Phương Như Nguyệt lo lắng nói: "Nhưng mà, Lâm Mạc Huy nói, đây là một trò lừa đảo...
Ngô Phi Điệp tức giận: "Lâm Mạc Huy loại rác rưởi, anh ta làm sao biết chứ?" "Anh ta chỉ là một tên ăn sẵn. Anh ta có hiểu tình hình bên ngoài không?" "Hiện tại anh ta biết kiếm tiền bên ngoài là cái gì sao?" "Tại sao anh ta nói rằng chồng cháu là một kẻ dối trá?" "Anh ta có chứng cứ gì không?"
Phương Như Nguyệt sửng sốt một chút: "Phi Điệp, dì hiểu được cháu đang suy nghĩ gì." "Nhưng cháu còn trẻ, không biết lòng người rất nham hiểm" "Peter này, nếu thật sự là tên lừa đảo, thì mười triệu tệ kia không phải bị anh ta lừa lấy đi sao?"
Ngô Phi Điệp tức giận nói: "Dì hai, dì còn không tin cháu phải không?" "Được rồi, cháu sẽ nói lại cho dì nghe "Hôm nay cháu hỏi vay tiền dì, cháu bảo dì viết giấy ghi nợ, nhưng là dì không muốn " "Cháu nói cho dì biết, cho dù chống cháu thật sự là kẻ dối trả, dì vẫn có thể đòi tiền cháu. Cháu nhất định sẽ không trấn nơ. Vậy đã đủ chưa?" "Thật là, dì là dì hai của cháu. Dì giúp cháu có tý di cũng phải đùn đẩy chán chết" "Lúc trước mẹ cháu giúp dì, có bao giờ than thở nhiều như vậy không?" Cập nhật chương mới nhất tại Truyện88.net
Phương Như Nguyệt trầm mặc một hồi, trầm mặc hồi lâu, mới trầm giọng nói: "Phi Điệp, dì hai không có ý đó “Dì sợ cháu sẽ bị lừa...
Ngô Phi Điệp nói: "Dì không phải lo lắng cho cháu." "Cháu đã nói, dù lừa tiền thì cháu cũng chịu. "Dì còn sợ cháu chạy trốn sao?" "Cháu thật sự phục rồi, tại sao mọi người không có chút niệm tình xưa vậy?" "Ban đầu nhà chúng cháu đã giúp đỡ gia đình đi rất nhiều, nhưng bây giờ chỉ nói dì trả ơn có một chút. Dì có cần phải như vậy không?"
Phương Như Nguyệt bất lực, thở dài: "Phi Điệp, dì... dì hiểu tâm trạng của cháu." "Nhưng mà, cháu phải nghĩ cho dì hai." "Chị gái của cháu, Thanh Mây bây giờ đã nghi ngờ dì, có lẽ chúng nó sẽ kiểm tra tài khoản của công ty vào ngày mai" "Một khi nó phát hiện ra mười triệu tệ này đã không còn nữa, thì... Vậy thì làm sao dì có thể giải thích được?"
Ngô Phi Điệp lo lắng nói: "Dì hai, dì đã nói gì với cô ấy?" "Cô ấy là con gái của dì, dì là mẹ của cô ấy. Làm gì có chuyện người già phải đi giải thích với với bọn trẻ?" "Sao, dì còn sợ cô ấy sao?" Nhớ đọc truyện trên Truyện88.net để ủng hộ team nha!!!
Phương Như Nguyệt: "Dì không sợ nó, nhưng nếu nó để cho chủ hai của cháu biết về điều này...
Ngô Phi Điệp trầm mặc một hồi, nói nhỏ: "Dì hai, cháu đã chuyển tiền cho Peter rồi, chuyển lại thật sự là không thể "Sao anh không đế Hoàng Kiến Đình chuyển 10 triệu cho em trước " "Hoàng Kiến Đinh không phụ trách công ty xây dựng sao. Cậu ta chắc hàn có rất nhiều tiền trong tay. Hãy giải quyết vấn đề kiểm toán trước đã
Phương Như Nguyệt sửng sốt một chút: "Cái này.... Cái này thích hợp sao?"
Ngô Phi Điệp: "Dì hai, cháu hiện tại thật sự không có tiền. "Dì ép cháu thế này cũng vô dụng, di ép chết cháu được không?" "Giờ cháu chỉ có thể làm như vậy. Khi dự án của Peter hoàn thành, cháu sẽ trả cho dì gấp hai mươi lần, được không?" Phương Như Nguyệt thở dài, bà ta không cần phải trả gấp hai mươi lần, bây giờ bà ta chỉ muốn có thể lấy lại số tiền ấy.
Tuy nhiên, cuối cùng bà ta cũng không thể ép Ngô Phi Điệp được nữa nên chỉ có thể chạy đi tìm Hứa Thanh Tuyết, nhờ Hoàng Kiến Đình chuyển cho mình mười triệu tệ để giải quyết chuyện trước mắt.
Ban đầu Hứa Thanh Tuyết muốn từ chối nhưng Hoàng Kiến Đình lại đồng ý và chuyển ngay mười triệu nhân dân tệ cho Phương Như Nguyệt.
Chuyện này khiến Phương Như Nguyệt vô cùng vui mừng và khen ngợi Hoàng Kiến Đình một lần nữa.