Ban đầu Ngô Cực chỉ muốn đến để xem rốt cuộc là khách nào hộ sếp mà thôi, để xem là ai mà khiến cả tổng giám
đốc Đế Hoàng cũng không nể mặ3t cô ta. Vào rồi lại phát hiện là người mà gã coi thường và giẫm ở dưới chân, cơn
giận bùng lên trong thoáng chốc, mắt cũng đỏ lên.
<1br>“Sao lại là các người? Làm sao các người giành được phòng này? Các người có biết chi phí thấp nhất của
phòng này là bốn trăm nghìn khô9ng? Nếu tôi không tìm hiểu sai thì đội các người hình như không có bất cứ quỹ
vận hành nào nhỉ?” Huấn luyện viên đội Brilliant cũng tỏ ra3 không thể chấp nhận nổi, giọng lạc đi vì tức.
Phòng lớn như thế này, bọn họ xứng à? Tề Thịnh nhìn cái đám lúc nào cũng đối đầu v8ới anh ta, chuyện gì cũng
muốn giẫm anh ta xuống bùn, trong mắt là ý thù địch rõ ràng. “Chúng tôi có bao nhiêu chi phí vận hành không làm
phiền huấn luyện viên La nhọc lòng, bởi vì bọn tôi là đội Shadow, không phải đội Brilliant. Còn về vấn đề chúng tôi
làm thế nào mà giành được phòng này…
Nhìn ngọn lửa hừng hực trong mắt bọn họ, Tề Thịnh mỉa mai: “Liên quan gì đến mấy người?”
“Tại sao lại không liên quan? Ban đầu phòng này là sếp của chúng tôi đặt cho chúng tôi, đã đặt xong xuôi rồi, khi
chúng tôi đến nơi lại thay đổi tức thời. Tề Thịnh, anh và người đặt phòng này rốt cuộc là có quan hệ gì? Anh đừng
quên, bây giờ sếp sau lưng đội Brilliant chúng tôi không phải người mà anh có thể đắc tội nổi đầu”
“ô, không biết vị sếp sau lưng các vị là nhân vật vĩ đại nào thế? Nói ra đi, cũng để tôi bày tỏ lòng ngưỡng mộ nào?
Cảnh Thiên xem xong menu bữa tối rồi quay về vườn hoa, lại trông thấy mấy kẻ đến kiểm chuyện.
Sao cô có thể để họ chịu ấm ức được?
Mọi người nhìn về hướng tiếng nói, trông thấy Cảnh Thiên thong thả bước đến. Đôi giày cao gót nhọn giẫm xuống
nền thành tiếng cộc cộc, như một yêu nữ hung ác đang gõ chuông báo tang.
Rõ ràng cô gái này rất đẹp, rất quyến rũ, khiến người ta không thể rời mắt nổi, nhưng luôn khiến người ta cảm thấy
nguy hiểm.
Trông thấy Cảnh Thiên, Đỗ Huyền hơi mất bình tĩnh. Bởi vì hắn là fan của Cánh Thiên. Vì thường xuyên chú ý đến
Cảnh Thiên nên đương nhiên hắn biết việc trước đây Để Tịnh Hiên ủng hộ Cảnh Thiên.
Nghe câu hỏi của Cảnh Thiên, Đỗ Huyền sợ sếp bị mắng nên vội vàng kéo thành viên vừa lên tiếng một cái, ai ngờ
lại bị ánh mắt của Ngô Cực dọa cho mất mật.
Hắn chưa bao giờ thấy ánh mắt Ngô Cực âm u như thế. Bởi vì hắn là do Ngô Cực phát hiện và đưa vào đội, thế nên
hắn luôn bám dính lấy Ngô Cực. Hắn luôn cảm thấy Ngô Cực là người có trách nhiệm và năng lực rất mạnh.
Bị lườm bởi ánh mắt đáng sợ như thế, Đỗ Huyền không nói gì nữa.
Không phải hắn không biết giận.
Có lòng tốt nhắc nhở một tiếng lại bị đối xử như vậy, thế thì đi chết đi.
“Nói ra thì sợ dọa mấy người chết khiếp. Sếp của bọn tôi là cô chủ của khách sạn này. Biết ông chủ đứng sau khách
sạn này không? Là nhà họ Để giàu nhất nước Z. Còn sếp của chúng tôi chính là cô chủ nhà họ Đế, Để An Nhiên”
Tuy Cảnh Thiên hỏi những thành viên đó lại đang nói với Tề Thịnh.
Thấy sắc mặt Tề Thịnh hơi thay đồi, người của đội Brilliant biết ngay rằng tuy đối phương đã đạt được phòng này nhưng chắc chắn
không có chỗ dựa vững như bọn họ. Nhiều nhất chỉ là một người trong số họ đã nhờ cậu ba nhà họ Để đặt hộ phòng mà thôi.
Tình cờ đúng vào lúc này, điện thoại của Ngô Cực đồ chuông.
nhẫn.
Thấy hiển thị cuộc gọi, khóe môi Ngô Cực nở một nụ cười xấu xa tàn
“Ù, lên đi, 8888, tầng 77″
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK