Mục lục
Thần đế trọng sinh - Diệp Trần (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Tại sao có thể như vậy?"

Hạ Hầu Bố vừa kinh vừa sợ lập tức thu hồi thủ đoạn thần thông:

Rầm rầm rầm!

Lại đánh ra liên tiếp máy chưởng, Diệp Trần lại một mặt nhẹ như mây gió, thậm chí ngay cả ngăn cản cũng không ngăn!

"Muốn chết sao?"

Hạ Hầu Bố còn tưởng rằng Diệp Trần đã từ bỏ chống cự, đầu tiên là vui mừng, nhưng không chờ hắn cao hứng trở lại, thì nhìn thấy cảnh tượng xảy ra trước mắt lập tức đứng ngây ngốc tại chỗ.

Chỉ thấy, những lực lượng Hủy Diệt mà hắn đánh vào trên người Diệp Trần kia, thế mà bị Diệp Trần nhấc tay lên cái liền hút toàn bộ vào trong lòng bàn tay!

Diệp Trần chẳng những không bị hư hại chút nào, ngược lại sau khi hấp thu những lực lượng Hủy Diệt kia thì khí tức lại liên tục tăng lên lần nữa!

"Đây, đây là tà thuật gì? Hắn thế mà...có thể hấp thu công kích?"

Hạ Hầu Bố lập tức choáng váng!

Mọi thứ xảy ra trước mắt đã hoàn toàn vượt ra ngoài sự tưởng tượng của hắn!

Mà Diệp Trần sau khi hấp thu công kích hủy diệt của Hạ Hầu Bố thì tu vi đã vững bước vào cảnh giới Hậu cấp, hơn nữa trên dưới quanh người tỏa ra một đạo ánh sáng màu xám nhạt quỷ dị!

"Hóa ra, áo nghĩa chân chính của Hủy Diệt pháp tắc không phải chỉ ở chỗ phá hủy mà còn có sự chấp nhận..."

Diệp Trần giơ bàn tay lên, quan sát tỉ mỉ tình huống của thân thể mình một phen, mở miệng tự lẩm bẩm một mình.

"Không có khả năng! Đây tuyệt đối không có khả năng! Ta không tin!!!"

Hạ Hầu Bố rống lớn một tiếng, bắt đầu điên cuồng công kích về phía Diệp Trần không còn lưu thủ một chút nào.

Hắn đường đường là Phiêu Kỵ tướng quân của Hán Thiên Vương triều, cường giả cảnh giới Vương cấp, thế mà không chế phục được một tên tiểu tử vắt mũi còn chưa sạch, chuyện này nếu như bị truyền đi thì chẳng phải hắn quá mất mặt rồi sao!



Thế nhưng:

Rầm rầm rầm!

Mỗi một lần Hạ Hầu Bố điên cuồng công kích đánh xuống trên người Diệp Trần, chẳng những không thể thương tổn đến hắn một chút nào, thay vào đó lại bị những lực lượng Hủy Diệt kia, tất cả đều bị Diệp Trần đồng hóa, chuyển hóa thành lực lượng của bản thân hắn, làm tu vi của hắn nhanh chóng tăng lên!

Môt cái chớp mắt, bởi vì Hạ Hầu Bố công kích liên tục đã thấm mệt thở gấp, thở gấp, mà Diệp Trần thì từ đầu đến cuối hoàn toàn như là một cái bao cát hình người, mặc cho Hạ Hầu Bố công kích điên cuồng mà không tránh cũng chẳng né.

Nhưng là ở sau khi hấp thu tất cả công kích của Hạ Hầu Bố, tu vi của hắn cũng đã tăng vọt lên tới cảnh giới Hậu cấp đỉnh phong!

"Quái vật! Cái tên này tuyệt đối là một con quái vật!"

Hạ Hầu Bố cuối cùng bắt đầu sợ, sau khi rống lớn một tiếng thì vẻ mặt trở nên trắng bệch, sau đó quay người co cẳng muốn chạy trốn.

Công kích của hắn chẳng những không có làm đối phương bị thương một chút nào, thay vào đó lại làm tu vi của đối phương tăng lên nhanh chóng, thế thì còn đánh như thế nào? Chẳng chạy ở đó mà són đái hay sao?

Tuy nhiên:

Diệp Trần nhay lập tức thuận tay một chỉ:

"Diệt!"

Sưu!

Một đạo quang mang màu xám nhạt giống như laser hướng Hạ Hầu Bố nổ bắn mà ra, trong nháy mắt đánh vào trên người hắn.

Bành!

Ngay cả tiếu kêu thảm Hạ Hầu Bố cũng không kịp phát ra, cả người giống như đồ sứ, trong nháy mắt vỡ vụn ra, hóa thành một đống bột mịn, hoàn toàn biến mất ở trên thế gian này.

Đám cai ngục ở nơi xa đang một mực quan chiến kia, nhìn thấy cảnh tượng khủng bố như thế thì ngay lập tức từng tên bị dọa đến chạy trốn tứ phía như thể vội vào toa lét vì sắp són đái ra quần, mà những tên tù khổ sai kia cũng thừa cơ hội này mà lẻn đi, toàn bộ Hoàng Lăng trở nên hỗn loạn.

Diệp Trần cũng không để ý tới những người này mà lẳng lặng đứng ở trên không trung, hai mắt khẽ nhắm lại, bắt đầu hồi tưởng lại những áo nghĩ Hủy Diệt pháp tắc mà hắn ta vừa mới lĩnh ngộ được, đồng thời lẩm bẩm với chính mình:

"Diệp Hoan, ta phải cảm tạ ngươi a, cám ơn cừu hận của ngươi đã để cho ta lĩnh ngộ được chân lý của Hủy Diệt, để báo đáp lại, để trước lúc ta rời khỏi nơi này, giúp ngươi báo thù đi!"

Diệp Trần vừa nói vừa lần theo ký ức trong đầu, bắt đầu hướng phương hướng hoàng thành của Hán Thiên Vương triều đạp không mà đi.

Hoàng Lăng cách hoàng thành cũng không quá xa, chỉ chốc lát công phu, Diệp Trần cũng đã đi tới trước mặt hoàng thành.

Diệp Trần trực tiếp vượt qua tường thành, đánh thẳng tới hoàng cung của Hán Thiên Vương triều:

"Cuồng đồ lớn mật! Hoàng thành trọng địa há lại cho ngươi tự tiện xông vào?"

Mấy người thủ vệ hoàng thành mặc khôi giáp màu bạc bỗng nhiên chạy đến ngăn ở trước mặt Diệp Trần.

Diệp Trần lại không để ý chút nào, trực tiếp đạp không hướng phía trước mà đi:

Rầm rầm rầm!



Những thủ vệ mặc áo giáp màu bạc kia thi nhau hướng Diệp Trần xuất thủ, từng đạo công kích tràn ngập lực lượng Hủy Diệt, toàn bộ rơi vào trên người Diệp Trần.

Diệp Trần lại theo đơn thu hết, hấp thu toàn bộ công kích của bọn hắn, chuyển hóa thành tu vi của mình.

Những tên thủ vệ mặc áo giáp màu bạc này, chưa từng thấy qua cảnh tượng quỷ dị như thế ngay lập tức từng tên dọa đây quay người co cẳng bỏ chạy.

Sưu!

Thân thể Diệp Trần hơi chao đảo một cái mang theo một đạo quang mang màu xám nhạt đi qua những người này.

Bành bành bành!

Cùng lúc Diệp Trần đi qua, mấy tên thủ vệ mặc áo giáp bạc kia bị ảnh hưởng bởi đạo quang mang màu xám nhạt kia trong nháy mắt biến thành bột mịn, biến mất không còn một dấu vết.

Đây chính là lực lượng của Hủy Diệt pháp tắc!

Chẳng mấy chốc, Diệp Trần một đường giết tới hoàng cung của Hán Thiên Vương triều, sau khi thôn phệ công kích của không biết bao nhiêu người, tu vi sớm đã đạt tới cảnh giới Vương cấp, hơn nữa còn đang nhanh chóng tăng vọt!

"Vũ Bang! Cút ra đây nhận lấy cái chết!!"

Diệp Trần một bước bước vào trong hoàng cung, cùng lúc đó một giọng nói như lôi đình vang lên, toàn bộ hoàng thành cũng có thể nghe được rõ ràng, tất cả mọi người thi nhau ngẩng đầu, nhìn về phía hoàng cung:

"Mau nhìn! Người kia dường như là Diệp Hoan, con trai của đại tướng quân Diệp Tín a?"

"Diệp gia thế mà bởi vì có ý làm phản bị chém đầu toàn tộc, chỉ có vị tiểu vương gia này là may mắn trốn qua một kiếp, hắn đây là tới báo thù sao?"

"Toàn bộ người của Hán Thiên Vương triều đều hiểu rõ, Diệp đại tướng quân là bị tên hôn quân kia giết oan, Diệp tiểu vương gia vì cha mà báo thù cũng là chuyện đương nhiên!"

"Chỉ tiếc, cử động lần này của Diệp tiểu vương gia thực sự quá lỗ mãng! Dựa vào lực lượng một người muốn tìm tên hôn quân kia để báo thù, quả thực là một cái ý nghĩ hão huyền!"

...

Ở bên trong toàn bộ tiếng bàn tán của mọi người trong hoàng thành, lúc này Diệp Trần đã đi tới chính điện của hoàng cung.

"Nghịch tặc lớn mật! Cũng dám gọi thẳng tục danh của quốc chủ, ngươi phải bị tội gì!!"

Một người đàn ông mặc áo giáp vàng đột nhiên bay lên không trung, vung trường kích trong tay hướng Diệp Trần đánh tới.

Mọi người ở phía dưới ngay lập tức thi nhau kinh hô lên:

"Đây chính là Hoàng Phủ Hòa Vũ Lâm tướng quân của hoàng cung! Nghe nói là cường giả Vương cấp!"

"Diệp tiểu vương gia lần này sợ là nguy hiểm..."

Tiếng bàn tán của mọi người vừa mới dâng lên, lập tức thấy được cảnh tượng vô cùng rung động ở trên không trung, toàn bộ hoàng thành rộng lớn như vậy mà trở thành yên tĩnh như chết.

Chỉ thấy, Diệp Trần ngay cả mí mắt cũng không có nhấc lên, ngay lập tức thuận tay một chỉ:



Bành!

Vị Vũ Lâm tướng quân của hoàng cung kia trong nháy mắt bị Diệp Trần oanh thành cặn bã.

"Tê ~ "

Tất cả mọi người lập tức thi nhau hít vào một ngụm khí lạnh, tất cả đều thấy choáng mắt.

Sưu sưu sưu!!

Chẳng mấy chốc lại có mấy tên đại tướng áo giáp vàng có thực lực không thua kém gì Hoàng Phủ Hòa thi nhau hướng Diệp Trần vây công mà tới.

Diệp Trần thuận tay vung lên:

"Diệt!"

Bành bành bành!

Những người này ngay cả tiếng kêu thảm cũng không kịp phát ra, từng tên toàn bộ thân tử đạo tiêu


Ở trước mắt người đã nắm giữ được Hủy Diệt pháp tắc như Diệp Trần thì những người này đều giống như tượng đất mà thôi, quả thực không chịu nổi một kích.


Thuận tay giết mấy tên cường giả của hoàng cung, Diệp Trần lấy tay làm đao hướng phía dưới hung hăng bổ xuống:


Ầm ầm!


Hoàng cung to lớn hùng vĩ phía dưới ở cái cổ tay của Diệp Trần chặt xuống dưới, lập tức hóa thành một đống phế tích.


"Vũ Bang! Cút ra đây!!!"


Diệp Trần lại hét lớn một tiếng nữa, giọng nói giống như cửu thiên thần lôi, cuồn cuồn truyền ra ngoài.


P/S: Ta thích nào...chương 8 nha...hôm nay tính bung lụa mà k thấy nhiều người ủng hộ kim phiếu nhỉ. Cảm ơn kennynguyen4458: 28 KP, vanphan2803: 15 kim phiếu

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK