Mục lục
Truyền nhân của thần y (full) - Lâm Mạc Huy - Hứa Thanh Mây - Truyện tác giả: Trà Minh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

**********

Ba giờ sáng.

Lâm Mạc Huy lặng lẽ lẻn vào nhà họ Đinh. Lúc vào, anh mang theo một ít cổ trùng rải vào phòng của ông Đinh.

Chưa đầy nửa giờ sau, ông Đinh đã phát ra một tiếng kêu rất đau đớn.

Mọi người ở nhà họ Đinh đều bận rộn đi tìm những bác sĩ khác nhau, nhưng lại không có cách nào chữa được.


Vấn đề nằm ở chỗ, trong miệng và mũi của ông Tuấn Minh, liên tục có những loại côn trùng nhỏ bò ra, nhìn trông cực kỳ kinh tởm.

Chủ của nhà họ Đinh và Đinh Tuấn Minh nhìn thấy cảnh tượng này, lập tức cảm thấy, ông Đinh chắc chắn là đã trúng cổ trùng.

Bọn họ cũng có quan hệ cùng Miêu Cương cho nên cũng có chút hiểu biết về cổ trùng ở Miêu Cương. Để cứu ông Đinh, chủ của nhà họ Đinh đã ra lệnh cho Đinh Tuấn Minh đến tìm tộc người cổ ở Miêu

Cương để tìm người giúp đỡ,Đinh Tuấn Minh vội vàng chạy ra ngoài, lái xe thắng đến vùng ngoại ô của thành phố.

Nhưng anh ta lại không phát hiện ra, trên mui xe của mình có một người mặc áo đen đang nằm sấp, đó chính là Lâm Mạc Huy.

Lâm Mạc Huy cố ý hạ cổ, chính là muốn tìm ra vị trí của nhóm tộc người cổ kia Lúc đầu anh cũng không có ý định quan tâm đến chuyện của Miêu Cương. Tuy nhiên, khi anh biết được cái chết của bố mình cùng với thảm kịch của cả gia đình có liên quan đến

Cổ Tôn, anh đã quyết định là cho dù thế nào thì anh cũng phải nhúng tay vào chuyện này.

Đinh Tuấn Minh lái xe đến một ngôi biệt thự nằm ở ngoại ô của thành phố, sau đó anh ta vội vàng xuống xe, đi thẳng vào trong biệt thự.

Lâm Mạc Huy theo sát phía sau, lặng lẽ lẻn vào.

Đinh Tuấn Minh vừa mới vào cửa, đã bị một người nào đó đánh ngã rồi ép trên mặt đất. "Đừng đánh, đừng đánh, là tôi, Đinh Tuấn Minh!"

Đinh Tuấn Minh vội vàng hô to. Lúc này, những người trong nhà mới dừng lại rồi bật hết đèn lên. Trong nhà có một bốn người, trong đó có ba người lần lượt là Tả hộ vệ, hai người còn lại là học trò của Ô Nhĩ.

Tả hộ vệ nhíu mày, trầm giọng nói: "Sao cậu lại tới đây vậy? Không phải tôi đã nói với cậu là nếu khôngcó chuyện gì, thì đừng tới tìm chúng tôi sao?"

Đinh Tuấn Minh còn chưa kịp nói chuyện, đã có một giọng nói khác truyền từ ngoài cửa vào: "Đinh Tuấn Minh, nhiệm vụ của anh đã hoàn thành. Bây giờ anh có thể đi được rồi."

Đám người quay đầu nhìn lại, bọn họ chỉ nhìn thấy

Lâm Mạc Huy đang đứng ở cửa ra vào.

Sắc mặt lúc này của Tả hộ vệ lập tức thay đổi mặt cấp biến: "Đinh Tuấn Minh, cậu dám dẫn Lâm Mạc Huy tới đây sao? Cậu dám phản bội chúng tôi sao?"

Sắc mặt của Đinh Tuấn Minh cũng thay đổi: "Tôi... Tôi cũng không biết chuyện gì đã xảy ra? Lâm Mạc Huy, sao anh lại tới đây?" Lâm Mạc Huy cười khẽ: "Đinh Tuấn Minh, anh không cần sợ bọn họ. Có tôi ở đây, bọn họ chắc chắn không thể làm anh bị thương."

Tả hộ vệ tức đến mức cả người ông ta không ngừng run rẩy: "Đinh Tuấn Minh, cậu vậy mà dám phản bội chúng tôi. Chúng tôi tuyệt đối sẽ không bỏ qua cậu đâu. Tôi sẽ tiêu diệt hết người nhà họ Đinh."

Đinh Tuấn Minh sắp điên rồi. Lúc này anh ta mới nhận ra, là Lâm Mạc Huy đang cố ý vu oan hãm hại. "Tôi thật sự không biết chuyện gì đang xảy ra..

Anh ta vừa định tiếp tục giải thích, Lâm Mạc Huy đã lao về phía bốn người ở trong phòng.

Khi đi ngang qua anh ta, Lâm Mạc Huy đã bắn ra một cây kim châm, trực tiếp điểm huyệt anh ta. Lần này, Đinh Tuấn Minh ngay cả một âm thanhcũng không thể phát ra, căn bản là không có cách nào để giải thích.

Lúc này, bốn người ở trong phòng rối tung như một mớ hỗn độn.

Trước đây, bọn họ đã từng đánh nhau cùng với Lâm Mạc Huy, cho nên biết rằng bản thân chắc chắn không phải là đối thủ của Lâm Mạc Huy.

Nếu bây giờ hai bên đánh nhau, cả bốn người bọn họ cũng không đủ sức mà phản kháng, cho nên ai nấy cũng đều muốn tìm cơ hội để chạy trốn.

Nhưng mà, lần này Lâm Mạc Huy đã phong tỏa hoàn toàn tất cả các lối ra rồi. Anh không muốn cho những người kia có cơ hội để chạy trốn.

Không lâu sau, có một người trong số họ đã bị Lâm Mạc Huy đá gãy cổ, chết ngay tại chỗ.

Lần này, Lâm Mạc Huy ra tay không có một chút lưu tình nào.

Những người này, tất cả đều là người của Cổ Tôn.

Mà Cổ Tôn rất có khả năng là kẻ đứng sau thảm kịch diệt môn của nhà họ Lâm.

Vậy thì, anh còn phải lương tay với mấy người này làm gì chứ?


Bà người Tả hộ vệ thấy thế, sắc mặt càng ngày càng hoảng sợ.


Ba người nhao nhao gọi Bổn Mạng Cổ ra để chuẩn bị đấu với Lâm Mạc Huy một trận sống còn.


Nhưng đúng vào lúc này, ngoài ngôi biệt thự lại vang lên một tiếng động rất dồn dập, nghe như có ai


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK