Mục lục
Thần đế trọng sinh - Diệp Trần (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không nghĩ tới, sau khi Long trưởng lão kia hơi sững sờ thì đột nhiên cười lên ha ha, cất cao giọng nói:

"Tiểu nha đầu, ngươi nói là Diệp Cuồng Tiên sao? Vậy ta khuyên ngươi nên quên cái ý nghĩ này đi! Từ xưa tới nay, người bước vào Thông Thiên lộ, vẫn chưa có người nào có thể còn sống trở về!"

"Huống chi, cho dù hôm nay hắn thật đứng ở chỗ này, lão phu cũng không sợ hắn!"

Đường Thanh Nhã cười lạnh, hiện ra vẻ khinh bỉ, thản nhiên nói:

"Không sợ? Năm đó Diệp môn chủ của chúng ta, đơn thương độc mà giết vào Bồng Lai tiên giới các ngươi, năm đại tông môn tất cả đều phải cúi đầu, nếu không phải Diệp môn chủ nể tình ông trời có đức hiếu sinh thì sớm đã nhỏ tận gốc Bồng Lai tiên giới các ngươi rồi, ngươi cái lão thất phu này nơi nào còn có cơ hội ở chỗ này để mà ăn nói bừa bãi?"

Long trưởng lão bị Đường Thanh Nhã làm nhục một trên thì lập tức tức giận đến râu ria cũng phải rung động, không thể không trừng hai mắt lên một cái, bật thốt lên:

"Đó là bởi vì cường giả chân chính của Bồng Lai tiên giới chúng ta không có xuất thế, bằng không chỗ nào tới lượt Diệp Cuồng Tiên hắn giương oai?"

Sau khi nói ra lời này, Long trưởng lão lập tức mơ hồ ý thức được chính mình đã phạm phải một sai lầm to lớn.

Quả nhiên, Đường Thanh Nhã bắt lấy sai lầm này của Long trưởng lão lập tức quát lạnh nói:

"Đó, chẳng phải ngươi cuối cùng cũng đã thừa nhận mình chính là người của Bồng Lai tiên giới rồi sao?"

"Ta..."

Vẻ mặt của Long trưởng lão lập tức thay đổi lớn, lập tức á khẩu không trả lời được.

Xoạt!

Sau khi mọi người ở xung quanh phản ứng lại thì cũng lập tức xì xào bàn tán, mà những người đang xem trên sóng trực tiếp nghe được lời này của Long trưởng lão thì cũng lập tức sôi trào lên!

"Con mẹ nó! Kịch bản đảo ngược rồi a! Không nghĩ tới Thanh Long phái này vậy mà thật là gian tế của Bồng Lai tiên giới a!"



"Ta đã nói rồi, nữ thần của ta làm sao có thể làm người xấu tội ác tày trời như vậy được?"

"Theo như thế mà nói thì Thẩm Thanh Sơn kia cũng là người của Bồng Lai tiên giới? Chuyện này quá đáng sợ!"

"Chúng ta cần một cái chân tướng!"

...

Vào thời điểm này, trên toàn bộ mạng lưới internet, bởi vì một câu nói sai lầm của Long trưởng lão đã hoàn toàn bùng nổ, ở tại đây cũng đang bàn tán sôi nổi, Thẩm Thanh Sơn thì sắc mặt tái xanh vô cùng, hiển nhiên cũng không nghĩ tới, chuyện sẽ phát triển thành cái dạng này.

Bồng Lai tiên giới mười mấy năm qua liên tiếp gây sóng gió ở Hoa Hạ, ở trong lòng dân chúng Hoa Hạ chính là có đại danh thiên ngoại tà mà, bây giờ nghe được Long trưởng lão tự mình thừa nhận chính mình là người của Bồng Lai tiên giới thì lập tức tất cả đều đứng ngồi không yên, thi nhau dùng ngói bút làm vũ khí, lấy bàn phím trở thành anh hùng.

Ở trên đỉnh một ngọn núi xa xa nơi này, sau khi mấy tên cường giả Bồng Lai tiên giới kia nhìn thấy biến cố này thì mọi người đều có vẻ mặt vô cùng khó coi.

"Nguy rồi! Long Càn cái thằng ngu này, thế mà bị một tiểu nha đầu khiêu khích cho lừa rồi!"

"Kế hoạch chinh phục Hoa Hạ trong hòa bình của chúng ta lần này sợ sẽ hoàn toàn phải ngâm vào nước nóng!"

"Xem ra cuối cùng vẫn cần phỉa nhờ tới vũ lực để giải quyết, mọi người chuẩn bị một chút, một khi tình huống không đúng thì tùy thời xuất thủ, trước tiên toàn bộ diệt đi những tên võ giả Hoa Hạ hôm nay có mặt ở đó đi!"

...

Một bên khác, Long trưởng lão kia sau khi trải qua ngốc trệ một lát thì lập tức tức giận đến hai con ngươi đỏ bừng, trên người dâng lên một cỗ sát ý kinh người, vẻ đạo mạo trước đó, hình tượng mặt mũi hiền lạnh lập tức không còn sót lại chút gì, gắt gao nhìn chằm chằm vào Đường Thanh Nhã, nghiến răng nghiến lợi nói:

"Tiểu nha đầu nhà ngươi được lắm! Ngươi lại dám bẫy lão phu! Muốn chết!!"

Trong cơn giận dữ Long trưởng lão lúc này chỗ nào còn cố kỵ tới hình tượng của chính mình, bàn tay ngay lập tức bỗng nhiên nắm lại một cái!

Ầm ầm!

Sau khi Long trưởng lão nắm lại thì cái lồng giam to lớn kia trong nháy mắt nổ tung lên!

Người xem qua sóng trực tiếp thấy cảnh này thì lập tức tất cả mọi người đều tức giận.

"Lão già chó chết này thật không phải thứ gì tốt! Hắn đây là muốn giết người diệt khẩu sao?"

"Cho nên những gì nữ thần Đường gia nói đều là thật, lão thất phu này và toàn bộ Thanh Long phái đều là gian tế của Bồng Lai tiên giới?"

"Ai! Thật đáng tiếc một cô gái xing đẹp tuyệt thế như vậy, vậy mà lại hương tiêu ngọc vẫn như thế!"

"Lão già chuột chết súc sinh này! Chết không yên lành!"

...

Tuy nhiên:



Ở bên trong tiếng kinh hô của mọi người, sau khi cái lồng giam kia nổ tung lên, đợi mọi thứ khôi phục như lúc ban đầu, mọi người thấy rõ cảnh tượng ở trên lôi đài thì lập tức tất cả đều sợ ngây người:

Chỉ thấy, Đường Thanh Nhã vẫn đứng ở giữa lôi đài, vậy mà không có một chút tổn thương nào!

"Tình huống này là như thế nào?"

"Dưới loại công kích trình độ vừa rồi, cô ta thế mà không chết?"

"Chẳng lẽ lão thất phu kia ở phút cuối cùng nhất hạ thủ lưu tình?"

...

Mọi người thi nhau nhìn về phía Long trưởng lão của Thanh Long phái kia, đã thấy hắn cũng cũng có vẻ mặt kinh ngạc:

"Cái này sao khả năng?"

Một chưởng vừa rồi của hắn thế nhưng là dùng toàn lực mà phát, cho dù là cao thủ cảnh giới Nhân Tiên cũng có thể đánh chết ngay tại chỗ, huống chi Đường Thanh Nhã chỉ có cảnh giới Thần Cảnh mà thôi?

Mà Đường Thanh Nhã cũng đang một mặt mơ màng, cô ta vừa rồi cũng đã hoàn toàn từ bỏ chống cực, cho là mình chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, nhưng ở lúc Long trưởng lão phát ra một kích kia, cô ta bỗng nhiên cảm thấy trên dưới quanh người, dường như được một cỗ lực lượng thần bí nào đó bao vây lại, thay cô ta đỡ một kích trí mạng kia của đối phương!

Ngay vào lúc tất cả mọi người đều sửng sốt, toàn bộ người trên sân thượng đều rơi vào yên tĩnh thì một giọng nói đạm mạc đột nhiên vang lên:

"Ta ngược lại muốn nhìn xem, hôm nay là ai dám động đến người của Cuồng Tiên môn ta!!"

Tất cả mọi người đều giật mình, thi nhau theo tiếng kêu mà nhìn lại:

Chỉ thấy, một tên nam thanh niên mặc quần áo bình thường từ trong đám người đi ra, hai tay bắt chéo ở sau lưng, cúi đầu, chậm rãi đi lên lôi đài.

"Người kia là ai? Nghe giọng điệu trong lời nói vừa rồi của hắn dường như cũng là người của Cuồng Tiên môn?"

"Chỉ là khí tức của người này yếu ớt như thế, giống như không biết một chút võ công nào a?"

"Hắn đây là muốn tìm cái chết sao?"

...

Mọi người thấy thanh niên đột nhiên xuất hiện này thì lập tức thi nhau nghị luận lên.

Đường Thanh Nhã nhìn thấy đạo thân ảnh đột nhiên xuất hiện này, thân thể mềm mại lập tức run lên bần bật, không thể không dùng tay ngọc che miệng:

"Thật là... Là hắn sao?"

Cũng hiện ra vẻ mặt kinh hãi còn có Yến chân nhân và một số người trong chốn võ lâm của thế hệ trước:

"Thân ảnh này, so với người kia thật giống nhau! Thế nhưng là khí tức này...không! Không thể nào!"



Mà đổi thành một bên:

Ngư Dao Dao nhìn thấy Diệp Trần đột nhiên hướng phía trên lôi đài đi tới, sau khi hơi sững sờ thì lập tức gấp không được, vội vàng hô to lên:

"Tiểu tử! Ngươi là muốn tìm cái chết sao? Mau trở lại!!"

Mà Tào Văn ở một bên thì lại cười nhạt một tiếng:

"Ngư tiểu thư, yên tâm đi, Diệp tiên sinh sẽ không có chuyện gì đâu!"

Ngư Dao Dao trong lúc nhất thời còn chưa kịp phản ứng lại, đôi mắt đẹp lập tức trừng một cái:

"Tào tiên sinh! Đây là lúc nào rồi mà ngài còn đùa như thế? Ngài có biết tiểu tử kia đối mặt chính là người nào không? Hắn sẽ không còn mạng!!"

Tào Văn nghe được một trận răn dạy của Ngư Dao Dao thì lập tức dở khóc dở cười.


Mà lúc này:


Diệp Trần đã chậm rãi đi lên trên lôi đài, hai tay vẫn vắt chéo đằng sau lưng, cũng không có ngẩng đầu.


Lúc này đã là ban đêm, ngoài trừ những người đứng xem cách lôi đài tương đối gần thì có thể nhìn thấy mặt của Diệp Trần ra thì những người khác gần như không có người nào có thể nhìn thấy rõ ràng dung mạo của hắn.


Ánh mắt Long trưởng lão quét qua trên người Diệp Trần, trên mặt lập tức hiện ra vẻ khinh miệt:


"Tiểu tử không biết sống chết! Ngươi muốn làm cái gì?"


"Long trưởng lão đúng không? Vừa rồi ngươi mới nói, cho dù là ta đứng ở chỗ này, ngươi cũng không sợ! Ta chính là muốn nhìn xem một chút là ngươi có thật sự không sợ hay không?"


P/S: Ta thích nào.....chương sau chắc còn hay nữa, mọi người bình luận vào trong truyện đi a....ủng hộ kim phiếu nữa, tối về mình sẽ dịch, khoảng 15 cái bình luận của mười lắm người yêu cầu dịch chương hoặc đề cử truyện thì tối nay mình sẽ dịch xuyên đêm nhưng không tới sáng cho mọi người đọc....Bình luận và Kim Phiếu a...đại gia nào ủng hộ TLT cũng đc:D. Bây giờ mình phải đi tập văn nghệ mới đắng chứ...mình cũng đang muốn đọc tiếp nội dung a.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK