Mục lục
Thần đế trọng sinh - Diệp Trần (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ồ!"

Huyết Thiên Hải thấy một chưởng này của mình thế mà bị người cản lại, lập tức hơi kinh hãi, sau đó thấy là một tên thiếu niên thì càng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

"Chỉ là cảnh giới Kim Đan, vậy mà có thể đón đỡ được một chưởng này của lão phu! Xem ra ngươi chính là tiểu tử đã sát hại tôn nhi của ta?"

Trước đó hắn nghe người ta nói, Huyết Vô Ảnh tôn nhi của mình là bị một tên tiểu tử cảnh giới Kim Đan giết chết, hắn còn không thể nào tin được, cho rằng đối phương sử dụng thủ đoạn hèn hạ nào đó.

Dù sao thì Huyết Vô Ảnh thế nhưng là một thiên kiêu tự do một tay hắn bồi dưỡng tinh vực Cự Môn đều công nhân là thiên tài đệ nhất, làm sao lại thua với một tên tiểu tử chỉ có cảnh giới Kim Đan?

Thế nhưng là bây giờ, nhìn thấy Diệp Trần lại có thể ngăn cản một kích này của hắn thì lúc này hắn mới tin tưởng thiếu niên trước mắt này hoàn toàn chính xác không phải kẻ bình thường.

Diệp Trần dễ dàng chặn lại một kích này của Huyết Thiên Hải, sau đó thì vỗ ống tay áo, thản nhiên nói, "Lão đầu, tôn tử của ngươi là tự mình tìm chết, chết cũng là đáng đời! Làm sao? Chẳng lẽ ngươi cũng muốn bước theo gót chân của hắn sao?"

Oanh!

Diệp Trần vừa thốt ra lời kia, không chỉ mọi người ở xung quanh phải choáng váng mà ngay cả Huyết Thiên Hải cũng lập tức ngây ra như phỗng.

Hắn đường đường là Thái Thượng trưởng lão của Huyết Nguyệt tông, người tàn nhẫn số một tinh vực Cự Môn, lại bị một tên tiểu tử cảnh giới Kim Đan vắt mũi còn chưa sạch tới uy hiếp!

"Được được được! Ngươi thật đúng là một tên tiểu tử ngông cuồng đến cực điểm a! Nếu không phải ngươi giết tôn nhi của ta, bản tọa nói không chừng còn có thể sẽ thu ngươi làm đồ đệ!"

Diệp Trần cười lạnh, "Lão già, chỉ bằng ngươi ngay cả làm đồ đệ của ta cũng không đủ tư cách a!"

Huyết Thiên Hải nghe được điều này thì lập tức tức giận đến suýt chút nữa thì xịt máu, "Muốn chết!"

Huyết Thiên Hải nói xong lời này, lại từ từ giơ cánh tay lên lần nữa liền muốn một chưởng vỗ chết cái tên tiểu tử không biết trời cao đất rộng ở trước mắt này.

Đúng lúc này, đằng sau bỗng nhiên xuất hiện một người tới, "Thái Thượng trưởng lão! Giết gà sao lại dùng đao mổ trâu? Chỉ là một tên tiểu tử miệng đầy hôi sữa mà thôi, xem đệ tử giết hắn!"



Người nói chuyện này là một ông lão gầy còm đầu đầy tóc xám, khí tức tương đối hùng hâu, tu vi ước chừng cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong.

Nhìn thấy người nọ xuất hiện, các cao thủ của Hắc Nham thành thi nhau kinh hô lên:

"Người này hình như là đại trưởng lão của Huyết Nguyệt tông!"

"Đây chính là đệ nhất nhân dưới tam đại Thái Thượng trưởng lão của Huyết Nguyệt tông a!"

"Nghe nói một thân tu vi của người này sớm đã đạt tới cảnh giới Nguyên Anh đỉnh phong, cách cảnh giới Hóa Thần cũng vẻn vẻn chỉ cách xa có một bước nữa mà thôi!"

"Nhưng mà sao nhìn thấy mặt hắn giống như con chó đực vậy..." Không biết là ai đột nhiên nói ra câu này, mấy người đang lo sợ đột nhiên cũng phải nhịn cười lại.

...

Dưới tiếng kinh hô của mọi người, ông lão tóc xám kia đã ngang nhiên xuất thủ đối với Diệp Trần.

Ầm ầm!

Chỉ thấy hắn giáng xuống một quyền có khí thế rất cương mãnh, so với một chưởng trước đó của Huyết Thiên Hải còn mạnh mẽ hơn không ít.

Đương nhiên, đó cũng không phải nói, thực lực người này đã vượt qua Huyết Thiên Hải.

Trước đó Huyết Thiên Hải ra tay với Linh Vận, chẳng qua chỉ là một kích thuận tay mà thôi cho nên chỉ dùng có một hai thành công lực.

Mà bây giờ vị đại trưởng lão này rõ ràng là đang sử dụng toàn lực, tự nhiên phải mạnh hơn chưởng vừa rồi của Huyết Thiên Hải!

"Chết đi!"

Đại trưởng lão tràn đầy tự tin, uy lực một quyền này của hắn chính là cường giả cảnh giới Hóa Thần sơ kỳ cũng không thể không cẩn thận, chứ đừng nói đối phương chỉ là một tên tiểu tử cảnh giới Kim Đan?

"Diệp đạo hữu, cẩn thận a!"

Linh Vận ở đằng sau nhìn thấy Diệp Trần đứng ở nơi đó không nhúc nhích, còn tưởng rằng hắn đây là sợ tới choáng váng, nhịn không được mà lớn tiếng nhắc nhở.

Mà đổi thành bên đám người Linh Sơn thì đã bắt đầu âm thầm suy tính, một khi Diệp Trần bị đại trưởng lão của Huyết Nguyệt tông này giết chết, sau đọ bọn họ phải làm như thế nào để rũ sạch quan hệ giữa mình với Diệp Trần.

Tuy nhiên, cảnh tượng xảy ra sau đó lại làm cho tất cả mọi người phải ngoác mồm trợn mắt.

Chỉ thấy, đối mặt với một quyền cường hãn này của đại trưởng lão Huyết Nguyệt tông, Diệp Trần không tránh cũng chẳng né, hai mắt buông xuống nhìn trên mặt đất, vẻ mặt không vui công buồn, thấp giọng nói một mình, giống như đang bị tự kỷ, "Tại sao trên đời này lại luôn có người thích muốn chết đây?"

Ầm ầm!

Cùng lúc nói xong lời này, một cỗ khí thế cường đại đột nhiên từ trên người Diệp Trần phóng xuất ra!



Sau đó, một đạo kiếm mang màu tím kinh thiên xông lên trời cao!

"Cái gì!"

Tất cả mọi người đều bị cảnh tượng đột nhiên xuất hiện này trấn trụ, mà vị đại trưởng lão kia thì đứng mũi chịu sào, mặt mũi càng là đầy vẻ hoảng sợ, cả người không thể không vì đó mà bị tắc ngơ, "Điều này sao có thể? Một tên tiểu tử cảnh giới Kim Đan miệng còn đầy hôi sữa, tại sao có thể có khí thế cường đại tới như vậy?"

Mà trong lúc đại trưởng lão còn đang tắc ngơ thì đạo kiếm mang màu tím kinh thiên kia đã hung hăng chém xuống tới!

Xoẹt xẹt!

Những nơi kiếm mang đi qua, ngay cả trời xanh cũng theo đó mà vỡ vụn, giống nhưi thiên địa đều muốn bị đạo kiếm mang này chém thành hai nửa!

Bành!

Cỗ quyền kình mênh mông kia của đại trưởng lão trong nháy mắt bị kiếm mang màu tím chém nát, sau đó thế đi không giảm, thế như chẻ tre tiếp tục chém xuống dưới.

"Không!!"

Đại trưởng lão lập tức rống lớn một tiếng, lập tức song chưởng toàn lực đẩy ra:

Oanh!

Một đạo ánh sáng màu máu hiện lên, dường như đại trưởng lão đã gọi ra một cái pháp bảo muốn ngăn cản một kiếm cường hãn vô song này của Diệp Trần.

Ầm ầm!

Sau khi pháp bảo đỏ ngòm từ trong cơ thể đại trưởng lão bay ra, trong nháy mắt hóa thành một con Cự Long màu máu dài đến vài trăm mét, hướng Tử Quỳnh kiếm hò hét rít gào mà đi!

Tuy nhiên, cái con Cự Long màu máu hung mãnh kia sau khi va chạm với kiếm mang của Tử Quỳnh kiếm thì lại giống như một đống bã đậu, trong nháy mắt vỡ vụn ra!

"Cái gì!"

Đại trưởng lão đã hoàn toàn thay đổi sắc mặt, đáng tiếc lúc này hắn sớm đã không kịp trốn tránh, đánh phải vội vàng vận chuyển hộ thể chân nguyên, muốn chiến đấu đến cùng.

Đáng tiếc, đạo kiếm mang màu tím chói lòa kia lại giống như một cái lưỡi hái của tử thần, cắn nuốt một cách không thương tiếc...

Răng rắc!

Kiếm mang xẹt qua, thân thể đại trưởng lão trong nháy mắt bị chém làm hai nửa, tính cả thần hồn trong cơ thể cũng bị xoắn giết thành tro tàn.

Đường đường là đại trưởng lão của Huyết Nguyệt tông, hung danh uy chấn toàn bộ tinh vực Cự Môn là cường giả Nguyên Anh đỉnh phong vậy mà chết ngay tại chỗ!



"Vậy là...đã xong?"

Mọi người thấy cảnh tượng này thì ngay lập tức tất cả đều kinh ngạc đến ngây người tại chỗ.

Bọn họ dự đoán qua rất nhiều khả năng, thế nhưng làm sao cũng không nghĩ tới chiến đấu vậy mà kết thúc một cách nhanh chóng tới như vậy.

Đây chính là đại trưởng lão của Huyết Nguyệt tông a!

Thế mà lại bị một kiếm của thiếu niên này miểu sát rồi?

Cường đại!

Quá cường đại!

Ngay cả Huyết Thiên Hải cũng sửng sốt một lúc lâu mới phản ứng lại, hai mắt không thể không khẽ híp một cái, lần nữa quan sát đánh giá lại Diệp Trần một phen, trên mặt hiện ra vẻ mặt ngưng trọng, "Được được được! Xem ra bản tọa thật đúng là coi thường ngươi! Ngươi rốt cuộc là ai? Sư thừa nơi nào? Nếu ngươi thành thành thật thật khai báo, bản tọa có lẽ có thể cân nhắc tha cho ngươi một lần!"


Biểu hiện của Diệp Trần thực sự quá nghịch thiên, sau khi Huyết Thiên Hải tỉnh táo lại, trong lòng không thể không nói cũng có chút do dự, nhỡ đâu đối phương lại là đệ tử của đại tông môn siêu cấp nào, nói không chừng Huyết Nguyệt tông hắn cũng sẽ tự tay bóp dái dẫn lửa thiêu thân.


Dù sao thì Huyết Nguyệt tông cũng chỉ có thể xưng bá ở tinh vực Cự Môn mà thôi, so với những đại tông môn ở tinh vực cấp cao kia thì căn bản không đáng giá nhắc tới.


Bọn người Linh Sơn nghe được điều này, biết Huyết Thiên Hải đã có chỗ kiêng kỵ đối với Diệp Trần thì lập tức hết sức vui mừng.


Tuy nhiên, lời tiếp theo của Diệp Trần lại làm cho một chút hy vọng hướng về của bọn họ chìm vào đáy bô, "Tha ta? Lão đầu, ngươi đã nói như vậy, vậy ta cũng cho ngươi một cơ hội, chỉ cần ngươi quỳ xuống dập đầu nói xin lỗi, ta cũng có thể cân nhắc không giết ngươi!"


Oanh!


Diệp Trần vừa nói ra lời này, ngay lập tức tất cả mọi người đều trợn tròn mắt, Huyết Thiên Hải thì càng tức lộn ruột lên gằn từng chữ, "Ngươi! Tìm! Chết!"


P/S: Ta thích nào....chương thứ 5 nhé. Cố cho truyện chúng ta lên top đi các bạn ơi....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK