Hai mắt Diệp Trần lập tức nhíu lại.
Tám người này đều là cao thủ đỉnh cấp thế giới, cho dù là hắn, nếu như ở dưới tình huống không sử dụng con bài chưa lật, trong thời gian ngắn chắc là khó mà dành được chiến thắng.
Hơn nữa, cũng đúng lúc hắn muốn gặp và học hỏi một chút cao thủ của các nơi trên thế giới, đến cùng là có thủ đoạn gì cho nên cũng không có vội vàng diệt bọn hắn đi.
Chỉ có điều, một khi hai bên đánh nhau, hắn chắc chắn sẽ không có cách nào phân tâm đi bảo vệ Lâm Chấn Nam.
Mắt thấy, thủ hạ của tám cao thủ kia đã bắt đầu hướng đi tới gần mấy người Lâm Chấn Nam, lúc nào cũng có thể xuất thủ, Diệp Trần lập tức lật tay trái một cái, đã lấy kiện Linh khí Chuông Trấn Hải ra ngoài, "Vật nhỏ, hôm nay chính là lúc để kiểm nghiệm thực lực của ngươi!"
Chuông Trấn Hải giống như có thể nghe hiểu, lập tức ông ông tác hưởng, dường như vô cùng hưng phấn.
Diệp Trần mỉm cười, ném chuông nhỏ lên trên không chỗ mấy người Lâm Chấn Nam, đồng thời rót chân nguyên vào rong đó.
"Chuông Trấn Hải! Mở!"
Ầm!
Ở dưới sự duy trì bằng chân nguyên của Diệp Trần, Chuông Trấn Hải đột nhiên biến ảo ra một cái bóng mờ hình chuông to lớn, bao phủ mấy người Lâm Chấn Nam vào trong đó.
"Đây là vật gì?!!"
Các thế lực khắp nơi ở xung quanh, nhìn thấy cảnh tượng quái dị này, mọi người lập tức kinh hô lên.
"Ta không phải đang nằm mơ chứ?"
"Đây chắc là pháp bảo của tiên môn trong truyền thuyết sao?"
"Không nghĩ tới trê đời này thế mà có thủ đoạn thần thông như thế!"
...
Mấy người Âu Dương Hàn, cũng đang trợn mắt há hốc mồm ra mà nhìn.ê
Bọn họ chợt ý thức được, thiếu niên trước mắt này quen biết được càng lâu lại càng thấy sâu không lường được, mỗi lần vào lúc bọn họ nghĩ mình chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, Diệp Trần cuối cùng luôn xuất ra một thủ đoạn mới đến ngăn cơn sóng dữ.
"Không nghĩ tới đạo pháp của ngươi, vậy mà tu luyện đến tình trạng như thế!"
Phương Bất Quần thấy cảnh này, trong đôi mắt hiện ra vẻ kinh hãi, chậm rãi mở miệng nói:
"Nếu ngươi dùng pháp bảo rời khỏi đây, ở đây chỉ sợ không có ai có thể ngăn cản được ngươi, đáng tiếc a! Thế mà ngươi lại đi cho người khác, ta nên nói ngươi là ngu xuẩ hay là ngươi quá cao thượng đây?"
Diệp Trần cười lạnh, ngươi cho rằng chỉ bằng mấy người giống như rác rưởi các ngươi sẽ là đối thủ của ta sao?
Diệp Trần vừa mới nói ra lời này, mấy người Phương Bất Quần, Phùng Thế Xương... lập tức giận tím mặt.
Những người như bọn họ, đều là cao thủ trong cao thủ của mười tổ chức sát thủ được xếp hạng đứng đầu toàn thế giới!
Bây giờ có tận mấy người cùng nhau đối phó một tên thiếu niên, đã quá mất mặt rồi, thế mà còn bị đối phương khinh thường như thế, điều này sao có thể làm cho bọn họ không giận đây?
Tiểu tử, ngươi muốn chết!
Trong cơn giận giữ tám cao thủ gần như cùng lúc tấn công về phía Diệp Trần.
Chi thấy "Phán quan" Phương Bất Quần, một tay làm đau, hung hăng chém một cái.
Oanh!
Một lưỡi đao kinh khủng đã hướng đầu của Diệp Trần hung hăng chém xuống!
Cùng lúc đó, Phùng Thế Xương "Một kiếm không lưu máu" lấy hai ngón tay làm kiếm cũng chém về phía Diệp Trần!
Sưu! Sưu! Sưu!
Kiếm khí tung hoành trong chớp mắt đã chém về phía Diệp Trần!
Howard "Huyết Vũ Đồ Phu" thì ném ra ngoài một cái vũ khí như lưỡi liềm hướng thẳng vào cổ Diệp Trần!
...
Bảy đại cao thủ cùng lúc xuất thủ, duy chỉ có "Hoàng kim chiến thần" Bì Đặc, dường như bởi vì bị giáo huấn lúc trước cho nên không dám tùy tiện tới gần Diệp Trần, lặng lẽ đứng ở phía sau Diệp Trần nhưng không biết là đang có chủ ý gì.
Oanh! Oanh! Oanh!...
Diệp Trần tay phải một quyền, ngăn cản đao khí của Phương Bất Quần công kích, tay trái vỗ một cái ngăn lại kiếm khí của Phùng Thế Xương, thân thể thừa cơ cúi thấp xuống tránh đi công kích của mấy người còn lại.
Bảy đại cao thủ có thực lực hoàn toàn chính xác là không tầm thường, chỉ nói về lực công kích ở cường giả có cảnh giới Thánh Cảnh, chắc cũng đều là người nổi bật.
Đối với Diệp Trần mà nói, bất kỳ một người nào trong bọn họ đều so với hình thức chiến đấu đơn giản nhưng thô bạo của Bì Đăc, còn khó khăn vướng víu hơn rất nhiều.
Đương nhiên, cũng không phải nói là thực lực của những người này so với Bì Đặc mạnh hơn, Bì Đặc cường đại ở chỗ phòng ngự công kích thì yếu, khi đối mặt với phòng ngự của Diệp Trần thì không có giải pháp nào, tự nhiên không có bất gì chỗ nào có thể chống lại, cho nên mới có thể giết gần như trong chớp mắt!
Nhưng bảy người này thì khác, mỗi người trong họ đều là sát thủ tuyệt đỉnh của thế giới, vừa ra tay đều đã là sát chiêu, hơn nữa phương thức công kích rất khó lường lại phối hợp với nhau rất tốt, cho dù là Diệp Trần ở dưới tình huống không có sử dụng lá bài cuối cùng của mình, trong thời gian ngắn cũng khó có thể cùng lúc đánh bại bọn hắn.
Ngay vào lúc Diệp Trần và bảy người đánh tới khó phân chia cao thấp, Bì Đặc vẫn luôn âm thầm ở phía sau Diệp Trần cuối cùng cũng xuất thủ!
Chỉ thấy hắn từ trong người lấy ra một bình chất lỏng màu trắng, sau khi bóp nát, chất lỏng màu tráng này trong nháy mắt bò lên trên cánh tay của hắn, sau đó toàn bộ cánh tay của hắn đều trở nên nhầy nhụa giống như da con ếch, nhìn qua trông rất buồn nôn...
Sau khi làm xong, Bì Đặc cười lạnh, trong miệng không thể không lẩm bẩm một câu, "Tiểu tử, hôm nay ta sẽ để cho ngươi nếm thử gen thuốc nước mà Siêu Năng cục mới nghiên cứu ra! Tuy rằng tác dụng phụ tương đối lớn, nhưng bởi vì ngươi mà hôm nay ta không thèm để ý tới!"
Nói xong lời này, Bì Đặc đứng ở phía sau Diệp Trần, bỗng nhiên vươn cánh tay ra.
Sưu!
Vô cùng quỷ dị, cánh tay kia của Bì Đặc vậy mà như người cao su trong nháy mắt dài ra hơn mười lần dài tới hơn mấy chục mét, một động tác này đã bắt được hai chân của Diệp Trần ở trên không trung, sau đó hung hăng kéo một phát!
Diệp Trần cũng không nghĩ tới, Bì Đặc này thế mà còn có một chiêu như vậy, hơn nữa hắn ở trên không trung không dùng lực, lập tức bị mạnh mẽ kéo hạ xuống, rơi xuống trên mặt đất!
Ầm ầm!
Trên mặt đất lập tức xuất hiện một cái hố lớn, mặc dù Diệp Trần không có bị thương, thế nhưng quả thực có chút ngoài ý muốn.
Tuy nhiên rất nhanh, chuyện xảy ra càng quỷ dị hơn!
Sau khi Bì Đặc kia dài ra hai tay mắt lấy chân của Diệp Trần, thế mà dường như dính ở trên người hắn, trong nháy mắt quấn quanh toàn thân trên dưới, mặc cho hắn dùng lực như thế nào vậy mà không có cách nào thoát ra!
"Độ co dãn thật mạnh!"
Diệp Trần âm thầm cảm thán.
Cùng lúc đó, bảy tên cao thủ còn lại cũng đã đánh tới một lần nữa!
Mà Diệp Trần vào lúc này, toàn bộ tay chân đều bị trói lại, dường như căn bản không có cách nào chống lại.
"Làm rất tốt!"
"Tiểu tử, chịu chết đi!"
"Tất cả đều đã kết thúc rồi!"
...
Bảy người từ bảy hướng khác nhau, cùng lúc thi triển ra một kích mạnh nhất của mình!
Ầm ầm!
Vào lúc này sát chiêu của bảy đại cao thủ đỉnh tiêm, tập trung vào một chỗ dường như muốn hủy diệt cả hòn đảo nhỏ này.
Trong Chuông Trấn Hải, mấy người Âu Dương Hàn thấy cảnh này, vẻ mặt mọi ngươi lập tức trắng bêch không có một chút máu, vẻ mặt đau thương.
"Cuối cùng vẫn phải thua sao?"
"Xong!"
"Ta đã sớm nói, dựa vào một mình hắn làm sao có thể đánh thắng được nhiều cao thủ như vậy?"
"Đây chính là cái giá lớn phải trả cho sự ngông cuồng!"
...
Vào lúc này, mọi người gần như đều cho rằng, Diệp Trần đối mặt với công kích có thể hủy thiên diệt địa của bảy người này, khẳng định chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, không cần phải suy nghĩ nhiều.
Tuy nhiêm, không có ai để ý tới khóe miệng của Diệp Trần đang mỉm cười, "Nếu không phải ta sớm đã chuẩn bị, nói không chừng hôm nay thật đúng là muốn ngỏm tại đây..."
Thấp giọng lẩm bẩm một câu, hai mắt Diệp Trần bỗng nhiên nhưng lại.
"Xích Diễm!"
Ầm!
Từ trong cơ thể Diệp Trần, đột nhiên bộc phát ra một đạo kiếm quang màu đỏ, xông thẳng lên trời!
Sau một lúc, thiên địa biến sắc!