Chỉ sợ toàn bộ Vân Đan thành, thậm chí toàn bộ tinh vực Vân Đan đều không có bao nhiêu người không biết.
Đây chính là một trong mười đại trưởng lão của Vân Đan tông!
Địa vị gần như chỉ ở dưới tông chủ và hai đại Thái Thượng trưởng lão của Vân Đan tông.
Không biết có bao nhiêu người đều tha thiết ước mơ muốn trở thành đệ tử của hắn.
Thế nhưng là từ mấy chục năm về trước hắn đã không còn thu đồ, mặc dù có người muốn bái nhập vào môn hạ của hắn cũng đều là để thế hệ đồ đệ thu.
Nguyên nhân rất đơn giản, đạt tới loại cấp bậc và địa vị như hắn thì trừ khi gặp được loại hạt giống tốt thiên tư tuyệt đỉnh, bằng không căn bản sẽ không cần phải cân nhắc.
Mà bây giờ, Hỏa Long trưởng lão đã mấy chục năm chưa từng thu đồ, thế mà lại ở trước mặt mọi người chủ động đưa ra ý thu đồ, điều này làm cho mọi người khiếp sợ không gì sánh nổi, đồng thời cũng cảm thấy rất hâm mộ, ghen ghét với Diệp Trần.
Phải biết, một khi trở thành đệ tử thân truyền của thập đại trưởng lão, chẳng những có thể lấy được tư cách trực tiếp tiến vào làm đệ tử hạch tâm của Vân Đan tông, hơn nữa bối phận cũng ở phía trên xa những người cùng lứa tuổi kia, thậm chí có thể cùng Đồ Tô công tử, Thiền Y tiểu thư một đám đám thiên tài đi cạnh tranh vị trí tông chủ đời tiếp theo của Vân Đan tông!
Đây mới thật sự là một bước lên trời a!
Ngay cả Đồ Tô công tử kia nghe được quyết định này của Hỏa Long trưởng lão thì vẻ mặt cũng trở nên âm trầm một trận, từng có lúc hắn là một tên thiên tài chói mắt nhất của Vân Đan tông, thậm chí là nhân tuyển có một không hai cho chức tông chủ Vân Đan tông đời sau!
Tuy nhiên việc vui chóng tàn, đang đi trên nửa đường thì đột nhiên lôi ra một cái Thiền Y, hoàn toàn cướp đi danh tiếng của hắn, thay thế hắn trở thành thiên tài đệ nhất tông môn.
Bây giờ Thiền Y còn chưa có giải quyết được thì lại đột nhiên lòi ra một tên Diệp Trần.
Mặc dù hắn thấy người thiếu niên trước mắt này còn xa xa không đủ để lực có thể uy hiếp được hắn, tuy nhiên vừa nghĩ tới bên trong đệ tử hạch tâm lại thêm một cái đối thủ cạnh tranh, trong lòng Đồ Tô công tử liền rất khó chịu.
Nhưng mà đúng vào lúc này, Diệp Trần mở miệng, "Thật không có ý tứ, ta từ chối!"
Oanh!
Lời kia của Diệp Trần vừa mới thốt ra, toàn bộ bầu không khí trong đại điện khảo hạch lập tức trở nên vô cùng quỷ dị, thậm chí tất cả mọi người đều hoài nghi mình có phải xuất hiện ảo giác hay không?
Lại có người từ chối trở thành đệ tử của Hỏa Long trưởng lão?
Chuện này...thế giới này là thế nào?
Chẳng lẽ điên rồi phải không?
Không nói trước, trở thành đệ tử thân truyền của Hỏa Long trưởng lão, đủ để một bước lên trời, vẻn vẹn là hai chữ "Từ chối", chỉ sợ cũng không có người nào có thể tiếp nhận nổi!
Đắc tội Thập đại trưởng lão, ngươi có còn muốn lăn lộn ở Vân Đan thành nữa hay không?
"Cái gì?"
Tâm tình của Đồ Tô công tử vốn là khó chịu tới cực điểm, cũng chợt vì chuyện này mà sững sờ.
Bởi vì hắn không hề nghĩ tới, Diệp Trần sẽ từ chối, cho dù là hắn và đối phương đổi chỗ cho nhau, thì chắc chắn sẽ đáp ứng mà không do dự chút nào a!
Tuy nhiên đang kinh ngạc khó hiểu, sau khi kinh ngạc xong thì Đồ Tô công tử hoàn toàn phản ứng lại thì trong lòng ngay lập tức cảm nhận được sự thoải mái rên rỉ không nói được thành lời, "Ha ha ha! Kẻ ngu này, hắn thế mà cự tuyệt! Ha ha, thật sự là lão thiên cũng đang giúp ta à!"
Lãnh Thiền Y ở một bên, đôi mi thanh tú cũng nhíu chặt lại, đôi mắt đẹp không khỏi đánh giá trên người Diệp Trần một lần nữa, trên mặt lộ ra vẻ nghi hoặc.
Về phần mọi người ở dưới đài, sau khi phản ứng kịp cũng lập tức sôi trào
"Hỏa Long trưởng lão chủ động đưa ra ý muốn thu hắn làm đệ tử, cái tên này thế mà cự tuyệt?"
"Trời ạ! Chẳng lẽ cái tên này không biết, Hỏa Long trưởng lão trước mắt này là nhân vật bậc nào sao?"
"Không biết có bao nhiêu nhân vật nhân tài, nằm mơ cũng muốn trở thành môn hạ đệ tử của Thập đại trưởng lão, tiểu tử này không phải là bị hóa điên rồi chứ, lại dám từ chối Hỏa Long trưởng lão!"
"Điên rồi! Điên rồi! Quả thực chính là điên rồi!!"
...
Trong lúc nhất thời, ánh mắt của mọi người nhìn về phía Diệp Trần giống như là đang nhìn một thằng ngu.
Nhiều khi vận mệnh của một người thường thường đều chỉ trong một ý nghĩ!
Vốn là một cái cơ hội có thể một bước lên trời bày ra ở trước mắt, cái ên này vậy mà không biết quý trọng, ngược lại tự tìm đường chết.
Hỏa Long trưởng lão lúc này, sắc mặt cũng là tái mét, thậm chí sâu trong đôi mắt còn mơ hồ hiện ra một vệt sát ý!
Hắn đứng hàng thập đại trưởng lão của Vân Đan tông, cả đời này không biết có bao nhiêu người khóc lóc cầu xin muốn bái hắn làm thầy, hắn thì ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn những người kia.
Mà bây giờ, hắn chủ động thu đồ, thế mà bị tiểu tử này cự tuyệt!.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Trường Phong Độ
2. Chú! Xin Ký Đơn!
3. Sau Khi Bị Vai Ác Nghe Được Tiếng Lòng
4. Trời Sinh Một Cặp
=====================================
Nếu như không phải đứng ở trước mặt nhiều người như vậy, phải để ý tới vấn đề hình tượng của mình thì vào lúc này hắn chắc chắn sẽ trực tiếp sử dụng một bàn tay đập chết cái tên tiểu tử không biết tốt xấu này.
Đương nhiên, trong mắt hắn đối phương chẳng qua chỉ là một tên tiểu tử có tu vi cảnh giới Kim Đan mà thôi, căn bản không ngăn nổi một kích thuận tay của hắn.
Nếu như cho hắn biết, chỉ là Hóa Thần thiên quân chết ở trong tay Diệp Trần cũng đã có hơn ba vị, chỉ sợ cũng không dám nói ra câu nói trước đó.
"Ngươi khẳng định muốn từ chối? Lão phu nể tình ngươi tuổi còn trẻ không hiểu chuyện, cho ngươi thêm một cơ hội, thuận tiện nhắc nhở ngươi một câu, lão phu đạo hiệu là Hỏa Long chân nhân, xếp hạng thứ năm trong thập đại trưởng lão của Vân Đan tông!"
"Bây giờ, ngươi còn muốn từ chối nữa hay không?"
Oanh!
Hỏa Long trưởng lão nói xong lời này, đồng thời trên người đột nhiên bộc phát ra một cỗ khí tức cường hãn.
Bạch bạch bạch!
Một số người đứng ở dưới đài cách gần đó lập tức cảm nhận được một cỗ khó tức cường đại khiến cho tim của bọn hắn phải đập nhanh thì vẻ mặt không khỏi trở nên trắng bệch, liên tục lùi lại.
Tuy nhiên, Diệp Trần là người đứng mũi chịu sào thì lại ngang nhiên đứng ở nơi đó, không hề động đậy một chút nào, thậm chí vẻ mặt biểu lộ vẫn như cũ vô cùng lạnh nhạt, giống như không cảm nhận được một chút khí thế áp bách nào của Hỏa Long chân nhân.
"Ta nói, ta từ chối!"
Diệp Trần vốn muốn nói, chỉ dựa vào ngươi mà cũng muốn làm sư phụ của ta, ngươi xứng sao?
Tuy nhiên hắn cũng hiểu rõ, nếu như hắn thật nói như vậy thì chắc chắn sẽ hoàn toàn chọc giận Hỏa Long chân nhân, thậm chí sẽ địch của toàn bộ Vân Đan tông, cuối cùng sẽ không có kết cục tốt đẹp.
Đối với Vân Đan tông, bởi vì quan hệ ở kiếp trước, Diệp Trần vẫn còn có chút tình cảm, cho nên không phải vạn bất đắc dĩ, hắn không muốn đi đến một bước kia.
Oanh!
Mọi người ở dưới đài nghe được lời này của Diệp Trần thì lập tức đều nhanh muốn ngất đi, cái tên này thế mà cự tuyệt một lần nữa!
Bọn họ từng gặp người có gan lớn, nhưng chưa bao giờ gặp người có lá gan lớn như thế!
Từ chối hết lần này đến lần khác, ngươi thật sự cho rằng thập đại trưởng lão của Vân Đan tông là đắc tội dễ như vậy sao?
"Tốt tốt tốt!"
Hỏa Long chân nhân gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Trần một lúc, bỗng nhiên giận quá thành cười, chẳng qua sâu trong đôi mắt lại hiện ra vẻ ngạc nhiên và nghi ngờ, ở dưới khí thế áp bách vừa rồi của hắn, đối phương lại còn có thể không nhúc nhích chút nào, riêng phần định lực này cũng không phải là người bình thường có thể làm được, "Chẳng lẽ tiểu tử này là chắc chắn ta sẽ không giết hắn? Cho nên mới không sợ hãi như thế?"
Vừa nghĩ đến đây, Hỏa Long chân nhân chậm rãi thu hồi khí thế trên người, trên mặt lại hiện ra nụ cười ấm áp, nói:
"Hảo tiểu tử! Có thể ở dưới uy áp của lão phu mà không thay đổi, ngươi cũng coi là người đầu tiên, ngươi đã không muốn bái lão phu làm thầy, vậy lão phu cũng không bắt buộc! Nếu như sau này ngươi gặp phải vấn đề gì thì vẫn có thể tới Hỏa Long cư tìm ta!"
Nói xong lời này, Hỏa Long chân nhân trực tiếp quay người trở về chỗ ngồi của mình ở phía trên.
Tuy nhiên, ngay vào lúc Hỏa Long chân nhân xoay người lại, bên trong đôi mắt lại hiện lên một vệt sát ý nồng đậm.
P/S: Ta thích nào....chương 4