Mục lục
Thần đế trọng sinh - Diệp Trần (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Long Thần lại làm sao biết được rằng, Diệp Trần thi triển căn bản cũng không phỉa là thần thông "Thần Long Huyễn Ảnh" của huyết mạch Long tộc bọn họ.

Hắn chẳng qua là dựa vào một chút lĩnh ngộ đối với Thời Không pháp tắc, lấy Thời Không pháp tắc làm cơ sở, mượn nhờ Vô Vọng kiếm bắt chước Long Thần mà thi triển ra, cùng loại với "Thần Long Huyễn Ảnh" chỉ thế mà thôi.

Bởi vì môn "Thần Long Huyễn Ảnh" này, bản chất là sử dụng Thời Không pháp tắc mà Long Thần lại chỉ hiểu được cách thi triển cũng không có lĩnh ngộ được áo nghĩa chân chính trong đó.

"Chết đi!"

Sau khi Diệp Trần dao động ra hơn ngàn đạo phân thân thì ngay lập tức hướng Long Thần giết tới.

Rầm rầm rầm!

Sau khi nắm giữ Thời Không pháp tắc, Long Thần cố nghìn đạo phân thân vào lúc này ở trong mắt Diệp Trần đã không có chỗ che thân, đây thật ra chẳng qua chỉ là thời không vặn vẹo mà tạo thành huyễn tượng mà thôi.

Bành bành bành!

Sau khi Diệp Trần vung Vô Vọng kiếm lên chém xuống thì hơn hàng ngàn huyễn ảnh phân thân của Long Thần trong nháy mắt hóa làm một thể, bản thể tự nhiên cũng đã hoàn toàn hiển lộ ra.

Khanh!

Vô Vọng kiếm vô cung tinh chuẩn đâm trúng vị trí trái tim của Long Thần nhưng lại phát ra một tiếng va chạm kim loại!

Hóa ra, Diệp Trần bây giừo tuy rằng đã cùng lúc nắm giữ Thời Không pháp tắc và Hủy Diệt pháp tắc, nhưng còn chưa có năng lực dung hợp hai loại pháp tắc này làm một thể.

Tuy rằng trước đó hắn sử dụng Thời Không pháp tắc, phá hết thần thông huyết mạch của Long Thần nhưng không có Hủy Diệt pháp tắc gia trì vòa Vô Vọng kiếm, lực công kích yếu đi rất nhiều.

Lại thêm trên người Long Thần hiển nhiên có mang theo pháp bảo phòng ngự, hơn nữa nhục thân huyết mạch của Long tộc vô cùng cường hãn, cho nên một kiếm này của Diệp Trần cũng không phá vỡ được phòng ngự của hắn.

Tuy nhiên cho dù là như thế, Long Thần cũng điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi lớn, cả người trực tiếp bay ngược ra ngoài.

"Diệp Trần! Bắt đầu từ hôm nay, Long Thần ta và ngươi không đội trời chung!!"

Thân hình Long Thần nhanh chóng lùi lại đồng thời bỗng nhiên gầm thét một tiếng, cùng với đó là quả quyết bóp nát ngọc giản truyền tống.

Ở bên trong Mê La Tinh Hải, thực lực của Long Thần bị áp chế thật lớn, bây giờ thần thông huyến mạch cũng bị Diệp Trần phá nốt, hắn đã không còn có vốn liếng nào để chống lại Diệp Trần, cho nên quả quyết lựa chọn chủ động rời khỏi.

"Hừ! Ngươi cảm thấy ngươi còn có cơ hội này sao?"

Diệp Trần thấy thế lập tức quát lạnh một tiếng, thân thể hơi chao đảo một cái đã cượt qua không gian giết tới trước mặt Long Thần:

"Hủy Diệt Chi Kiếm!!"

Oanh!

Diệp Trần trực tiếp hoán đổi Thời Không pháp tắc thành Hủy Diệt pháp tắc, rót vào bên trong Vô Vọng kiếm, hướng Long Thần hung hăng chém rụng xuống dưới!

"Cái gì!!"

Long Thần nhìn thấy Diệp Trần đột nhiên giết tới trước mặt, hai mắt lập tức trợn lên thật lớn, không thể không nhớ tới cảnh tượng trước đó Diệp Trần cưỡng ép pháp vỡ lực lượng quy tắc chém đầu Yến Cuồng Sinh, lập tức rống lớn một tiếng:

"Thần Long Chi Giáp!"

Oanh!

Trên dưới quanh người Long Thần lập tức bộc phát ra một đạo kim mang sáng chói, sau đó dưới da vậy mà sinh ra một tầng giáp thật dày giống như vảy rồng!

Cùng lúc đó, Vô Vọng kiếm đã trảm phá lực lượng quy tắc, mắt thấy sắp rơi vào trên đỉnh đầu của Long Thần, Long Thần lập tức giơ lên cánh tay được che kín bởi vảy rồng, hiểm mà lại hiểm chặn Vô Vọng kiếm.

"Vậy mà dùng cánh tay chặn? Phòng ngự thật đúng là kinh khủng a!"

Diệp Trần thấy cảnh này thì không thể không âm thầm cảm khái.

Tuy rằng Vô Vọng kiếm được gia trì Hủy Diệt pháp tắc, có tính hủy diệt cực mạnh thế nhưng phòng ngự của Long Thần cũng không yếu, hơn nữa Hủy Diệt pháp tắc của Diệp Trần mới chỉ lĩnh ngộ vẻn vẹn được một chút da lông, còn xa xa mới có thể đạt tới trạng thái có thể hủy diệt mọi thứ.

Bạch bạch bạch!

Hai người Diệp Trần và Long Thần gần như cùng lúc chạm va chạm vào lập tức bay, mỗi người đều lùi lại vài chục bước.

Xì xì xì ~~~

Tuy rằng Long Thần chặn được một kiếm này của Diệp Trần, thế nhưng là lực lượng hủy diệt cũng nhanh chóng xâm nhập vào trong cánh tay của hắn.

Long Thần lập tức nhướng mày, một cái tay khác nhanh chóng ngưng tụ ra một đạo đao mang, hung hăng trảm ở trên cánh tay kia của hắn.

Răng rắc!

Cánh tay của Long Thần bị Hủy Diệt pháp tắc ăn mòn kia lập tức ứng thanh mà đứt.

Mà cùng lúc đó, thân ảnh của Long Thần được lực lượng quy tắc bao khỏa bên trong cũng bắt đầu từ từ trở nên mờ nhạt, hiển nhiên là có dấu hiệu sắp được đưa ra khỏi Mê La Tinh Hải.

"Mối hận hôm nay, Long Thần ta khắc trong tâm khảm..."

Sau khi giọng nói bao hàm hận ý kia của Long Thần quanh quẩn bên trong toàn bộ không gian, thân hình của hắn hoàn toàn biến mất không thấy.

"Người này thật đúng là sát phạt quả đoán! Xe ra lại để lại một cái tai họa!"

Diệp Trần thấy Long Thần trốn thoát thành công thì không thể không âm thầm cảm khái một câu.

Nếu như trước đó, Long Thần lại do dự một chút, lực lượng hủy diệt sẽ ăn mòn đến nội tạng của hắn, thậm chí là đan điền, đến lúc đó thì lực lượng sinh mệnh của hắn sẽ bị phá hỏng hoàn toàn, cho dù có thể giữ được tính mạng đi nữa thì sau này cũng sẽ trở thành phế nhân.

Nhưng bây giờ, hắn quả quyết chặt đứt cái cánh tay kia của chính mình thì đã hạ tổn thất xuống mức thấp nhất, dù sao đối với tu chân giả mà nói, tay cụt mọc lại cũng không phải là việc khó gì!

Nhưng việc đã đến nước này, Diệp Trần cũng không có quá để ở trong lòng, dù sao hắn bây giờ có quá nhiều con rận rồi cũng không sợ thêm một con, hắn đa đối nghịch với tam đại tiên môn trong bát đại tiên môn, cũng không sợ lại nhiều thêm một cái Long tộc.

Ngay vào lúc Diệp Trần đang suy nghĩ:

"Xin chúc mừng ba vị! Đã vượt qua được khảo nghiệm!"

Sau khi giọng nói đạm mạc lạnh lùng kia vang lên, cảnh tượng xung quanh giống như chiến trường luyện ngục thì bỗng nhiên cảnh tượng biến đổi, ba người bọn họ đã xuất hiện ở trước đại điện Thời không một lần nữa.

Mà ông lão thần bí áo bào trắng kia vẫn treo ở phía trên đại điện Thời Không, giống như từ đầu đến cuối đều nhìn xuống mọi tình huống xảy ra trong chiến trường.

"Đại điện Thời Không tổng cộng có ba cái cửa ra vào theo thứ tự là Nhân, Địa và Thiên!"

"Bên trong ba bộ, cửa chữ Thiên là cửa duy nhất tiến vào tầng tinh vực thứ chín! Nhưng nguy hiểm cũng lớn nhất, có thể nói là cửu tử nhất sinh!"

"Nếu mà so sánh thì mức độ nguy hiểm của cửa chữ Địa thì thấp hơn nhưng tượng tự vẫn có thể nguy hiểm đến tính mạng!"

"Còn về cửa chữ nhân thì có nguy hiểm thấp nhất, bình thường thì không có nguy hiểm đến tính mạng!"

"Đương nhiên, nguy hiểm và thu hoạch luôn luôn có quan hệ tới, nguy hiểm càng cao, ngươi có thể được tới càng nhiều đồ vật, cho dù là cửa chữ Nhân cấp thấp nhất cũng đủ làm cho các ngươi giảm bớt trăm năm tu luyện!"

Lời kia của ông lão áo bào trắng vừa thốt ra, trên mặt ba người đều hiện lên vẻ chấn kinh.

Một trăm năm a!

Mặc dù đối với tu chân giả có thể sống trên hàng ngàn hàng vạn năm mà nói thì đây cũng là dụ hoặc không nhỏ, huống chi đối với những nhân vật thiên kiêu này?

Như Phong Hoa Vũ mà nói, khoảng cách một trăm năm, đủ để rút ngắn rất nhiều khoảng cách giữa nàng ta với thiên kiêu khác, thậm chí đủ để cho nàng ta xung kích vị trí đứng đầu trên bảng Thiên Kiêu!

"Cái này, Diệp công tử, Lạc sư tỷ, ta thật ra thì cũng hiểu rõ, ta chẳng qua chỉ là may mắn mới có thể đi tới một bước này, tự nhiên không dám tranh hùng cùng hai vị, hay là ta chọn cửa chữ Nhân được chứ?"

Phong Hoa Vũ bày ra tư thái của mình xuống rất thấp, thận trọng mở miệng nói.

Đối với nàng ta mà nói, có thể trở thành ba người cuối cùng cũng đã là vạn hạnh, huống chi tiến vào cửa chữ Nhân thì khả năng gặp nguy hiểm không cao, hầu như là không có thì quả thực quá hoàn mỹ.

Không nghĩ tới, Diệp Trần lại giống như không có nghe được lời này của nàng, trực tiếp nhìn về phía Lạc Huyền Băng:

"Ngươi muốn chọn cái nào?"


Lạc Huyền Băng hơi sững sờ, hỏi ngược lại:


"Vậy còn ngươi?"


Diệp Trần hít sâu một hơi, chậm rãi nói:


"Ta nhất định phải tiến vào cửa chữ Thiên!"


Lạc Huyền Băng dường như sớm đã ngờ tới sự lựa chọn này của Diệp Trần, gật đầu nói:


"Vậy ta liền tiến cửa chữ Địa!"


P/S: Ta thích nào....chương 6 nha....Kim Phiếu nha mọi người nha......

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK