Phù phù! Phù phù! Phù phù!
Năm người Doãn Bách Xuyên nghe được lời này của Diệp Trần, sau khi liếc nhau một cái, tất cả trực tiếp đều quỳ rạp xuống đất, "Khẩn cầu Diệp tiền bối cứu mấy người chúng ta!"
"Chỉ cần Diệp tiền bối có thể giúp chúng ta thoát khỏi ách nô dịch của Dược Vương tông, Tiêu Dao sơn trang chúng ta sau này đều nghe theo tiền bối!"
"Nếu như tiền bối chịu ban cho giải dược, vô luận là cái gì lớn cỡ nào, chúng ta đều nguyện ý bỏ ra!"
...
Năm người thi nhau kích động tỏ thái độ.
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, "Ta chỉ cần Thất Diệp Hồi Tiên thảo!"
"Vâng vâng vâng!"
Trong đó một tên trưởng lão đang muốn một lời đáp ứng, Doãn Bách Xuyên lập tức ngắt lời nói:
"Chỉ cần tiền bối có thể ban giải dược cho chúng ta, chúng ta sẽ hai tay dâng lên Thất Diệp Hồi Tiên thảo cho tiền bối!"
Lông mày Diệp Trần hơi nhíu, "Doãn trang chủ thật đúng là không thấy thỏ thì không thả chim ưng a!"
Doãn Bách Xuyên nghe được điều này, lập tức mồ hôi lạnh ứa ra trên trán, trên mặt nặn ra nụ cười xấu hổ nói:
"Việc quan hệ tới trên trăm tính mạng của sơn trang chúng ta, Doãn mỗ không thể không cẩn thận! Mong tiền bối thông cảm!"
Diệp Trần tùy ý khoát tay áo, nói:
"Không sao cả! Tuy nhiên nếu đã như vậy, vậy ta cũng muốn ngoài định mức lại thêm một cái điều kiện!"
Doãn Bách Xuyên thấy Diệp Trần không có nổi giận thì ngay lập tức thở phào nhẹ nhõm, vội vàng nói:
"Diệp tiền bối mời nói!"
Diệp Trần nói:
"Sau này phàm là ta luyện đan cần dược liệu cần thiết gì, Tiêu Dao sơn trang các ngươi đều phải cung cấp miễn phí! Đương nhiên, ta sẽ không giống Dược Vương tông ép các ngươi vào chỗ khó khăn như vậy, hơn nữa dược liệu mà ta cần cũng sẽ không quá nhiều!"
Sở dĩ Diệp Trần không có trực tiếp diệt Tiêu Dao sơn trang đi, ngoài cảm thấy bọn họ sống quá mức đáng thương ra, thật ra thì cũng coi trọng năng lực bọn họ bồi dưỡng dược liệu, chuyện này đối việc tu luyện của hắn thâm chí mấy người Tô Lam sau này sẽ có tác dụng rất lớn.
Doãn Bách Xuyên gần như không có chút do dự gì, lúc này đã đáp ứng xuống, "Việc này không cần tiền bối phải phân phó, sau này phàm là dược liệu mà tiền bối cần, trên dưới sơn trang ta toàn bộ gánh chịu!"
Diệp Trần nhẹ gật đầu, "Rất tốt! Chuyện này không nên chậm trễ, bây giờ ta luyện chế giải dược cho các ngươi!"
Năm người hết sức vui mừng, lập tức bái tạ lần nữa.
Ngay sao đó, Diệp Trần báo từng món dược liệu cần thiết ra.
Tiêu Dao sơn trang không hổ là căn cứ của dược liệu, chưa tới nửa giờ cũng đã chuẩn bị đầy đủ toàn bộ các loại dược liệu trân quý, rất cung kính đưa tới trước mặt Diệp Trần.
"Chuẩn bị cho ta một gian phòng yên tĩnh, còn có lò luyện đan!"
Diệp Trần lần nữa phân phó nói.
Mấy người Doãn Bách Xuyên tự nhiên là không có không theo.
...
Bên trong phòng luyện đan, Diệp Trần xem đan phương trong đầu qua một lần, "Giải Ách đan! Là Linh đan tam phẩm so với Bồi Nguyên đan cao cấp hơn hai cấp bậc, hóa giải cổ độc trong cơ thể bọn họ, chắc là thừa sức!"
"Tuy nhiên, bằng vào tu vi của ta bây giờ, luyện chế Linh đan tam phẩm vẫn còn có chút áp lực, hơn nữa Giải Ách đan này đã mấy trăm năm rồi ta không có luyện qua..."
"Cũng may phân lượng dược liệu đầy đủ, cùng lắm thì thử thêm vài lần là được rồi!"
Vừa nghĩ tới đây, Diệp Trần hít sâu một hơi, điều chỉnh trạng thái tới mức tốt nhất rồi mới thôi động lò luyện đan, thi triển Tam Muội chân hỏa ra, bắt đầu chú ý chiếu theo trình tự dược liệu vùi đầu vào trong lò luyện đan...
Mấy giờ sau, Diệp Trần nhìn vào trong đan lô một đống đồ vật cháy xém, lập tức xạm mặt lại, sau đó liên tục lắc đầu cười khổ, "Rốt cuộc là không thạo! Công lực cũng có chút không đủ!"
"Không nghĩ ra bản đế, thế mà chỉ luyện chế đan dược tam phẩm cũng có thể thất bại!"
Sau khi khẽ thở dài một lúc, Diệp Trần làm sạch trong đan lo bắt đầu nếm thử lần nữa.
Tuy nhiên lại qua mấy giờ, thế mà lại thất bại lần nữa...
Tuy nhiên, so với một lần trước đã có bước tiến rất nhanh.
Sau khi liên tiếp thất bại hai lần, Diệp Trần lập tức cũng phát cáu, "Bản Đế ở Tu Chân giới, dù sao cũng là Luyện Đan sư cửu phẩm, cho dù công lực không bằng lúc trước một phần ngàn vạn, nếu như mà ngay cả Linh đan tam phẩm cũng không luyện chế nổi, chẳng phải là thật mất thể diện sao!"
Thế nhưng chẳng mấy chốc, lần thứ ba, lại thất bại...
Lần thứ tư, thất bại lần nữa...
Tuy nhiên, mặc dù ngay cả thất bại liên tiếp, nhưng trình độ luyện đan của Diệp Trần lại tăng lên rất nhanh, cách thành công cuối cùng, chẳng qua cũng chỉ là vấn đề thời gian.
...
Mà cùng lúc đó ở ngoài đan phòng, Doãn Bách Xuyên Trang chủ Tiêu Dao sơn trang và tất cả trưởng lão, đệ tử đều một mực ở bên ngoài lo lắng chờ đợi, "Trang chủ, vị Diệp tiền bối này thời gian đi vào đã lâu như thế, thế nào còn chưa thấy đi ra?"
"Sắp tới thời gian ba ngày rồi a, nếu như Diệp tiền bối không có cách nào luyện chế ra giải dược cho chúng ta, bên Dược Vương tông kia thì nên ứng đối như thế nào?"
"Đúng vậy! Vì luyện chế giải dược lần này, chúng ta thế nhưng đều lấy ra các dược liệu chuẩn bị cho Dược Vương tông a, Tiên Sứ... à không! Nếu như chờ con chó già của Dược Vương tông kia tới, phát hiện dược liệu so với ba ngày trước còn ít hơn, chỉ sợ chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ!"
"Nếu như hai bên đều không lấy được giải dược, vậy Tiêu Dao sơn trang chúng ta thật sự coi như xong!"
...
Mọi người nghị luận sôi nổi một lúc, tất cả mọi người đều có vẻ mặt buồn rầu.
Ngay cả Doãn Bách Xuyên trước đó rất có lòng tin với Diệp Trần thì vào lúc này trong lòng cũng không thể không dao động một chút, hít sâu một hơi, trầm giọng nói:
"Việc đã tới nước này, chúng ta đã đập nồi dìm thuyền liều chết đến cùng, đã không có đường lui, chỉ có lựa chọn tin tưởng vị Diệp tiền bối này..."
Không nghĩ tới, Doãn Bách Xuyên vừa nói xong lời này, trong số tất cả các trưởng lão, ngay lập tức có một giọng nói lạnh lùng nói:
"Nếu ta nói, tiểu tử trong đan phòng này tuy có thực lực cường đại, nhưng cuối cùng tuổi vẫn còn quá trẻ! Cho dù biết phương pháp phá giải Phệ Hồn đan, chỉ sợ cũng không có thực lực cao như vậy để luyện chế đan dược!"
Người nói chuyện chính là một ông lão dáng người cao gầy trên mặt thì xương gò má nhô ra.
Ông lão này nói xong, không đợi Doãn Bách Xuyên mở miệng, lại có một ông lão ở bên cạnh lập tức nói chen vào:
"Lưu trưởng lão nói không sai! Theo ta thấy, kẻ này căn bản không có bản lãnh giúp chúng ta giải độc!"
"Tiên Sứ đại nhân sắp tới rồi, không bằng chúng ta đẩy toàn bộ tội lỗi làm mất đi dược liệu lên trên người của người này, vừa vặn cũng có thể mượn nhờ Tiên Sứ đại nhân trừ bỏ người này, đáp lại mối thù hủy đại trận của chúng ta trước đó!"
Mọi người nghe được điều này, tất cả lập tức ngạc nhiên, trong lúc nhất thời tất cả đều không biết phải làm sao.
Doãn Bách Xuyên nhướng mày, "Lưu trưởng lão! Trương trưởng lão! Lời này của hai người các ngươi là có ý gì? Chúng ta trước đó thế nhưng đều đã nói xong, thà làm ngọc vỡ còn hơn làm ngói lành! Chẳng lẽ hai người các ngươi muốn làm phản đồ?"
Ngay lập tức sắc mặt của hai người Lưu trưởng lão và Trương trưởng lão hơi đổi một chút, ánh mắt cũng có chút lấp lóe, "Trang chủ, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt! Chúng ta chẳng qua cũng chỉ là không muốn nhìn thấy cơ nghiệp ngàn năm của Tiêu Dao sơn trang bị hủy hoại chỉ ở trong chốc lát mà thôi!"
Nghe được lời nói của hai người này, vẻ mặt của Doãn Bách Xuyên bỗng nhiên biến đổi, dường như nghĩ tưới điều gì, lập tức quát lên:
"Hai người các ngươi cũng dám phản bội sơn trang?"
Tuy nhiên, Doãn Bách Xuyên vừa mới kịp phản ứng lại, ở trên bầu trời đã có một tiếng cười gian vang lên, "Khặc Khặc! Người phản bội là các ngươi mới đúng! Doãn Bách Xuyên! Ngươi lại dám phạm thượng làm loạn, phản bội Dược Vương tông, là ai cho ngươi lá gan này?"
Giọng nói rơi xuống, một người mặc áo đen đã từ trên trời hạ xuống, hóa ra chính là vị Tiên Sứ của Dược Vương tông kia!
Mà Lưu trưởng lão kia nhìn thấy người áo đen xuất hiện, lập tức một mặt vui mừng bước nhanh đi tới trước người áo đen.