Mục lục
Thần đế trọng sinh - Diệp Trần (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cùng lúc đó quân đội Hoa Hạ, căn cứ quân sự của Mỹ quốc đóng tại Đảo quốc, Tô quốc, Cao Ly quốc và các phe thế lực khác, tất cả đều nhận được tin tức về kết quả cuộc chiến này đầu tiên.

Chúng tướng của Hoa Hạ trước đó thông qua vệ tinh quay chụp chỉ có thể nhìn thấy được hình ảnh không rõ cho lắm, rất nhiều chuyện cũng không thể nào hoàn toàn khẳng định, cho đến khi các trinh sát viên tình báo truyền tin tức xác thực về, toàn bộ phòng họp lập tức sôi trào!

"Một quyền đánh nổ một chiếc xe bọc thép!"

"Một hơi chém rụng mấy chục chiếc máy bay chiến đấu!"

"Một kiếm trảm tầu chiến đấu tên hiệu "Phong Lôi" làm hai nửa!"

"Lấy lực lượng của một người bức toàn bộ lực lượng phòng vệ thứ bảy của Đảo quốc"

...

Mọi người nghe được từng cái từng cái chiến tích này dường như đang nghe chuyện thần thoại Thánh Gióng của An Nam quốc ngày xưa.

Vốn tất cả bọn họ đều coi Diệp Trần lần này khẳng định là có chạy đằng trời cũng không khỏi nắng, cho dù có thể may mắn trốn được chỉ sợ cũng phải trả một cái giá cực kỳ đắt.

Thế nhưng là ai cũng không ngờ được rằng, cuối cùng thế mà lại được một kết quả như thế!

Diệp Trần chẳng những không có chết, thế mà còn đánh cho lực lượng phòng vệ thứ bảy của Đảo quốc liên tục bại lui khiến họ tổn thất nặng nề!

Nếu không phải chính mắt thấy tất cả và nghe được thông tin xác thực thì bọn họ làm sao có thể tin được, những chiến tích này thực sự đã xảy ra.

Phải biết, ở thời cổ đại, tuy rằng cũng có loại mãnh tướng lấy một địch vạn, một người xông phá cả một đội quân!

Nhưng đó dù sao cũng chỉ là thời đại vũ khí lạnh a!

Lực lượng phòng vệ thứ bảy của Đảo quốc, đây chính là một đội quân chân chính được hiện đại hóa, tuy rằng vẫn luôn bị Mỹ quốc hạn chế phát triển, nhưng thực lực tuyệt đối không thể khinh thường.

Từ thời cận đại cho tới nay, lấy nhục thân đối kháng một đội quân được hiện đại hóa quân sự có trên một vạn người, loại chuyện này ở trong tư liệu tuyệt mật cũng không phải không có ghi chép, thế nhưng từ xưa tới nay chưa từng có ai thành công cả, chứ đừng nói chi là giống như Diệp Trần, một người có thể đánh lui cả một đội quân có vũ khí trang bị hiện đại hóa!

Cho dù là tam đại tiên nhân của Đảo quốc năm đó, quét ngang toàn bộ Á Châu, về sau ý đồ chống lại Mỹ quốc, cuối cùng hai vị bị bom nguyên tử của Mỹ quốc trực tiếp nổ chết, chỉ còn lại vị Vũ Hạc đại tiên kia cũng không thể không chắp tay đầu hàng.

"Chỉ dựa vào phần chiến tích này, chỉ dựa vào một mình Diệp Cuồng Tiên đã bù đắp được năm vạn tinh binh!"

"Diệp thiếu tướng không hổ là trụ cột của Hoa Hạ ta a!"

"Hắn đã không phải là cao thủ đệ nhất Hoa Hạ nữa rồi mà là cao thủ đệ nhất của Á Châu a!"

...

Chúng tướng thi nhau cảm thán từ đáy lòng.

"Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, sau khi Diệp thiếu tướng xông ra khỏi vòng vây, làm sao lại chạy về phương hướng đất liền của Đảo quốc?"

"Chẳng lẽ hắn còn muốn tiếp tục triển khai trả thù đối với Đảo quốc sao?"

"Thì tính sao? Ngay cả quân đội đều không làm gì được Diệp thiếu tướng, một khi tiến vào khu đông dân cư, bọn họ càng không có chiêu thức gì để đối phó a! Ha ha ha!"

Mọi người nhất thời thi nhau cười trên nỗi đau của người khác, đều rất mong chờ đối với hành động tiếp theo của Diệp Trần.

Đột nhiên, không biết ai nói ra một câu, "Lực lượng phòng vệ của Đảo quốc thì thực lực có hạn, căn cứ của Mỹ quốc đóng tại Đảo quốc cũng không phải ăn chay!"

Mọi người nghe được điều này, lập tức thi nhau hiện ra vẻ mặt ngưng trọng.

Ông lão ngồi ở chủ vị trầm ngâm một lúc sau đó nhìn về phía Dịch Sơn Hà nói:

"Dịch tổng tham mưu trưởng, ông phải bắt liên lạc với Diệp thiếu tướng nhanh một chút, để hắn phải tránh những hành động thiếu suy nghĩ!"

Dịch Sơn Hà vội vàng gật đầu đồng ý.

...

Chớp mắt một cái, thời gian một ngày đã trôi qua.

Tin tức Diệp Cuồng Tiên đệ nhất cường giả của Hoa Hạ đánh cho lực lượng phòng vệ thứ bảy của Đảo quốc bị tổn thất nặng nề đã được truyền tới khắp các cao tầng của mỗi một quốc gia trên toàn cầu.

Đối với những quốc gia lớn quan tâm để ý tới thế cục mà nói, loại chuyện này căn bản không gạt được, rất nhanh đều ngay lập tức lấy được tư liệu.

Khi cao tầng của mỗi một quốc gia lớn nhìn thấy cảnh tượng làm người ta phải kinh ngạc đến lạnh cả người kia thì toàn bộ lập tức phải nghẹn ngào.

Nhất là lúc nhìn thấy một kích cuối cùng, vậy mà rõ rõ ràng ràng chém một chiếc tàu chiến đấu có trọng tải tới mấy ngàn tấn thành hai nửa, càng làm cho mặt mũi của tất cả mọi người tràn đầy vẻ sợ hãi.

Cho dù lực lượng phòng vệ của Đảo quốc bị hạn chế phát triển, thực lực không tính là trong hàng ngũ đứng đầu toàn cầu thế nhưng đó thật sự chính là một chiếc tàu chiến đấu cỡ lớn a!

Thế mà bị một kiếm của đối phương chém hỏng chìm xuống đáy biển sâu!

Một nhánh quân đội được trang bị hiện đại hóa tới tận răng gần hai vạn người bị đánh bại mà không chiếm được chút tiện nghi nào, chỉ có thể rút lui né tránh, đây là thực lực nghịch thiên cỡ nào!

"Muốn tiêu diệt người này, chỉ sợ chỉ có thể vận dụng vũ khí hạt nhân!"

Sau khi mỗi một nhóm cao tầng của mỗi một quốc gia lớn trầm mặc, gần như đồng thời đều cho ra một cái kết luận như vậy.

Cho dù căn cứ theo điều ước quốc tế thì bất kỳ một quốc gia nào đều không được tùy tiện sử dụng vũ khí hạt nhân, thế nhưng đối mặt với loại tồn tại đủ để uy hiếp an nguy của một nước, chỗ nào còn quan tâm được nhiều như vậy?

Tuy nhiên rất nhanh, bọn họ lại phát hiện muốn làm việc này quả thực không quá dễ dàng.

Trừ khi có thể dẫn dụ người này tới một nơi mà không hề có dấu chân của con người, sau đó mới có thể sử dụng vũ khí hạt nhân, bằng không chẳng lẽ muốn hy sinh hơn trăm vạn tính mạng con người đến chôn chung với hắn sao?

Ai dám tiếp nhận cái tội danh mà khiến toàn bộ nhân loại phải chỉ trỏ này?

"Từ giờ trở đi, không thể tùy tiện đi trêu chọc người này, một khi gặp gỡ, có thể lui thì lui chứ tuyệt đối không được để xảy ra tình trạng trực tiếp va chạm!"

Sau khi các phương cao tầng của nước mỹ trải qua một phen thảo luận, đối với quân đội của Mỹ quốc trú đóng tại khu vực Á Châu đã hạ đạt một cái mệnh lệnh như vậy.

Ở trước lúc không có đầy đủ tự tin có thể tiêu diệt được đối phương, thì cách làm này rõ ràng là cách làm sáng suốt nhất.

Cùng lúc đó Tô quốc, Cao Ly quốc, thậm chí cao tầng của các nước Âu Châu, tất cả cũng đều hạ đạt một cái mệnh lệnh tương tự.

Trong lúc nhất thời, có thể nói là chấn động toàn cầu!

Còn về bọn sát thủ ở thế giới bóng tối kia, tuy rằng đối với chuyện quân đội không rõ lắm, nhưng khi nghe được tin tức toàn bộ tổ chức Sam Khẩu bị tiêu diệt chỉ ở trong một đêm, một số tên sát thủ vốn hướng về phía giải thưởng treo chục tỷ kia mà đến Hoa Hạ để thử thời vận thì ngay lập tức từng tên đều chấm dứt ý định và lặng lẽ rời khỏi.

...

Mà lúc này, phủ Thủ tướng của Đảo quốc, Quy Điền Tam Lang Thủ tướng của Đảo quốc sau khi trao đổi với Thượng tướng Mai Khắc Lạp Tư -Tổng tư lệnh của quân đội Mỹ quốc trú đóng tại Đảo quốc xong thì lập tức tức giận nổi trận lôi đình, suýt chút nữa thì đập toàn bộ văn phòng!

Hóa ra, sở dĩ Đảo quốc lần này điều động lực lượng phòng vệ thứ bảy đi phục kích Diệp Trần là do lực lượng của Mỹ quốc ở sau lưng thúc đẩy.

Bây giờ kế hoạch vây giết đã thất bại, Quy Điền Tam Lang muốn thỉnh cầu nước Mỹ giúp đỡ, lại bị đối phương từ chối một cách vô tình!

Với lý do đây là chuyện nội bộ của Đảo quốc, Mỹ quốc không tiện nhúng tay.

Điều này làm cho Quy Điền Tam Lang lập tức tức giận đến muốn chửi bậy, nhưng lại không thể làm được gì khác.

Đảo quốc từ sau thất bại ở cuộc chiến tranh thế giới thứ hai vẫn luôn bị Mỹ quốc áp chế, phát triển quân sự thì bị hạn chế, vũ khí trang bị cũng bị hạn chế, lại có quân đội Mỹ quốc trú đóng giám sát, mà rơi vào cảnh phụ thuộc vậy thì làm sao có vốn liếng để khiêu chiến với đối phương?

"Khốn kiếp! Đám người Mỹ quốc giảo hoạt đáng ghét này! Sớm muộn gì ta cũng sẽ đánh đuổi toàn bộ các ngươi ra khỏi Đảo quốc! "

Sau khi phát tiết một trận, Quy Điền Tam Lang lúc này mới dần dần bình tĩnh lại.

Trợ lý của Thủ tướng ở một bên thận trọng nói:

"Thủ tướng đại nhân, bây giờ chúng ta nên làm như thế nào? Diệp Cuồng Tiên kia chắc chắn còn ở trong lãnh thổ nước ta, có cần phải phái người ra để tiếp tục bắt lấy hay không?"

Quy Điền Tam Lang lập tức trừng hai mắt một cái, "Bắt lấy? Lấy cái gì để bắt? Con chưa đủ mất mặt hay sao?"

Nói đến đây, Quy Điền Tam Lang lại thở dài một hơi nặng nề, từ từ nói:

"Ta bây giờ chỉ hy vọng tên ôn thần này, có thể sớm rời khỏi Đảo quốc một chút, bằng không ta chỉ có thể tự mình đi tới Thiên Chiếu thần cung một chuyến!"

Hai mắt của tên trợ lý Thủ tướng lập tức sáng lên, "Ngài nói là vị kia Vũ Hạc đại tiên nhân sao?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK