Hứa Thanh Mây: "Không quen sao?" "Hoàng Kiến Đình, đừng tưởng rằng tôi không biết." "Cậu hợp tác với hắn, ăn chặn mất của công ty bao nhiêu tiền "Các tài khoản của cậu, chúng tôi thậm chí còn không rõ, nhưng Vương Lỗi lại biết rõ ràng. "Ngoài ra còn có video cậu đi ăn uống với Vương Lỗi. Chuyện này xảy ra như thế nào? Trong lòng cậu không tự hiểu sao?"
Hoàng Kiến Đình nhất thời cứng họng, cúi đầu không dám nói.
Hứa Đình Hùng tức giận nói: "Hoàng Kiến Đình, mày... mày giỏi lắm!" "Sao mày có thể hợp tác với loại người như thế chứ?"
Hứa Thanh Mây vô cùng tức giận, đã đến lúc này rồi mà Hứa Đình Hùng vẫn chưa nhận ra mấu chốt của vấn đề. "Bố, đây là chọn nhằm đối tác sao?" "Mọi người làm như thế này vốn đã là không đúng. Đây là gian lận thương mại, bố hiểu không?"
Hứa Thanh Mây lo lắng nói.
Hứa Đình Hùng im lặng một lúc, một lúc lâu sau ông ta mới thì thầm: "Thanh Mây, vậy thì... lần này chúng ta phải làm sao đây?"
Hứa Thanh Mây: "Làm sao con biết?" "Xảy ra chuyện như thế này, bố bảo con phải làm sao?" "Lần này, cho dù chúng ta mang công ty dược phẩm, công ty dược liệu, cả các nhà thuốc của chúng ta đi cầm cố cũng không du tien den!"
Hứa Đình Hùng cúi đầu không nói nên lời.
Lúc này, Hứa Thanh Tuyết đột nhiên nói: "Bố, hay là, chúng ta không đền tiền nữa!"
Hứa Đình Hùng lập tức định thân lại: "Không đến tiền sao?" "Vậy thì chúng ta phải làm thế nào?"
Hứa Thanh Tuyết: "Tìm người chịu trách nhiệm chuyện này là được rồi!" "Chỉ cần có người chịu trách nhiệm, không chỉ có thể giải quyết chuyện này, chúng ta còn có thể tiết kiệm được rất nhiều tiền. "Thật ra, anh rể là chủ tịch công ty xây dựng...
Hứa Thanh Mây đã lường trước được Hứa Thanh Tuyết sẽ nói gì, cô mắng thẳng: "Hứa Thanh Tuyết, em muốn ăn đòn sao?" "Chị nói cho em biết, chuyện lần này không liên quan gì đến
Lâm Mạc Huy!" "Mọi người đừng mong để Lâm Mạc Huy lo liệu chuyện này!" Hứa Thanh Tuyết lộ vẻ tức giận: "Chị ơi, chị có thể nghĩ cho gia đình này được không?" "Chuyện lần này, nhất định phải có người đứng ra chịu trách nhiệm" "Lâm Mạc Huy là chủ tịch công ty, không phải anh ấy thì là ai chứ?" "Chẳng nhẽ chị muốn bố mẹ đã lớn tuổi thế này rồi mà còn phải gánh nợ, đến một chỗ an thân cũng không có sao?" "Hứa Thanh Mây, chị đừng ích kỷ như vậy được không!" Hứa Đình Hùng lập tức nhìn Lâm Mạc Huy, nếu có người chịu trách nhiệm, không cần mất tiền thì là cách tốt nhất.
Hứa Thanh Mây nhìn thấy ánh mắt của Hứa Đình Hùng, cô hiểu ngay ông ta đang nghĩ gì, cô không khỏi run lên vì tức giận. "Con nói rồi đấy, mọi người đừng mơ" "Trước đây mọi người đã gây ra bao nhiêu chuyện, đều là