tamlinh247.org
*********************************
Ông ta không hiểu tại sao vợ và cô con gái ông ta cưng chiều lại đối xử với mình như vậy, nhưng ông ta biết mình
xong đời rồi.
Dù ông ta 3có vùng vẫy thế nào đi chăng nữa thì chiếc kim tiêm đã qua sử dụng vẫn cắm sâu vào da thịt ông ta.
Nơi ông ta bị đâm không phải là bên b1ị liệt, nhưng ông ta chỉ có thể vùng vẫy một chút. Ông ta có thể cảm nhận
được một luồng mát lạnh xâm nhập vào cơ thể mình, rất nhanh, cơ thể vố9n không còn sức lực và cảm giác của ông
ta lập tức trở nên hoàn toàn tê liệt. Thậm chí đồng tử cũng bị giãn ra rất nhiều.
Giờ phút này, 3ông ta giống như một người đần độn có ý thức, nhưng chẳng thể nhìn rõ cảnh tượng trước mắt.
Trên thực tế, sau khi lấy được tiền, Trình T8hục Ngọc và Cảnh Lạc nhiều nhất chỉ nghĩ đến việc không quan tâm
đến sự sống chết của Cảnh Học An thôi, vứt ông ta ở bệnh viện, người nhà họ Cảnh sẽ không bỏ mặc ông ta. Chưa
bao giờ nghĩ tới việc muốn để cho Cảnh Học An chịu khổ như vậy.
Cho nên giờ phút này, trong lòng hai người cũng ít nhiều nảy sinh bất mãn với Bạch Đồ.
Nhưng vì thuốc, vì để tiếp tục sống thật tốt, Bạch Đồ không thể làm gì được.
Ai bảo nhà này chọc vào cô chủ của nhà họ Để chứ?
Viện trưởng cũng chỉ đang thăm dò thái độ của người nhà Cảnh Học An thôi.
Nếu người nhà bệnh nhân không cho phép họ làm như vậy thì họ sẽ sử dụng biện pháp nhẹ nhàng với bệnh nhân.
Nhưng thấy người nhà của Cảnh Học An không tỏ thái độ bất mãn gì với hành động của mình, viện trưởng đã biết
nên đối xử với bệnh nhân này như thế nào rồi.
Sau khi rời khỏi trung tâm phục hồi chức năng, thấy sắc mặt Trình Thục Ngọc và Cảnh Lạc đều không được tốt
lắm, Bạch Đồ nói: “Tiểu Lạc, anh biết em rất hiếu thảo, với tư cách là chồng tương lai của em, anh cũng mong có thể
cùng em làm tròn chữ hiếu”
“Nhưng em cũng biết rằng nhà họ Bạch của anh là một gia đình giàu có, Tập đoàn Bạch thị không phải chỉ có một
mình dòng chính nhà anh. Nếu anh đưa bố em về, để cho những chi thứ khác của nhà họ Bạch biết gia đình vợ
chưa cưới của anh lại kéo chân sau như vậy, đừng nói là bố mẹ anh không đồng ý, những lão già đó cũng sẽ khiến
cho bố anh phải rút khỏi chức vụ giám đốc điều hành”
“Anh rất muốn ở bên em, nhưng lại sợ em không nhân tâm được, càng sợ người nhà họ Bạch biết nhà họ Cảnh Vì
mợ chủ của nhà họ Chiến nên mới rơi vào tình trạng này. Cho nên anh chỉ có thể đưa ra hạ sách này thôi.”
Nói xong Bạch Đồ lấy một chiếc hộp từ trong lòng ra sau đó quỳ một chân xuống
Khi hắn ta từ từ mở chiếc hộp, một viên kim cương to như quả trứng chim bồ câu màu hồng rất to xuất hiện trước
mặt Cảnh Lạc, Cảnh Lạc tròn mắt vì kinh ngạc.
Cô ta chưa từng nhìn thấy viên kim cương nào to như thế.
Trong phút chốc, dù trong lòng cô ta có bao nhiêu bất mãn thì cũng đã bị quả trứng chim bồ câu lớn này làm cho
chấn động đến mức tiêu tan cả rồi.
Cảnh Lạc như vậy, Trình Thục Ngọc cũng không khác gì. Thực ra trong lòng Trình Thục Ngọc, bà ta vẫn luôn nhớ tới người đàn ông
đã khiến bà ta sinh ra cô con gái lớn. Khi ở cùng gã, dù là khi làm tình gã cũng đeo mặt nạ, nhưng cho dù là khí chất hay thân hình,
đối phương đều tốt hơn Cành Học An rất nhiều.
Vì vậy, nhìn thấy con gái mình có thể hạnh phúc, chút tội lỗi đối với Cảnh Học An trong lòng Trình Thục Ngọc đã không còn nữa.
Là bố mẹ, chẳng phải nên hy sinh bản thân mình vì con cái
Một quả trứng chim bồ câu lớn như vậy, có thể nào cũng phải trị giá năm triệu tệ.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK