Mục lục
Thần đế trọng sinh - Diệp Trần (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lông mày Diệp Tràn hơi nhíu lại, hắn há lại sẽ không nhìn ra ý đồ của đối phương.

Trương Minh Đức này, hắn rõ ràng là có ý định, trước tiên dẫn Diệp Trần vào Bắc Hàn thành, sau đó lại từ từ ứng phó.

"Được! Bây giờ chúng ta lên đường!"

Diệp Trần vung tay lên, trực tiếp đồng ý.

Trương Minh Đức vội vàng gật đầu xưng phỉa, trong lòng lại âm thầm đắc ý, chờ đến Bắc Hàn thành, gặp thành chủ đại nhân, mọi chuyện coi như không phụ thuộc vào ngươi rồi!

...

Ở mấy người dẫn đường, không đến nửa giờ thì đã đi tới dưới chân một tòa thành trì, trên cửa thành viết ba chữ to: Bắc Hàn thành!

Một đoàn người tiến vào trong thành, dọc theo đường phố rộng rãi, đi được khoảng hơn mười dặm về phía trước, đi tới trước một cung điện nguy nga.

"Tiền bối, chúng ta này đi báo cáo tình huống với thành chủ đại nhân, mời ngài đợi một chút!"

Trương Minh Đức nói xong lời này, hướng về phía sau người khác, nhanh chóng rời đi, để một mình Diệp Trần ở lại trên quảng trường trước đại điện.

Diệp Trần nhưng không có vội vàng động thủ, vẫn bình chân như vại đứng ở nơi đó, khóe miệng lộ ra nụ cười lạnh.

Lấy tu vi bây giờ của hắn thì chỉ có cường giả cảnh giới Hóa Thần mới có năng lực chiến với hắn một trận.

Mà phóng mắt toàn bộ tinh vực Thiên Huyền thì cường giả Hóa Thần chính là sự tồn tại phượng mao lân giác.

Hơn nữa, hắn vừa mới sử dụng thần thức đã dò xét toàn bộ Bắc Hàn thành một lần, thực lực tổng hợp hơn Lưu Qunsg phái một chút, ở toàn bộ Thiên Huyền tinh, có lẽ là thuộc về thế lực hạng bét, bằng không cũng sẽ không định cư ở một nơi xa xôi như thế này.

Sau một lát:

Rầm rầm!

Kèm theo đó là một trận tiếng động, khoảng chừng mấy trăm người từu bốn phương tám hướng chạy như bay đến bao vây Diệp Trần vào giữa.

"Cha, chính là người này, hắn nhất định ép buộc chúng ta trong vòng ba ngày phải đưa hắn đến Thiên Huyền thành, bằng không sẽ giết chúng ta! Hừ!"

Nói chuyện, rõ ràng là thiếu nữ trước đó, tuy nhiên lúc này vẻ mặt lại rất đắc ý.

Mà bên cạnh thiếu nữ kia thì là một người đàn ông trung niên có dáng vẻ uy nghiêm, khí tức hùng hậu, hiển nhiên tu vi không kém.

Người đàn ông trung niên kia đi lên một bước, sau khi đánh giá trên người Diệp Trần một phen thì lắc đầu, cười lạnh nói:

"Chỉ là cảnh giới Kim Đan mà thôi cũng dám ngông cuồng như thế? Nể tình trước đó ngươi cứu được con gái ta và đệ tử chúng ta, bổn thành chủ cũng không so đo với ngươi, nhanh chóng rời đi đi!"

Hoá ra, người đàn ông trung niên này chính là Bắc Sơn Thái thành chủ Bắc Hàn thành!

Mà thiếu nữ kia chính là Bắc Sơn Vi Nhi hòn ngọc quý trên tay Bắc Sơn Thái.

Diệp Trần liếc qua Bắc Sơn Thái, thản nhiên nói:

"Muốn ra rời khỏi cũng được, tuân thủ hứa hẹn trước đó của các ngươi, cho ta mượn Cửu Sí Tử Điện Thứu dùng một chút thì ta lập tức đi ngay!"

Lúc này, Trương Minh Đức đứng dậy, một mặt vẻ đùa cợt nói:

"Tiểu tử! Cửu Sí Tử Điện Thứu chính là Thánh Thú trấn thành của Bắc Hàn thành chúng ta, há có thể cho một người ngoài mượn đi dễ dàng như vậy? Bây giờ như là đã tới Bắc Hàn thành chúng ta, coi như không phụ thuộc vào ngươi rồi!"

Hai mắt Diệp Trần khẽ híp lại một cái, ánh mắt chậm rãi chuyển dời đến trên người Trương Minh Đức, "Nói như vậy, trước đó là ngươi lừa gạt ta rồi?"

Trương Minh Đức cười lạnh, "Đúng đó thì thế nào? Thành chủ đại nhân của chúng ta khoan dung độ lượng, không chấp nhặt với ngươi, nếu như ngươi thức thời còn là cút khỏi Bắc Hàn thành nhanh lên đi! Ha ha ha!"

Nói xong lời cuối cùng, Trương Minh Đức đắc ý cười lên ha hả.

Vẻ mặt Diệp Trần rất bình tĩnh, không buồn không vui, thản nhiên nói:

"Kẻ lừa gạt ta, chết!"

Cùng lúc nói xong lời này, Diệp Trần thuận tay bắn ra một chỉ:

Sưu!

Một đạo kiếm mang màu tím lăng lệ, bắn về phía Trương Minh Đức!

"Ừm?"

Bắc Sơn Thái thành chủ Bắc Hàn thành lập tức trừng hai mắt một cái, "Dám động thủ ở trước mặt bổn thành chủ, ta thấy ngươi là muốn tìm...cái gì!"

Bắc Sơn Thái đánh ra một chưởng, vốn cho rằng có thể ngăn cản lại công kích của Diệp Trần, nhưng không ngờ luồng kiếm mang màu tím kia bay tới một nửa thì đột nhiên quỷ dị biến mất ở trong hư không!

"Phốc!!"

Kèm theo sau đó là một đạo máu tươi bắn ra tung tóe, đầu của Minh Đức kia, ngay lập tức rớt xuống!

"A!!"

Mọi người ở xung quanh rõ ràng đều không nghĩ tới, Bắc Sơn Thái tự mình xuất thủ, vậy mà đều không có ngăn nổi công kích của đối phương, ngược lại để hắn giết chết Trương Minh Đức dễ như trở bàn tay!

"Tiểu tử đáng ghét! Cũng dám giết ái đồ của ta, hôm nay ngươi mơ tưởng còn sống mà rời khỏi Bắc Hàn thành!"

Bắc Sơn Thái trong cơn giận dữ, tay phải xoay lại, trong tau đã xuất hiện một thanh trường thương màu vàng kim:

Oanh!

Bắc Sơn Thái đâm ra một thương, trường thương màu vàng kim kia đột nhiên bộc phát ra một đạo khí mang vài trăm mét, đột nhiên nhanh như chớp hướng về phía ngực của Diệp Trần đâm tới.

Mà Diệp Trần giống nư có vẻ né tránh không kịp, vậy mà đứng im ở nới đó không né không tránh chút nào.

Ầm ầm!

Trường thương đâm xuống trên lồng ngực của Diệp Trần, thân thể Diệp Trần lập tức bộc phát ra ánh sáng vàng kim chói mắt.

Sau màn này lại khiến cho tất cả mọi người cũng vì đó mà rung động, chỉ thấy một phát thương toàn lực của Bắc Sơn Thái đâm vào trên người Diệp Trần, giống như gãi ngứa cho đối phương, thâm chí ngay cả cương khí hộ thể của hắn cũng không có phá vỡ!

"Hừ!"

Diệp Trần hừ lạnh một tiếng, ánh sáng vàng kim ở trên người càng thịnh:

Bạch bạch bạch!

Bắc Sơn Thái lập tức cảm nhận được một cỗ lực lượng cường hãn vô song, từ trường thương trên tay truyền đến, lập tức chấn cho hắn liên tục lùi lại, lui lại trọn vẹn vài chục bước mới miễn cưỡng đứng vững thân hình, khí huyết thể nội quay cuồng, suýt chút nữ thì phun ra một ngụm máu tươi.

"Điều này...điều này sao có thể!"

Hai mắt của Bắc Sơn Thái trợn lên thật lớn, quả thực không thể tin được sẽ có kết quả như vậy, "Ngươi...ngươi rốt cuộc là ai? Rõ ràng chỉ có tu vi cảnh giới Kim Đan sơn kỳ, làm sao có thể chống đỡ được một kích Thiên Lôi Bích Viêm thương của ta?"

Phải biết, hắn dù sao cũng là cường giả có thực lực cảnh giới Nguyên Anh, đối phương vậy mà có thể lấy nhục thân ra để chống đỡ một đòn toàn lực của hắn, thực lực của đối phương đến cùng cường đại đến mức độ nào?

Diệp Tràn thuận tay vỗ vỗ áo chỗ ngực, thản nhiên nói:

"Ta là ai cũng không quan trọng! Giao Cửu Sí Tử Điện Thứu ra, ta có thể tha cho các ngươi khỏi chết, bằng không đừng trách ta phải huyết tẩy Hắc Hàn thành các ngươi!"

Cùng lúc Diệp Trần nói ra lời này thì khí tức trên người cũng không giữ lại chút nào phóng thích ra ngoài.

Ầm ầm!

Mọi người ở xung quanh chỉ cảm thấy một cỗ khí tức giết chóc kinh người được phóng thích ra từ trên người thiếu niên thần bí này, ép tới bọn họ suýt chút nữa thì hít thở không thông, thậm chí một số người có tu vi hơi thấp đã không nhịn được mà run lẩy bà lẩy bẩy quỳ cúi trên mặt đất.

Vẻ mặt của Bắc Sơn Thái cũng trở nên vô cùng khó coi, thực lực của thiếu niên thần bí trước mắt này đã vượt xa khỏi dự đoán của hắn, chỉ bằng biểu hiện vừa rồi, hắn cho dù sử dụng thực lực của toàn bộ Bắc Hàn thành, miễn cưỡng có thể đánh bài người này vậy thì chắc chắn phải trả một cái giá vô cùng cao!

Nói không chừng, đối phương thật có thực lực huyết tẩy Bắc Hàn thành...

Mà dưới sự so sánh đó, tình mệnh của một tên đồ đệ cùng một con Cửu Sí Tử Điện Thứu cũng coi như không tính là gì cả.

"Đừng đừng! Tiền bối, có chuyện thật tốt nói! Cửu Sí Tử Điện Thứu ta cấp cho ngài là được!"

Sau khi Bắc Sơn Thái ở trong lòng cân nhắc một phen, quả quyết lựa chọn nhận sợ.

"Cha! Hắn vừa mới giết Trương sư huynh, cha làm sao có thể..."

Bắc Sơn Vi Nhi ở một bên hiển nhiên không có cam lòng.

"Ngậm miệng!"

Bắc Sơn Thái trực tiếp quát lớn một tiếng, cắt ngang lời nói của nàng, ngược lại hướng về phía Diệp Trần cười làm lành nói:


"Con gái ta không biết giữ mồm giữ miệng, tiền bối chớ trách!"


Khóe miệng Diệp Trần hơi nhếch lên, "Không sao cả! Ta lần này đi Thiên huyền thành, đường lối chưa quen, liền do con gái của ngươi theo ta đi cùng đi"


Cùng lúc nói xong lời này, Diệp Trần vẫy tay một trảo:


"A!"


Bắc Sơn Vi Nhi lập tức kêu lên một tiếng, ngay sau đó đã tự động bay tới trước mặt Diệp Trần, bị hắn nắm ở bả vai.


Ngay lập tức sắc mặt của tất cả mọi người đều thay đổi lớn.


P/S: Ta thích nào...chương thứ 4 nhé....cầu mọi người ủng hộ Kim phiếu nha....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK