Mục lục
Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ - Chiến Lê Xuyên - Cảnh Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mình à, điều này thì chúng ta mãi mãi thống nhất. Con gái là con của mình và cũng là con của tôi. Thế nên mình
yên tâm, cuộc đ3ời trước đây của con bé không có chúng ta, khiến con bé phải chịu nhiều ấm ức, nhưng cuộc đời
sau này, dù có liều cả tính mạn1g của tôi, tôi cũng chắc chắn sẽ không để nó phải chịu ấm ức nữa”
Tạ Thanh Nghiên nhìn khuôn mặt đẹp trai của chồng m9ình, gật đầu: “Em không cần mạng của mình, em chỉ mong
mình có thể đồng lòng với em về chuyện của con gái thôi. Dù sao thì…3 con bé kia cũng mang dòng máu của nhà họ
Đế, em sợ mình vì chuyện huyết thống mà bảo vệ nó, khiến con gái đau lòng”
8Đế Tịnh Hiên hôn vợ một cái rồi cùng bà nằm xuống, đưa tay tắt đèn.
“Mình yên tâm, không có chuyện đó đâu. Con bé ra đời đã là một âm mưu rồi. Đâu phải thần thú, chẳng lẽ còn chịu
huyết thống kiểm soát? Đừng lo lắng những chuyện này nữa, ngủ đi. Đã hẹn với con gái là mai đến viện nghiên
cứu rồi đấy”
“Vâng, mình ngủ ngon”
Cảm thấy có một bàn tay lần đến chỗ eo mình, Tạ Thanh Nghiên vội vàng tránh ra: “Đừng mình! Mình vẫn chưa
khỏe lại, mai còn phải đi khám đấy, nghĩ cái gì thế? Ngủ đi!”
“Khỏe rồi! Tôi đã khỏe hẳn rồi”
“Khỏe rồi cũng không được. Khỏe rồi thì mai vẫn phải đi khám, lỡ xảy ra chuyện gì mình chịu trách nhiệm à?”
“Ừ, tôi chịu trách nhiệm”
“Mình nằm mơ đi! Lỡ xảy ra vấn đề gì thì mình lại tỏ vẻ tội nghiệp như làm sai, em cũng chẳng làm gì được mình.
Mai đến gặp bác sĩ rồi, chúng ta hỏi xem mình có thể làm chuyện đó không, nếu được thì một tuần mấy lần. Em bắt
buộc phải nhận được câu trả lời xác thực của bác sĩ mới được”
Nói xong, bà vươn tay vuốt ve khuôn mặt đẹp của chồng rồi nói một cách yêu thương: “Ngủ đi, ngoan!”
“Mình à, tôi thực sự thấy tôi đã khỏe lên rồi, mình hoàn toàn không cần lo đầu. Hồi trước tôi từng nói là tôi có tính
tử vi với con gái nhỉ? Con gái là phúc tinh của tôi, tôi gặp bất cứ chuyện gì cũng có thể gặp dữ hóa lành với con gái.
Mình còn nhớ hồi xưa tôi từng kể chuyện này với mình không?”
“Hình như là có chuyện này thật. Nhưng lúc đó em tưởng là giá cơ. Xem ra vị đại sư đó đúng là có trình độ thật,
ông ấy nói đúng, giá là vì đứa con gái ở nhà chúng ta hoàn toàn không phải con gái chúng ta nên nó mới không
mang điềm lành đến cho mình được
Đã nói là phải ngủ sớm nhưng Đế Tịnh Hiên cứ lúc mềm lúc rắn, kéo dài được hơn hai tiếng đồng hồ.


Hai người chỉ nằm trên giường nói chuyện mãi, cuối cùng cùng chìm vào giấc ngủ.
Hôm sau, Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên căn giờ sẵn, đến viện nghiên cứu Lawrence đúng tám giờ sáng.
Hồng Lục đã đứng sẵn ở cửa chờ bọn họ.
Vì trước đây họ từng lấy thuốc của Saka nên hai bên vẫn có thể coi là quen nhau.
Nhưng Hồng Lục không thể nào ngờ được rằng, bệnh nhân ngày trước của đại ca lại trở thành bố của cơ thể hiện
tại.
Sau khi nói chuyện với nhau, Hồng Lục nói: “Ông Đế, bà Đế, mời đi theo tôi”
Thấy Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên vẫn còn hơi do dự, Hồng Lục hỏi: “Ông bà còn vấn đề gì sao?”


“Ha ha ha, không có vấn đề gì cả, có điều tôi đã hẹn với con gái là gặp nhau ở đây, là con bé hẹn giáo sư J cho chúng tôi, chúng tôi
muốn chờ con gái đến rồi cùng vào trong.”
“Cô Đề đã đến rồi. Hai vị mời theo tôi”
Nhìn Hồng Lục đang mim cười, Tạ Thanh Nghiên hỏi: “Cô
Sáng nay bà vừa nhận được điện thoại của quản gia, bào là Đế An Nhiên sai ông ta liên hệ với cơ trưởng, muốn đi chuyên cơ của nhà
họ Đế đến đây.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK