Người mở miệng nói điều này đương nhiên chính là Diệp Trần.
Mọi người nghe được điều này, lập tức thi nhau nhìn sang hắn, nhất là Lý Trí Nghiên, từ sau khi bốn người đi vào, cô ta chỉ khẽ quét qua trên người Diệp Trần mà thoi, chỉ coi hắn là một thiếu niên bình thường, cũng không có để ở trong lòng.
Bây giờ nghe được lòi nói kinh người của hắn, lúc này mới nhìn vào trong mắt, "Diệp Trần"
Bây giờ nghe được lời nói kinh người của hắn, lúc này mới nhìn ở trong mắt,
"Diệp Trần, ngươi có cách nào tốt, nhanh nói một chút!"
Bùi Quốc Hào nghe được lời này của Diệp Trần, ngay lập tức vẻ mặt mong đợi nhìn về phía hắn, nhịn không được thúc giục nói.
Diệp Trần đúc hai tay vào trong túi quần, một mặt bình tĩnh nói:
"Rất đơn giản! Chỉ cần để cho cao tầng hai nhà Lý, Bùi các ngươi, hủy bỏ hôn ước này là được rồi!"
"Xùy ~ "
Lý Trí Nghiên nghe nói như thế, trong lỗ mũi ngay lập tức phát ra tiềng xì khẽ, vẻ mặt giễu cợt nói:
"Còn tưởng rằng ngươi có thể có biện pháp gì tốt hơn, ngươi nói vậy không phải là nói nhảm sao? Nếu như chúng ta có thể yêu cầu cao tầng hai nhà hủy bỏ hôn ước này thì sớm đã làm rồi, làm gì còn thời gian mà lãng phí ở chỗ này chứ?"
Bùi Quốc Hào và Tưởng Tiểu Cầm nghe được lời này của Diệp Trần, vẻ mặt của họ cũng đều tỏ ra thất vọng.
Diệp Trần cười lạnh nói:
"Chuyện này có khó khăn gì? Nếu ai dám không đồng ý, vậy đánh tới hắn đồng ý mới thôi!"
Xoạt!
Lời của Diệp Thần vừa mới thốt ra, cả bốn người còn lại đều sững sờ, mà thủ hạ của Lý Trí Nghiên ở xung quanh càng là không nhịn được mà thi nhau cười vang.
Lý Trí Nghiên cũng không thể không được một trận cười, ánh mắt nhìn về phía Diệp Trần thì càng thêm coi thường, "Anh bạn nhỏ, ngươi có biết là chính ngươi đang nói gì không? Có tin ở chỗ này của chúng ta tùy tiện chọn ra một người là có thể ném ngươi đi một cách dễ dàng không, dựa vào ngươi mà cũng dám mơ mộng hão huyền đi khiêu chiến Lý gia chúng ta sao?"
"Ha ha ha!"
Ngay lập tức mọi người xung quanh cũng thi nhau cười ha hả.
Một tiểu tử vắt mũi còn chưa sạch mới có mười mấy tuổi, thế mà ăn nói ngông cuồng, muốn khiêu chiến đại gia tộc đệ nhất Cao Ly quốc, còn có chuyện cười nào buồn cười hơn so với chuyện này sao?
Nhưng mà, đúng vào lúc này:
Oanh!
Mọi người bỗng nhiên cảm nhận được một luồng sát khí mạnh mẽ!
Loại cảm giác này, giống như bị một conhung thú nguy hiểm nhất thế gian để mắt tới!
Khiến bọn hắn không tự chủ được mà cảm thấy áp lực, sợ hãi, thậm chí hai chân không nhịn được mà bắt đầu run lẩy bẩy.
Trong nháy mắt gần như toàn bộ tiếng cười trong đại sảnh dừng lại im bặt đi, như thể tất cả mọi người đều bị ai đó bóp lấy yết hầu.
Trong lòng Lý Trí Nghiên cũng lập tức hoảng hốt!
Bởi vì rất nhanh cô ta đã phát hiện ra, khí tức kinh khủng này, bỗng nhiên tới là từ người thiếu nhiên không tới hai mươi tuổi ở trước mắt này!
Mà khí tức khủng bố như thế, cô ta đã từng cảm nhận được ở trên người Lý Như Chân ông nội của cô ta!
"Ngươi... Ngươi là ai?"
Lý Trí Nghiên không thể không lùi lại hai bước, cô ta gần như đã ý thức được người thiếu niên trước mắt này, tuyệt đối không phải một nhân vật tầm thường!
Sau khi Diệp Trần phóng xuất ra một chút sát khí, sợ Tô Mạn và Tưởng Tiểu Cầm ở một bên ngăn cản không nổi, lập tức lại nhanh chóng thu hồi, sau đó một mặt đạm mạc, dùng tiếng Cao Ly, chậm rãi mở miệng nói:
"Ngươi còn chưa xứng biết ta là ai!"
"Ngươi!"
Ngay lập tức Lý Trí Nghiên tức giận đến suýt chút nữa muốn mắng to, thế nhưng khi cô ta nghĩ tới cỗ khí tức cường hãn trên người đối phương, sau đó bất kể như thế nào cũng không nói ra khỏi miệng.
"Lớn mật! Cũng dám bất kính đối với tiểu thư nhà ta!"
Trong đám người xung quanh có ít người còn chưa kịp phản ứng là có chuyện gì xảy ra, nghe được lời nói của tiểu tử vắt mũi còn chưa sạch này, thế mà dãm can đảm nói chuyện với Lý Trí Nghiên như thế cho nên ngay lập tức có người đứng ngồi không yên.
Hô!
Một người đàn ông có thân hình to con bước ra từ trong đám người, giống như một con trâu hoang hung hăng lao thẳng tới Diệp Trần!
Theo bản năng Lý Trí Nghiên muốn ngăn cản, thế nhưng nghĩ lại để cho thủ hạ của mình thử bản lĩnh của tiểu tử này xem ở mức độ nào cũng tốt, thế là lời muốn ngăn cản vừa tới bên miêng lập tức ngậm miệng nuốt trở vào.
Mà lúc này, người đàn ông có thân hình to con kia đã lao tới trước mặt Diệp Trần, "Quỳ xuống hướng tiểu thu nhà ta nói xin lỗi có thể tha cho ngươi khỏi chết!"
Người đàn ông có thân hình to con xoay người một cái, trực tiếp đá ngang hung hăng quét tới bên hông của Diệp Trần một cái!
Tốc độ nhanh như chớp!
Trên người đối phương mặc trang phục Taekwondo, bên hông buộc lấy đai đen, hiển nhiên là một cao thủ đai đen, chân cẳng cẳng cũng rất là cao mình, cao thủ nội kình bình thường đối mặt với một cái quét chân đơn giản này chỉ sợ cũng khó mà ngăn cản được.
"Cẩn thận!"
Bùi Quốc Hào lập tức hô to một tiếng, tốc độ của người đàn ông có thân hình to con kia thực sự quá nhanh, lúc này hắn có ý định tiến lên giúp một tay, cũng đã không kịp nữa rồi.
Còn về Tưởng Tiểu Cầm, thì đã không nhịn được kêu lên một tiếng, vội vàng che kín hai mắt.
"A!"
Chỉ thấy, sau khi có một tiếng kêu thảm thiết vang lên, một bóng người trực tiếp bay ra ngoài!
Đợi đến mọi người tập trung nhìn vào, bóng người bay ra ngoài kia, không phải là tiểu tử gầy yếu vắt mũi còn chưa sạch kia, mà lại là người đàn ông có thân hình to con kia!
"Tình huống như thế nào?"
Ngoại trừ Tô Mạn biết thực lực của Diệp Trần ra, toàn bộ những người khác lập tức xem tới ngu người.
Mà đám người lại cẩn thận hướng người đàn ông có thân hình to con kia nhìn lại, lại phát hiện cả người của hắn, sớm đã biến thành một đống bùn nhão, rõ ràng đã là chết không thể chết thêm được nữa.
"A!"
Mọi người nhất thời thi nhau kêu lên một tiếng, tất cả đều không thể không lùi lại mấy bước, vẻ mặt hoảng sợ nhìn qua người thiếu niên kia giống như nhìn thấy quỷ.
Đến lúc này, tất cả mọi người cuối cùng đã phản ứng hoàn toàn, thiếu niên này nhìn như mới chỉ là học sinh cấp ba vậy mà lại có thực lực kinh khủng đến như thế!
"Ngươi ngươi... Ngươi lại dám giết người của Lý gia chúng ta?"
Lý Trí Nghiên vừa sợ vừa giận, tuy rằng cô ta mơ hồ cảm nhận được thiếu niên này không đơn giản một chút nào, thế nhưng lại không nghĩ tới hắn vậy mà sát phạt quả quyết đến như thế, một lời không hợp là đánh chết tươi con nhà người ta!
Phải biết, đánh chó còn phải ngó mặt chủ nhân a!
Lý gia của cô ta tung hoành ngang dọc ở Cao Ly mấy chục năm, cho tới bây giờ chưa từng bị người nào khiêu khích như thế!
Nhưng mà, Diệp Trần vẫn thản nhiên như không có chuyện gì đứng ở nơi đó, như thể chuyện vừa mới xảy ra không có quan hệ gì với hắn, đưa tay vỗ ống tay áo, thản nhiên nói:
"Đã dám khiêu khích ta, vậy cần phải lấy cái chết để mà giác ngộ!"
Ngay lập tức Lý Trí Nghiên cũng nổi giận, lạnh giọng nói:
"Các hạ không để Lý gia chúng ta vào mắt như vậy, không sợ không ra nổi Hàn Thành sao?"
Diệp Trần nghe nói như thế, lông mày không thể không hơi nhíu lại, sau đó hai mắt nheo lại, nhìn về phía Lý Trí Nghiên, "Ngươi là đang uy hiếp ta sao?"
"Ta..."
Lý Trí Nghiên đột nhiên trì trệ, mặc dù trong lòng vẫn còn hoảng sợ, nhưng khi vừa khĩ tới Lý gia ở sau lưng cô ta, lập tức lại dấy lên lòng tin một lần nữa, "Ta chỉ nói ra sự thật mà thôi! Cho dù võ công của các hạ có cao hơn nữa, nhưng Lý gia chúng ta không phải người, một ngươi là có thể đắc tội!"
"Thật sao?"
Diệp Trần nghe được lời này của Lý Trí Nghiên, sát ý trên người đã bắt đầu không có cách nào ngăn cản được.
Bùi Quốc Hào ở bên cạnh thấy thế, lập tức đi tới ngăn ở trước mặt Diệp Trần, "Diệp Trần! Coi như ngươi cho ta mặt mũi đi được không?"
Bùi Quốc Hào thật sự là sợ Diệp Trần gây ra chuyện khác người gì đó, nếu như thật sự đả thương hoặc giết Lý Trí Nghiên đi, vậy chuyện này coi như hoàn toàn trở thành chuyện lớn rồi!
Diệp Trần bị Bùi Quốc Hào ngăn lại như vậy, sát ý lập tức giảm bớt mấy phần, tuy nhiên vẫn nhìn chằm chằm vào Lý Trí Nghiên, gằn từng chữ một nói ra: