Hãy ủng hộ tụi mình qua Momo 0977361819 để tụi mình có động lực up chương nhanh nhất!
*********************************
Trình Thục Ngọc bước đi trên con phố lớn, người như đang chìm trong cơn mê.
An Nhiên muốn Cảnh Kiệt rút lui khỏi cuộc thi, rút l3ui là điều không thể, bà ta đã cắt đứt quan hệ với Cảnh Kiệt
rồi, cũng không còn lý do gì để ép buộc cậu nữa. Hơn nữa với tính cách của1 Cảnh Kiệt, cho dù ép buộc cũng
không có tác dụng gì. Nhưng bà ta đã bảo Cảnh Kiệt tham gia vào đội của chị gái ruột rồi, cậu vẫn nhất 9quyết
không chịu, bà ta không thể hoàn thành được yêu cầu của An Nhiên.
Bà ta muốn hỏi chồng mình xem nên làm thế nào, nhưng kh3i nhớ đến ánh mắt cuối cùng của Cảnh Học An nhìn
bà ta, bà ta đã biết, chắc chắn đối phương đã hận bà ta đến chết rồi. Nhưng bà ta có t8hể làm thế nào được? Một
người bố đã biến thành như thế rồi thì có khác gì đã chết đầu? Vì con gái, ông ta cũng phải hi sinh chứ!
Cảnh Lạc là người khiến bà ta tổn thương nhất.
Bởi vì bình thường đứa con mà bà ta yêu thương chiều chuộng nhất chính là Cảnh Lạc. Nhưng không ngờ bà ta chỉ
muốn lấy mảnh đất từ tay con gái để đem cho chị ruột con bé phát triển mà thôi, con bé đã thà để đất chết trong tay
mình còn hơn là nhường ra cho chị, còn đánh bà ta đến mức này.
Trình Thục Ngọc đi trong khu biệt thự cao cấp cũng phải che che đậy đấy, bởi vì đầu và mặt bà ta đều bị rách.
Đường cùng rồi, Trình Thục Ngọc không còn cách nào khác, cuối cùng vẫn phải dùng điện thoại công cộng bên
ngoài để gọi điện cho Cảnh Thiên.
Bà ta nghĩ rồi, thực ra căn nguyên của tất cả mọi thứ đều nằm ở Cảnh Thiên.
Sở dĩ bây giờ Cảnh Lạc khổ như thế, đó là vì nhà họ Đế muốn Cảnh Lạc không được chết tử tế.
Nếu Cảnh Thiên có thể cho qua chuyện này hoàn toàn, tha thứ cho bà ta, chắc chắn Cảnh Lạc sẽ không phải chịu
khổ như vậy nữa.
Bà ta tưởng điện thoại của đối phương cũng sẽ như hồi trước, không thể kết nối, nhưng không ngờ lại có người bắt
máy như kỳ tích.
Trình Thục Ngọc bỗng thấy căng thẳng.
Điện thoại kết nối, đầu bên kia điện thoại vọng đến một giọng nữ xa lạ.
Quản lý Quý Hoạch của Cảnh Thiên alo hai tiếng, thấy không ai trả lời bèn chuẩn bị cúp máy. Lúc này Trình Thục
Ngọc mới đột ngột tỉnh táo lại, hỏi: “Đây không phải điện thoại của Thiên Thiên sao?”
Quý Hoạch nghe bên kia gọi Thiên Thiên, nghĩ bụng chắc là khá thân thiết với sếp mình, cô bèn hỏi một câu: “Phải, đây là điện thoại
của cô Cảnh Thiên, xin hỏi bà là ai?”
“Sao điện thoại của nó lại ở chỗ cô, cô là ai?” Trình Thục Ngọc không trả lời mà hỏi ngược lại.
“Tôi là quản lý của cô ấy, Quý Hoạch”
Nghe đến mấy chữ quản lý, Trình Thục Ngọc thấy phản cảm theo bản năng. Bởi vì hồi xưa nếu không phải di Una của Tần Dịch chọc
Cảnh Thiên rồ lên, Cảnh Thiên cũng sẽ không đến tìm bọn họ, bọn họ sẽ không khiến mối quan hệ với Cảnh Thiên sụp đổ vì giúp
Una.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK