Ngay vào lúc Diệp Trần đang kịch chiến với sư đoàn của Đảo quốc, ở phía xa bên Hoa Hạ, cao tầng quân đội khẩn cấp tổ chức một cuộc hội nghị quân sự.
"Dịch tướng quân, nói những chuyện mà ngươi biết cho mọi người nghe đi!"
Ông lão ngồi ở chủ vị bỗng nhiên mở miệng nói.
Dịch Sơn Hà lập tức lên tiếng, "Căn cứ tình báo gửi về, quân đội Đảo quốc ở đảo Thần Châu vào trong đêm nay dường như tiến hành một trận hành động quân sự quy mô lớn, điều động quân lực một sư đoàn, mà mục tiêu là thế lực lớn đệ nhất của Đảo quốc, chính là tổng bộ của tổ chức Sam Khẩu!"
Dịch Sơn Hà nói ra tin tức này, mọi người nhất thời thi nhau nghị luận vấn đề trong đó, "Dịch tướng quân, chuyện này không có khả năng lắm a? Chẳng lẽ chính phủ Đảo quốc muốn nhổ tận gốc khối u ác tính tổ chức Sam Khẩu này? Không sợ chọc giận Bán Tàng Chân Nhất vị đại cao thủ kia sao?"
"Đúng vậy, tổ chức Sam Khẩu tuy làm rất nhiều chuyện ác, nhưng chung quy mà nói cũng là thế lực lớn đệ nhất ở Đảo quốc, liên lụy rất rộng, Đảo quốc làm sao dám hành động thiếu suy nghĩ như vậy?"
"Huống chi, gia tộc Bán Tàng từ trước tới nay đều có quan hệ mật thiết với quân đội, làm sao lại đột nhiên lại xuống tay với tổ chức này?"
...
Mọi người thi nhau biểu thị không hiểu, Dịch Sơn Hà thì khoát tay áo, ngắt lời tiếng nghị luận của mọi người nói:
"Các vị chẳng lẽ không có ai nghe nói, hai ngày gần đây trên Đảo quốc xảy ra một chuyện lớn sao?"
Sau khi được Dịch Sơn Hà nhắc nhở như vậy thì lập tức có người hoảng sợ nói:
"Ta biết! Bảy cứ điểm phân bộ lớn của tổ chức Sam Khẩu, ở trong vòng một đêm bị người tiêu diệt toàn bộ, tổ chức Sam Khẩu từ lúc thành lập tới nay đã được trăm năm thì đây là một lần chịu tổn thất nặng nề lớn nhất!"
"Việc này ta cũng có chỗ nghe thấy, nghe nói cho tới bây giờ, chính phủ Đảo quốc còn chưa có đưa ra được một lời giải thích hợp lý, chẳng lẽ chính là chính phủ Đảo quốc gây nên sao?"
"Chắc là tám phần mười rồi! Nghe nói đây hoàn toàn là một trận đơn phương đồ sát, bảy phân bộ lớn của tổ chức Sam Khẩu hoàn toàn không có bất kỳ sức phẩn kháng nào, phóng tầm mắt toàn bộ Đảo quốc, có thể có thực lực như thế chỉ sợ cũng chỉ có Tinh Quốc xã! Cho dù là quân đội đều làm không được gọn gàng như thế!"
"Thế nhưng vấn đề này nói hình như cũng không hợp lý a! Bán Tàng Chân Nhất của tổ chức Sam Khẩu, bản thân là cung phụng cao cấp của Tinh Quốc xã, địa vị gần như chỉ dưới một người là Vũ Hạc đại tiên! Huống chi, bản thân tổ chức Sam Khẩu là chính phủ Đảo quốc dồn hết tâm tư hỗ trợ phát triển a, coi như là đội dự bị của lực lượng vũ trang a, dùng để bù đắp biên chế lực lượng quân đội phòng vệ lúc thiếu hụt a, làm sao lại tự đoạn cánh tay đắc lực? Tự tay bóp dái?"
...
Mọi người nghị luận sôi nổi, có người không nhịn được còn văng tục, rõ ràng đều là nghĩ mãi mà không hiểu đây rốt cuộc là chuyện gì.
Lúc này, ông lão ngồi ở trên chủ vị bỗng nhiên mở miệng nói, "Được rồi, mọi người không cần phải đoán mò nữa! Ta nói thật với mọi người đi! Việc này cơ bản đã được chứng thực, là Diệp thiếu tướng của Thần Long vệ tự mình gây nên!"
"Cái gì!"
Ông lão vừa mới mở miệng, mọi người ngay lập tức giật mình, "Diệp thiếu tướng? Chẳng lẽ bởi vì chuyện tổ chức Sam Khẩu treo thưởng chục tỷ trước đó sao?"
"Lợi hại! Một người đồ diệt bảy phân bộ lớn của tổ chức Sam Khẩu! Con mẹ nó đúng là hả giận a!"
"Cái này còn nói hiểu được! Phòng tầm mắt toàn thế giới, chỉ sợ cũng chỉ có vị Diệp thiếu tướng này, mới có cái động cơ này, cũng có thực lực này!"
"Chẳng lẽ lần hành động quân sự quy mô lớn lần này của Đảo quốc là bởi vì Diệp Cuồng Tiên sao?"
Rất nhanh đã có người phản ứng lại, lập tức tất cả mọi người đều nhìn về phía ông lão ở trên chủ vị, Dịch Sơn Hà ở một bên thì thở dài một hơi nói:
"Về cơ bản có thể khẳng định là như vậy, lần này Đảo quốc đã huy động tất cả các lực lượng của toàn bộ lực lượng tự vệ thứ bảy bố trí tầng tầng lớp lớp lực lượng phòng vệ, rất có khả năng chính là vì để vây bắt Diệp thiếu tướng!"
Sau khi đạt được khẳng định của Dịch Sơn Hà, ngay lập tức toàn bộ hội nghị trở nên sôi trào:
"Hay! Tiểu quỷ sứ này thật đúng là không tiếc dốc hết vốn liếng a! Vậy mà chơi với cả một sư đoàn!"
"Tất cả các lực lượng của toàn bộ lực lượng tự vệ thứ bảy là sức mạnh của một sư đoàn, đây chính là gần hai vạn người! Hơn nữa cũng là một nhánh quân đội hoàn hảo nhất trong quân đội của Đảo quốc!"
"Cho dù là tiên nhân, khẳng định cũng tuyệt đối không chống đỡ nổi!"
"Diệp thiếu tướng lần này chỉ sợ là lành ít dữ nhiều!"
"Ta sớm đã nói a, kẻ này quá cuồng ngạo tự phụ, sớm muộn cũng sẽ tạo ra đại họa khắp mọi nơi!"
"Lần này chỉ sợ hắn thật khó mà đi ra khỏi Đảo quốc!"
...
Mắt thấy mọi người càng nghị luận càng dữ dội, ông lão mặc quân trang ở trên chủ bị nặng nề ho một tiếng, mọi người lúc này mới dần dần an tĩnh lại, "Được rồi! Chuyện đã xảy ra, bây giờ không phải lúc để cảm thán, các vị đều nói một chút đi, chuyện này quân đội chúng ta nên xử trí như thế nào?"
Mọi người nghe được điều này, mọi người lập tức chau mày.
"Thủ trưởng, việc này xảy ra ở trong cảnh nội của Đảo quốc, chúng ta cho dù có tâm tư nhúng tay vào chỉ sợ cũng không thể cứu vãn!"
"Đúng vậy! Chẳng lẽ còn có thể trực tiếp dẫn quân đội chạy sang bên đó hay sao? Như thế chẳng khác gì trực tiếp hướng Đảo quốc tuyên chiến rồi?"
"Còn phải nói thêm nữa, cho dù bây giờ chúng ta phát binh, Diệp Cuồng Tiên kia chỉ sợ cũng không kiên trì được tới lúc đó!"
...
Mọi người rõ ràng là đang không coi trọng Diệp Trần có thể sống sót mà đi ra từ trong sự vây quét của một sư đoàn của Đảo quốc.
