Tấm bia đá đại diện cho ranh giới của thành phố Hải Tân.
Tấm bia đá đang ở sau lưng mọi người, ý của Nam Bá Lộc không cần nói cũng có thể hiểu được.
Nhìn thấy cảnh tượng này, mọi người đều bàng hoàng.
Tấm bia đá này có thể nặng hơn hai trăm cân, vậy mà Nam Bá Lộc vừa mới ném nó thật sao?
Ông lão trợn tròn mắt, vẻ mặt hoảng sợ, cả người run lên: “Nam Bá Lộc, cậu... làm sao cậu có thể làm được như vậy?”
“Ranh giới này là do phía chính phủ xác nhận mà!”
“Cái này... cái này không phải để cậu có thể ném đi, hay tùy ý mở rộng phạm vi như vậy đâu!”
“Nếu như vậy mà được, vậy thì cậu mang bia đá sang tận tỉnh khác đi, không phải tỉnh khác cũng sẽ nằm trong phạm vi của thành phố Hải Tân sao?”
Nam Bá Lộc kiêu ngạo đứng lên, lạnh lùng nói: “Chỉ cần tôi muốn, thậm chí toàn bộ Hải Dương đều có thể là lãnh thổ của tôi, ông không phục sao?”
Ông già đột nhiên không biết nói gì nữa.
Lúc trước, Nam Bá Lộc đã gần như nuốt chửng sáu tỉnh phía Nam, chỉ một Hải Dương này đã là gì chứ?
Sau một hồi im lặng, ông lão nói nhỏ: “Nam Bá Lộc, mặc kệ cậu nói như thế nào, làm như vậy là không hợp với quy tắc!”
“Nếu không thì, hiện tại chúng tôi sẽ đưa người rời đi.”
“Chuyện này sẽ không liên quan gì đến chúng tôi nữa, thế nào?”
Nam Bá Lộc lạnh lùng nói: “Vừa rồi tôi đã cho các người cơ hội, để cho các người rời đi, là chính các người không muốn mà!”
“Bây giờ còn muốn chạy sao? Đừng có nằm mơ!”
Sắc mặt của ông lão đột nhiên thay đổi, nghiến răng nghiến lợi nói: “Nam Bá Lộc, xin hãy khoan dung độ lượng tha cho chúng tôi.”
“Chuyện này, nói tới nói lui vẫn là do nhà họ Phùng gây ra, không liên quan gì đến chúng tôi cả.”
“Cậu nhất định phải vì chút chuyện nhỏ này mà muốn liều mạng với mười gia tộc lớn chúng tôi sao?”
Nam Bá Lộc khinh thường xua tay:
“Ông nghĩ mình là cái thá gì, mà dám nói chuyện với tôi như vậy?” “Hôm nay, tôi chính là muốn giết chết tất cả các người.”
“Tôi muốn xem xem mười gia tộc lớn có thể làm gì được tôi!”
Vừa nói xong, Nam Bá Lộc đã lao tới, tung nắm đấm về phía trước, hướng về phía ông lão. Sắc mặt của ông lão thay đổi hẳn, ông ta nhanh chóng chỉ vào một huyệt đạo trên cơ thể Nam Bá Lộc, cố gắng buộc Nam Bá Lộc phải rút lui.
Tuy nhiên, Nam Bá Lộc không hề trốn tránh, mạnh mẽ chịu đựng để bị đánh trúng.
Cú đấm của ông ta đánh trúng vào ngực ông lão.
Ngón tay của ông lão chạm vào cơ thể Nam Bá Lộc, như thể chạm vào sắt thép vậy.
Nam Bá Lộc không hề có chút thương tổn nào, nhưng các ngón tay của ông lão suýt chút nữa thì gãy nát.
Cú đấm của Nam Bá Lộc khiến ông ta bay ra ngoài.
Ông lão ngã trên mặt đất, nôn ra mấy ngụm máu, cuối cùng ngã lăn ra đất, không thể mở mắt
Khi mọi người xung quanh nhìn thấy cảnh tượng này, họ vô cùng kinh hãi.
Phải biết rằng, ông già này cũng có thể được xếp vào top mười cao thủ ở Hải Dương.
Vậy mà, trước mặt Nam Bá Lộc, ông ta đã bị hạ gục chỉ với một cú đấm thôi sao?
Hiện tại mọi người mới có thể hiểu được, Nam Bá Lộc đáng sợ như thế nào rồi!
Nam Bá Lộc cũng không hề nói suông, ông ta lao vào đám đông, như một con hổ dữ vào bầy, bắt đầu chiến đấu với những người này bằng tất cả sức mạnh của mình.
Kha Văn và những người khác không hề hành động, họ chỉ bao vây chiến trường để ngăn chặn người của mười gia tộc lớn chạy thoát.
Lâm Mạc Huy đứng ở phía xa, nhìn sự mạnh mẽ của Nam Bá Lộc, trong lòng cũng vô cùng bất ngờ.
Vị vua đầu tiên của Hải Tân, cuối cùng đã thể hiện sức mạnh của một vị vua rồi!
Hàng chục cao thủ ở Hải Dương, liên kết với với nhau, nhưng cũng phải tháo chạy trước Nam Bá Lộc.
Chỉ cần Nam Bá Lộc ra tay, chắc chắn sẽ có người bị thương nặng hoặc là bị giết chết.
Lúc đầu, những người này còn có chút phản kháng.
Nhưng, số lượng thương vong ngày càng nhiều, họ đã gần như gục ngã.
Tất cả mọi người đều không có ý định chống cự, họ chỉ muốn đột phá thoát ra ngoài.
Kha Văn và những người khác đã đứng chặn bốn phía, bao vây xung quanh bọn họ.
Cuối cùng, những người này, toàn