Phải biết rằng ở đây chính là Tô Vân, Tiền Tử Thiên cũng chính là cậu ấm có số có má ở đây. Bản thân nhà họ Tiền chính là gia tộc đứng thứ ba trong số mười đại gia tộc ở Tô Vân, lần này điều chế thành công Tái Tạo Hoàn nên địa vị của nhà họ Tiền bọ họ càng được gia tăng thêm.
Kể từ đó, địa vị của Tiền Tử Thiên cũng không chênh lệch với đại thiếu gia nhà họ Triệu cho lắm, nếu nói là cậu ấm đứng hàng thứ nhất ở Tô Vân cũng không phải nói quá.
Mà dưới tình huống như thế này, thái tử còn dám ngông cuồng như vậy trên địa bàn Tô Vân ngay trong buổi công bố của Vĩnh Xuân Đường, la lối ầm ĩ bảo Tiền Tử Thiên lăn tới chỗ anh ta ư?
Ngang ngược quá!
Mọi người quay mặt nhìn nhau, đều đứng đó tỏ thái độ chỉ hóng chuyện.
Bọn họ muốn xem thử xem Tiền Tử Thiên sẽ xử lý chuyện này ra sao!
Lúc thái tử la lối đó đã có sớm có người chạy lên lầu bảo với Tiền Tử Thiên rồi.
Tiền Tử Thiên đang nắm tay Vạn Thanh Nhã anh anh em em, đột nhiên nghe nói vậy làm cho sắc mặt của anh ta bỗng chốc thay đổi.
Lúc trước anh ta đã từng đối đầu với thái tử, còn ăn không ít khổ từ trong tay Thái tử. Nói thật thì anh ta rất sợ hãi thái tử.
Nhưng hôm nay là ngày quan trọng của Vĩnh Xuân Đường, thái tử lại la lối sòm nơi đông người thế này chính là muốn làm anh ta mất thể diện.
Hơn nữa, Vạn Thanh Nhã còn đang ở cạnh anh ta. Nếu như bây giờ anh ta mà sợ hãi thì chẳng phải còn mất mặt hơn nữa hay sao?
Cho nên mặc dù có hơi bối rối nhưng Tiền Tử Thiên vẫn bực dọc nói: "Tôi không biết thái tử thành phố Hải Phòng nào hết!" "Nói cho anh ta biết tôi không rảnh qua đó!"
Người thông báo cho anh ta đứng cạnh đó chính là một học trò của mười đại gia tộc. Cậu ta hơi lưỡng lự, nhỏ giọng hơi lại: "Cậu Tiền, thật... thật sự phải nói như vậy à?" Tiền Tử Thiên giận dữ trừng mắt liếc anh ta: "Bảo cậu nói thì cứ đi nói đi, lề mề ở đây làm gì nữa hả?" "Sao nào, chẳng lẽ tôi sợ anh ta à?"
Cậu thanh niên cúi đầu, lén bĩu mỗi rồi cũng xoay người đi ra.
Đương nhiên cậu ta cũng không dám nói thẳng mấy lời đó cho thái tử, nếu không thì thành ra kiểm chuyện mất
Cho nên cậu ta đến gặp đội trưởng đội bảo vệ để cho anh ta xử lý chuyện này.
Đội trưởng đội bảo vệ lăn xăn chạy tới trước mặt thái tử, cung kính nói: "Thái tử đã tới rồi ạ?" "Cậu Tiền hôm nay không đến đây. Nếu như có việc gì thì ngài cứ việc sai bảo, chúng tôi chắc chắn sẽ hoàn thành thật tốt!"
Thái tử trừng mắt liếc nhìn anh ta: "Cút con mẹ mày đi, coi ông đây là đồ ngốc hả?" "Chuyện lớn của nhà họ Tiền thế này mà tên khốn kiếp
Tiền Tử Thiên không đến à? Đừng có nói nhảm với tôi!” “Cậu đi mà nói với Tiền Tử Thiên, xe của tôi còn đậu ở cửa, bảo nó trong năm phút phải mang xe của tôi đi đỗ! Nếu không... đừng trách ông đây không nể mặt nó."
Anh ta vừa nói xong, mọi người xung quanh liền nhao nhao cả lên.
Tất cả mọi người đều bị sốc trước sự cường thế của thái tử.
Ở đây là Tô Vân, là buổi công bố sản phẩm của Vĩnh
Xuân Đường đó!
Vậy mà thái tử lại dám bảo đại cậu chủ nhà họ Tiền đi đậu xe cho anh ta à?
Đây không chỉ là làm cho Tiền Tử Thiên mất mặt mà còn làm mất mặt nhà họ Tiền và cả mười đại gia tộc ở Tô Vân nữa!
Vẻ mặt đội trưởng đội bảo vệ xấu hổ, chuyện như thế này anh ta không thể giải quyết nổi nữa.
Lúc này đã có người sớm chạy lên lầu báo tin tức này cho mười đại gia chủ.
Nghe nói đến việc này, mười đại gia chủ đều giận tím cả mặt. "Thăng khốn này, hắn ỷ vào có Hỏa Hoa là chỗ dựa nên nghĩ rằng mình có thể coi trời bằng vung rồi à?" "Dám bắt người thừa kế trong mười đại gia tộc đi đỗ xe cho hắn? Hắn xem mười đại gia tộc chúng ta là cái gì?" Một người gia chủ giận dữ quát.
Triệu Thành Diệp cũng nhíu mày, phất tay nói: "Gia chủ nhà họ Trần, đi xử lý chuyện này đi." "Nếu như hắn ta dám khăng khăng gây chuyện thì cứ đuổi thẳng ra ngoài!" "Mười đại gia tộc Tô Vân chúng ta làm sao lại bị một thứ rác rưởi thậm chí không biết cha ruột của mình là ai bắt nạt được?"
Gia chủ nhà họ Trần, chính là gia chủ mới nhậm chức của nhà họ Trần. Sắc mặt ông ta có hơi lúng túng, trong lòng hơi khó chịu.
Chuyện này rõ ràng là đi đắc tội với người ta, Triệu
Thành Diệp bảo ông ta đi làm việc này rõ ràng là đang coi rẻ ông ta mà!