Ông lão cũng biết mọi người nói không sai, quân đội Hoa Hạ tự nhiên không thể chạy tới Đảo quốc để cứu người, thậm chí một khi vượt qua hải vực của Đảo quốc, chẳng khác nào giống như trực tiếp tuyên chiến với Đảo quốc, đây cũng không phải là chuyện đùa.
Thế nhưng Hoa Hạ thật vất vả mới xuất hiện một vị có thể lực áp cường giả các nước giống như An Nam quốc, bây giờ nếu như trơ mắt nhìn hắn chết ở dưới tay một sư đoàn của Đảo quốc này, thật sự không đành lòng.
"Dịch tướng quân, việc này ngươi cảm thấy nên làm thế nào cho phải?"
Dịch Sơn Hà hít sâu một hơi, nói:
"Trước đó ta đã phái quân tinh anh của Thần Long vệ tiến tới trợ giúp, thế nhưng là chưa chắc có thể có được hiệu quả gì a! Tuy nhiên..."
Dịch Sơn Hà nói tới đây dừng lại một chút, bỗng nhiên đứng dậy, chỉ vào bản đồ quân sự nói:
"Nếu như Diệp thiếu tướng có thể may mắn phá vòng vây mà nói thì chắc sẽ hướng phương hướng Hoa Hạ chạy tới trước tiên, cho nên ta cảm thấy, chúng ta cần phải điều động hải quân của chúng ta tới trên khu vực vùng biển quốc tế trước, chuẩn bị tùy thời tiếp ứng Diệp thiếu tướng!"
Mọi người nghe được lời này của Dịch Sơn Hà thì thi nhau gật đầu biểu thị đồng ý, thủ trưởng mặc quân trang cũng không thể không thở dài một hơi nói:
"Bây giờ xem ra, quân đội chúng ta có thể giúp hắn cũng chỉ có nhiều như vậy a! Hy vọng hắn có thể thuận lợi chạy trốn ra ngoài đi!"
Mọi người nghe được điều này, thi nhau âm thầm lắc đầu lần nữa, rõ ràng đều cảm thấy tình huống này gần như không có khả năng xảy ra.
...
Mà lúc này, ngay vào lúc Diệp Trần giao chiến với lực lượng tự vệ thứ bảy của Đảo quốc, thì ở phía bắc bên ngoài mấy chục dặm ở trên một ngọn núi, có năm người mặc trang phục ngụy trang, "Lão đại! Ngươi nói Diệp thiếu tướng lần này, có thể từ trong vây quét của lực lượng tự vệ thứ bảy của Đảo quốc trốn ra ngoài được không?"
Người nói chuyện chính là một cô gái có dáng người xinh đẹp, bỗng nhiên chính là Vân Lệ Cơ người mà lúc trước đã từng đi cùng với Diệp Trần tiến về Nam Hải chấp hành nhiệm vụ, mà bốn người khác thì chính là mấy người Âu Dương Hàn.
Vẻ mặt của Âu Dương Hàn tỏ ra nghiêm túc, không có mở miệng mà Âm Bất Bình ở một bên thì cười lạnh nói:
"Lệ Cơ, ngươi nói đùa cái gì đó! Tình huống trước mắt như thế nào ngươi còn không nhìn rõ ra được sao!"
"Hơn ba mươi chiếc máy bay chiến đấu ATD-X! Hơn sáu mươi chiếc máy bay chiến đấu F2! Hơn một trăm chiếc máy bay trực thăng được trang bị vũ trang! Hơn một trăm chiếc xe bọc thép! Hơn tám mươi chiếc xe tăng cơ động..."
Âm Bất Bình thuộc như lòng bàn tay, nói ra lực lượng của một nhánh quân này của Đảo quốc, "Đây còn chưa tính tới Tàu khu trục, Tàu hộ tống, Tàu ngầm...đang ở trên biển, chớ nói chỉ một Diệp Cuồng Tiên, coi như thần tiên thật sự hạ phàm thì hôm nay cũng khó thoát khỏi số mệnh phải chết!"