Mục lục
Thần đế trọng sinh - Diệp Trần (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, Diệp Trần đã chậm rãi bước vào bên trong Thanh Quang tự, khẽ ngẩng đầu lên, nhìn vào bóng mờ màu vàng kim ở trên đỉnh tòa tháp kia, dưới chân bỗng nhiên giẫm một cái.

Ầm!

Sau sau đó, Diệp Trần đã bay lên trời, trực tiếp nhảy vọt tới hơn trăm mét trên không trung, rồi mới đạp không mà đi, chậm rãi đi tới trước tòa tháp lớn kia.

Chỉ thấy, ở phía trên đỉnh tháp kia, bên trong bóng mờ màu vàng kim, có một ông lão dáng người gầy còm lưng còng xuống, trên người mặc một bộ trường bào phong cách cổ xưa màu đỏ sậm.

Không cần phải hỏi, người này chắc là đại pháp sư Tân Cách cường giả đệ nhất Thiên Trúc quốc.

Dịch Sơn Hà đã từng cẩn thận giới thiệu qua mỗi một loại cao thủ của một quốc gia lớn cho Diệp Trần nghe, mà toàn bộ Thiên Trúc quốc chỉ có một tên cao thủ cảnh giới Nhân Tiên, cho nên chỉ có thể là người ở trước mắt này!

"Đạp không mà đi? Ngươi là Thần Cảnh!"

Ông lão gầy còm kia nhìn thấy Diệp Trần thi triển một màn vừa rồi, trên mặt lập tức hợi lộ ra vẻ ngoài ý muốn, sau đó trong đôi mặt lại lộ ra vẻ cực nóng, dùng tiếng Hoa Hạ rất lưu loát nói:

"Không tệ! Không tệ! Tuổi còn nhỏ như vậy mà đã đạt tới Thần Cảnh, bản pháp sư đã sống hơn một trăm tuổi rồi chưa từng thấy qua được nhân vật kỳ tài như thế!"

"Tiểu tử! Nếu như ngươi nguyện ý bái ta làm thầy, bản pháp sư chẳng những có thể tha thứ cho sai lầm của ngươi tự tiện xông vào Thanh Quang tự, hơn nữa còn có thể truyền thụ y bát của ta cho ngươi, thế nào ý của ngươi như thế nào?"

Diệp Trần lập tức vui vẻ, "Bái ngươi làm thầy á?"

Xem ra đại pháp sư Tân Cách này rõ ràng còn chưa biết chính hành động của mình ở Đảo quốc a!

Bằng không làm sao có thể nói năng buồn cười rụng cả răng hàm như vậy?



"Không sai! Ngươi phải biết, Thiên Trúc giáo chúng ta ở trên toàn cầu có tới một tỷ tín đồ, địa vị đủ để so sánh với tổng thống của một nước lớn, hơn nữa những lực lượng tín ngưỡng khổng lồ này, lại thêm thiên phú của ngươi đủ để cho ngươi đạt tới cảnh giới trước nay chưa từng có!"

Đại pháp sư Tần Cách tỏ vẻ hòa ái, tiếp tục mở miệng mê hoặc nói.

Khóe miệng Diệp Trần lại hơi nhếch lên, trên mặt nở ra nụ cười tinh quái, "Lão đầu, ngươi nghĩ ta là đứa trẻ lên ba sao? Ta thấy thọ nguyên của ngươi sắp hết rồi, nhiều nhất cũng chỉ có thể sống thêm được hai ba năm nữa mà thôi, mặt ngoài ngươi muốn thu ta làm đồ đệ nhưng thật ra là coi trọng tấm thể xác này của ta, muốn đoạt xá ta sao?"

Từ ánh mắt cực nóng không che giấu chút nào của đối phương, Diệp Trần sớm đã nhìn rõ ý đồ của hắn.

Loại tình huống này ở trong Tu Chân giới thật sự quá thường gặp!

Đại pháp sư Tân Cách nghe được lời này của Diệp Trần thì lập tức vì đó mà bị kiềm hãn, sau đó vẻ mặt hòa ái hiền lành trước đó trong nháy mắt biến mất không thấy dấu vết nào nữa, cười lạnh nói:

"Tiểu tử nhà ngươi rất được! Không nghĩ tới ngay cả phương pháp đoạt xá chuyển thế mà ngươi cũng biết, xem ra là bản pháp sư xem nhẹ ngươi rồi!"

"Tuy nhiên, nếu như đã bị ngươi vạch trần ra rồi vậy thì bản pháp sư cũng không vòng vo với ngươi! Vậy thì ngoan ngoãn ở lại đây cho ta, làm vật chứa chuyển thế của bản pháp sư đi! Khặc khặc!"

Nói xong lời này, đại pháp sư Tân Cách trực tiếp vung tay một cái.

Ầm!

Trên không trung ngay lập tức xuất hiện một bóng mờ to lớn hình bàn tay trực tiếp muốn bắt lấy Diệp Trần.

Phía dưới bọn giáo chúng của Thiên Trúc giáo nhìn thấy cảnh tượng ở trên bầu trời này thì lập tức thi nhau bắt đầu hoan hô ầm trời:

"Không hổ là đại pháp sư a! Thần thông như thế đã đủ để so sánh với thần linh rồi a!"

"Tiểu tử này thật sự là không biết tự lượng sức mình!"

"Đại pháp sư vừa ra tay thì ngay cả cường giả Thành Cảnh cũng có thể hàng phục được một cách dễ dàng!"

...

Mọi người tranh luận ầm ĩ, một người làm quan cả họ được nhờ a.

Duy chỉ có Tạp Bì Nhĩ trốn ở trong góc tường, vẻ mặt ngưng trọng nhìn lên trên không trung.



Bởi vì hắn biết rõ, người thiếu niên trước mắt này thế nhưng ngay cả người như Vũ Hạc tiên nhân của Đảo quốc cũng có thể giết chết thì tuyệt đối không đối phó dễ dàng như vậy!

Cho dù hắn đối với sư phụ của mình là có lòng tin tuyệt đối!

Mà lão hòa thượng ở bên trong chùa miếu cũ nát kia thấy được cảnh này thì lông mày cũng không thể không hơi nhíu lại, trên mặt hiện ra vẻ mặt thất vọng, "Đại danh đỉnh đỉnh Diệp Cuồng Tiên, thực lực chẳng lẽ cũng chỉ có như thế thôi sao? Chuyện này không có khả năng lắm đi..."

...

Cả người Diệp Trần ở trên không trung, bị cái bóng lớn hình bàn tay cảu đại pháp sư Tân Cách bắt lại, nhưng bộ mặt vẫn lạnh nhạt như cũ, cũng không phải kháng cự giãy dụa giống như là đang cam chịu số phận.

"Tiểu tử! Bản pháp sư cho ngươi thêm duy nhất một cơ hội cuối cùng, ngoan ngoãn ở lại làm vật chứa cho ta, bản pháp sư còn có thể để cho ngươi sống thêm được một hai năm, chờ đến khi thọ nguyên của ta hao hết, lại đoạt xá ngươi, bằng không mà nói bản pháp sư cũng không ngại đưa ngươi thuần hóa thành tín đồ trung thành nhất của ta!"

Đại pháp sư Tân Cách sau khi bắt được Diệp Trần một cách dễ dàng thì triệt để bộc lộ ra bộ mặt thật của mình, tà khí lẫm nhiên nói.

Vào lúc này hai người hơn trăm mét trên không trung, người ở phía dưới căn bản không nghe được lời đối thoại của hai người, những tín đồ phổ thông cách khá xa thì càng là chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy một đạo ánh sáng.

Dù sao thì bây giờ vẫn còn đang vào lúc sáng sớm, sắc trời vẫn còn hơi lờ mờ một chút.

Diệp Trần nghe được điều này, khóe miệng không thể không nhếch lên, trên mặt nở ra nụ cười trêu tức, "Lão gia hỏa, xem ra thì ngươi thật đúng là hoàn toàn không có nắm rõ tình trạng của mình bây giờ a!"

"Chỉ bằng cái loại phế vật như ngươi mà cũng nghĩ muốn đoạt xá ta sao? Quả thực không biết mùi vị!"

Cùng lúc giọng nói rơi xuống, thân thể Diệp Trần bỗng nhiên bộc phát ra ánh sáng vàng chói mắt!

Bành!

Bóng mờ to lớn hình bàn tay kia đang nắm chặt lấy Diệp Trần thì trong nháy mắt đột nhiên vỡ vụn ra!

"Cái gì!"

Đại pháp sư Tân Cách hiền nhiên là đang rất ngoài ý muốn, không nghĩ tới thực lực của Diệp Trần vậy mà lại cường hãn tới trình độ như thế!

"Ngươi...ngươi không phải Thần Cảnh! Chẳng lẽ ngươi cũng có cảnh giới Nhân Tiên sao? Từ khi nào mà Hoa Hạ lại sinh ra một Nhân Tiên mà tuổi còn trẻ tới như vậy? ngươi đến cùng là ai?"

Vào lúc này, đại pháp sư Tân Cách cuối cũng mới phản ứng lại, đối phương vậy mà có tồn tại cùng cấp bậc với hắn!



Việc này thì thật đúng là không phải đại pháp sư Tân Cách phản ứng chạm chạp, thật sự là tuổi tác của Diệp Trần quá trẻ, nghĩ thế nào cũng không nghĩ ra, trên thế giới này vậy mà có thể có cường giả Nhân Tiên mà tuổi còn trẻ tới như vậy!

Phải biết, cho dù là Thích Già phật ở hai ngàn năm trước đây cũng không có thiên phú khủng bố tới như vậy.

"Sư phụ cẩn thận! Người này tên là Diệp Cuồng Tiên, trước đây không lâu đã một mình bức lui lực lượng phòng vệ thứ bảy của Đảo quốc, ở Nhật Chiếu thần cung giết chết Vũ Hạc đại tiên của Đảo quốc! Sư phụ thông thể khinh địch a!"

Không đợi Diệp Trần mở miệng Tạp Bì Nhĩ trốn ở trong góc phía dưới bỗng nhiên lớn tiếng nhắc nhở.

Dù sao thì đại pháp sư Tân Cách thế nhưng là con át chủ bài cuối cùng của hắn, hắn cũng không muốn sư phụ của chính mình bởi vì chủ quan mà thua ở trong tay Diệp Cuồng Tiên.

Đại pháp sư Tân Cách nghe được điều này thì trên mặt cuối cùng cũng hiện ra vẻ mặt ngưng trọng, đồng thời còn có một chút kinh hãi, "Ngươi giết Vũ Hạc đại tiên của Đảo quốc?"


Diệp Trần cười lạnh, "Thế nào? Sợ rồi sao? Nếu như ngươi tự tay giết ác đồ này của ngươi rồi quỳ xuống xin lỗi ta thì ta có lẽ còn có thể cân nhắc tha cho ngươi cái mạng già này!"


Đại pháp sư Tân Cách nghe được điều này thì ngay lập tức giận đến nỗi phổi đều muốn nổ, giận quá thành cười nói:


"Tiểu tử ngươi được lắm! Bản pháp sư sống hơn một trăm tuổi, ngươi vẫn là người đầu tiên dám nói chuyện với ta như thế!"


"Người khác có lẽ không biết, nhưng ta sao lại không biết, Vũ Hạc đại tiên kia đã sớm ở chiến tranh thế giới thứ hai bị Mỹ quốc thả bom nguyên tử tạo ra thương tích, về sau vẫn luôn dựa vào đoạt xá để kéo dài tính mạng, thực lực sớm đã không mạnh được như trước, ngươi giết hắn cũng không có cái gì đáng giá để khoe khoang cả!"


"Ngươi năm lần bảy lượt làm nhục bản pháp sư, bản pháp sư há có thể tha thứ cho ngươi?"


Nói xong lời này đại pháp sư Tân Cách đang xếp bằng ở trên đỉnh tháp thì thân thể đột nhiên bay lên không trung, ánh vàng trên người lập tức càng phát ra sáng chói, giống như thật phật hàng thế...


P/S: Chương 3 Ta thích nào....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK