Độc Tri Chu rất đẹp, đẹp đến mức làm người ta thở không nổi. Cho dù có là Vạn Thành Phong, trong mắt lóe lên một tia sáng, cũng bị vẻ đẹp của Độc Tri Chu rung động đến.
Độc Tri Chu từ từ đi tới, chuông lục lạc trên mắt cá chân vang lên theo từng bước chân.
Mỗi một bước giống như đạp trên lòng người, làm trái tim người ta nhảy lên theo từng bước chân của bà ta.
Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, bà ta đi thẳng đến bên cạnh Thái Tử. "Con trai, sau này đừng nói mấy lời như thế này nữa.
Sao Tiền Thạch Nam có thể là con trai của con chứ?" Tiền Thạch Nam hừ nhẹ, cảm thấy Độc Tri Chu cũng rất thức thời.
Nhưng mà sau đó Độc Tri Chu lại từ từ phun ra bốn chữ: "Ông ta... Không xứng!"
Lời vừa dứt, toàn trường đều cười ầm lên.
Sắc mặt Tiền Thạch Nam tái nhợt, tức giận nói: "Bà nói cái gì?"
Độc Tri Chu ngẩng đầu nhìn ông ta: "Tôi nói, ông không xứng!” “Bà là cái thá gì, có cho bà làm chó của tôi cũng không xứng, còn muốn để tôi làm cháu trai bà?"
Tiền Thạch Nam cả giận nói: "Độc Tri Chu, bà đừng có quá đảng! Dù gì Tiền Thạch Nam tôi cũng là thành viên của nhà họ Tiền, bà làm vậy là muốn trở thành kẻ thù của mười đại gia tộc Tô Thành sao...
Độc Tri Chu ngắt lời ông ta: "Không sai, tôi muốn trở thành kẻ thù của mười đại gia tộc Tô Thành của ông, vậy thì đã sao?" "Hay là, chúng ta đánh nhau đi?"
Độc Tri Chu nói xong thì vung tay: "Này, gọi các anh em ra tay đi!" Một người đàn ông lực lưỡng bên cạnh đưa tay vào miệng và huýt sáo.
Theo tiếng huýt sáo, các cửa sổ xung quanh đột nhiên bị đập vỡ.
Vô số người mặc đồ đen từ bên ngoài phá cửa sổ xông vào, đại sảnh nhanh chóng chật cứng người.
Đôi mắt của những người của mười đại gia tộc trừng to, chỉ trong chốc lát ít nhất đã có chừng năm trăm người tiến vào!
Chuyến này Độc Tri Chu đã có chuẩn bị sẵn, mang theo rất nhiều tinh nhuệ như vậy?
Nếu thật sự đánh nhau, người của mười đại gia tộc hoàn toàn không phải là đối thủ! Tiền Thạch Nam nhìn Triệu Nhạc Huân,
Sắc mặt Triệu Nhạc Huân tái nhợt, đầu còn dám nói gì? Trong tình huống như thế, ông ta có thể rút lui an toàn. Nhưng những người khác của nhà họ Triệu thì chưa chắc!
Phân rõ phải trái với Độc Tri Chu?
Ha, Độc Tri Chu là loại người sẽ nghe người ta phân bua sao?
Độc Tri Chu một lời không hợp sẽ giết cả nhà người khác!
Nếu thật sự chọc giận Độc Tri Chu thì dám cá hôm nay bà ta sẽ đại khai sát giới ở đây! Thực lực cá nhân thì Độc Tri Chu may ra không bằng
Triệu Nhạc Huân.
Về phần Hỏa Hoa mà nói, lực uy hiếp cũng không phải mạnh. Tuy nhiên, ở sáu tỉnh miền Nam, không ai dám gây sự với bà ta cũng là vì lẽ đó.
Vì Hỏa Hoa nên không ai dám giết bà ta!
Nhưng ngược lại, Độc Tri Chu thật sự dám giết người khác!
Thấy Triệu Nhạc Huân không nói lời nào, Tiền Thạch Nam biết mình đã không thể trông chờ gì vào mười đại gia tộc, vì vậy chỉ có thể nhìn Vạn Thành Phong.
Vạn Thành Phong nhíu mày, trầm giọng nói: "Độc Tri
Chu, bây giờ bà có ý gì?" "Người nhà họ Vạn tôi cũng ở đây, chẳng lẽ bà định giết người nhà họ Vạn luôn sao?"
Độc Tri Chu nở nụ cười: "Vạn Thành Phong, quả thật tôi cũng có ý định giết ông!" "Vừa rồi ông mắng con trai tôi là tiểu tạp chủng đúng không?" "Ha, cho dù gia chủ họ Vạn của ông nói lời này, bà đây cũng sẽ không chết không ngớt với ông ta! Còn ông là cái thá gì dám nói như vậy?" "Giết cho tôi!"
Độc Tri Chu ra lệnh, mọi người xung quanh lập tức xông lên, hàng trăm người vây quanh người nhà họ Vạn. Nhìn thấy tình hình như vậy, vẻ mặt Vạn Thành Phong nhanh chóng thay đổi.
Ông ta không ngờ danh hiệu nhà họ Vạn cũng không thể dọa Độc Tri Chu ngừng lại. Tuy bọn họ rất mạnh nhưng ở đây có tận mấy trăm người, làm sao đánh lại được?
Vạn Thanh Nhã sợ tới mức liên tục lui về sau, sắc mặt cậu Vạn cũng trắng bệch, anh ta đã không nói nên lời nữa. Chuyện này thì liên quan gì đến nhà họ Vạn? Chỉ vì Vạn Thành Phong nhất quyết muốn xen vào nên mới gây ra kết quả này, bây giờ phải làm sao đây?