nghìn năm mà còn bị người dùng bột trắng bôi lên mặt tựa như.
Lông mi mềm mại dài thẳng cũng bắt đầu xuất hiện từng giọt ban sương, rồi nó lấy tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường bắt đầu kết băng.
Từng tầng từng tầng băng hoa nhanh chóng xuất hiện bao phủ toàn thân trên dưới La Khinh Y như muốn đem nàng tươi sống cóng chết tựa như.
La Khinh Y bờ môi khô hốc nhanh chóng, ánh mắt từ oán hận chuyển sang thống khổ cùng hoảng sợ. Nàng nhìn Trần Tinh tựa như muốn cầu cứu hắn nhưng chẳng thể nào nói nên thành lời.
Có lẽ La Khinh Y thật sự không còn đủ tâm tư đi oán hận Trần Tinh, giờ đây nàng chỉ hy vọng hắn có thể cứu nàng.
Hàn khí từ trên người nàng toả ra khiến Trần Tinh không khỏi lui về sau mấy bước. Hàn khí thật sự quá báo đạo khiến Trần Tinh không dám tuỳ ý loạn động. Trần Tinh thầm nghĩ:
-Đây là cái gì hàn khí, như thế nào lại có thể lạnh lẽo như vậy!
Nhìn mỹ nhân nhi không một mảnh vải sắp tươi sống sắp bị đông chết tươi. Trần Tinh trong lòng cũng ngũ vị tạp trần không thôi. Hắn lúc này cũng không có tâm trạng thưởng thức cảnh xuân gì.
Không nói đến chuyện Trần Tinh muốn hay không cứu nữ nhân này, với tình thế hiện tại ngay cả Trần Tinh cũng không có cách nào để cứu nàng ta.
La Khinh Y đứng trước bờ vực sinh tử, ánh mắt lộ ra tuyệt vọng, có thể là do ý chí cầu sinh của nàng mãnh liệt, cho nên thời khắc quyết định, La Khinh Y anh mắt vậy mà liếc nhìn về phía bờ hồ.
Trần Tinh lập tức nắm bắt được điểm mấu chốt, thân hình hắn không do dự lướt về vị trí đó. Trần Tinh mau chóng bắt mặt dây chuyền, cảm thụ nhiệt lượng từ mặt dây chuyền truyền tới. Trần Tinh tin chắc biện pháp có thể cứu La Khinh Y chính là nó.
Hắn vận dụng Cửu Chuyển Luyện Thể Quyết, từng tầng gân cơ nhanh chóng cuồn cuộn như giao long gồ lên trong thấy. Trần Tinh có gắng chống chọi hàn khí từ thân thể La Khinh Y toả ra sau đó tiếp cận nàng.
Trần Tinh động tác mau lẹ dứt khoát, hắn cầm dây chuyện vòng qua cổ rồi đeo lên cho nàng.
Nguyên bản hàn khí đang xao động ngày càng mãnh liệt thì có dấu hiệu dừng lại và bắt đầu rút lui.
Mặt dây chuyền ở giữa rãnh ngực theo đó cũng phát ra nhiệt độ ấm áp bao phủ La Khinh Y vào trong.
Từng mảng băng hoa cũng bắt đầu tan chảy ra. Chỉ trong vài cái chóp mắt, La Khinh Y liền đã trở lại bình thường. Không những thế, làn da trắng bệch của nàng cũng xuất hiện vẻ hồng nhuận phơn phớn, khí tức thanh xuân, mùi vị mê người toả ra khắp cả căn phòng.
Trần Tinh ngửi thấy mùi thơm tràn đầy dụ hoặc này cũng không có cái gì biểu hiện lố lăng.
Hắn chỉ nhìn nhiều vài lần rồi thu hồi tầm mắt của mình. Lúc này La Khinh Y cũng đã đứng lên hoạt động bình thường. Nàng vung tay một cái, trên người liền khoát lên bộ bạch y thuần khiết tinh khôi.
Ánh mắt sắc lạnh nhìn về phía Trần Tinh chứ đầy phẫn nộ, đúng, chính là phẫn nộ mà không phải sát ý như ban đầu. Duyên cớ có thể là do Trần Tinh trong thời khắc nguy cấp kịp thời cứu nàng đi.
Chỉ là chuyện xảy ra tất cả đều do Trần Tinh mang tới. Thù này không báo, La Khinh Y làm sao có thể nuốt trôi. Nếu như chuyện này truyền ra ngoài, thanh danh của nàng làm sao có thể giữ.
Phải biết tu sĩ trọng sĩ diện, nữ tu sĩ lại càng xem trọng trinh tiết của mình. Trừ những trường hợp ngoại lệ, nếu không thì đa số tu sĩ đều là như thế. Nếu không vì sao Bào Tịnh vốn dĩ xuất phát điểm từ Cực Lạc Cung, tính cách dâm đãng đương nhiên phải có. Ấy vậy tại sao nàng lại cố ý tỏ vẻ thanh cao thánh khiết đây?
-Dâm tặc!!
La Khinh Y phun ra hai chữ, sau đó nguyên bản trong tay trống rỗng đột nhiên xuất hiện băng thương dài nửa trượng tam xích. Mũi thương không những sắc bén không thôi, mà nó còn phát ra hàn khí không thể nào kém hơn hàn khí vừa rồi của La Khinh Y.
La Khinh Y không hề cho Trần Tinh cơ hội giải thích, nhất thương toàn lực đâm ra, mũi thương léo lên vẽ hoa lệ sáng chói, cán thương thì phun trào sương khói bao phủ toàn bộ thân thể La Khinh Y vào trong, khí thế trên người La Khinh Y cũng theo đó dâng cao.
La Khinh Y khí thế hung hăn, Trần Tinh thấy vậy cũng không dám lựa chọn ngạnh hám mà chủ động né tránh. Một thương toàn lực này của La Khinh Y không hề đơn giản một chút nào.
Chẳng những nó có lực xuyên thấu cao, mà hàn khí toả ra cũng bá đạo tuyệt luân. Nếu Trần Tinh ngạnh hám, sau chiêu này hắn không chết cũng bị đóng thành băng điêu.
Đối với việc La Khinh Y cử động, Trần Tinh đã đoán được tình huống sẽ là như vậy.
Tuy phiền phức, nhưng Trần Tinh cũng không hối hận vì đã cứu nàng. Trần Tinh làm việc, đều là theo bản tâm. Hắn cảm thấy không đánh mất chính mình liền đã đầy đủ.
*Hết chương