Tạ Thanh Nghiên không nhìn lọt nên vội vàng chạy ra trước mặt bé con nhà mình, giễu cợt như gà mẹ bảo vệ gà
con: “ô, làm cái gì th3ế? Không phải là bị đập tay một cái thôi à? Nhìn bộ dạng cậu đau như kiểu sắp gục đến nơi
ấy, có cần tôi gọi cấp cứu cho không? Ă1n vạ cũng phải biết ý chứ, lớn nhỏ gì cũng là người nổi tiếng, đừng có làm
mất mặt trước bao nhiêu người thế này.”
Nói xo9ng, bà lại nhìn con gái đang mặc bộ đồ đặt may của Chole, mắt sáng rực lên.
Đúng rồi, con gái của bà mặc đồ của Chole mới3 phù hợp với hình tượng và phong thái của con bé chứ.
“Thiên Thiên, loại người khốn nạn như thế này, em không cần phải để8 ý đến cậu ta đầu, giao cậu ta cho cảnh sát
giải quyết là được. Hôm nay Vân Tiêu đã báo cảnh sát rồi, chắc lát nữa họ sẽ đến thôi.”
Tần Dịch vừa nghe báo cảnh sát sắp đến lại càng thêm hối hận vì những gì mình đã làm.
Khó khăn lắm anh ta mới bò lên được vị trí như hôm nay, vì vị trí này mà đến bạn gái, anh ta cũng có thể chắp tay
tặng cho người khác.
Nếu đến bộ phim này mà cũng không thể tham gia đóng, còn phải vào đồn cảnh sát…
Tuy những gì anh ta làm chưa đủ để cấu thành phạm tội, nhưng một khi sự việc được xác thực, danh tiếng của anh
ta sẽ tan tành. Sau này sẽ không còn ai mời anh ta đóng phim nữa.
Quan trọng là mẹ anh ta đang dựa vào danh tiếng của anh ta để cho vay hạn mức nhỏ. Một khi danh tiếng của anh
ta giảm đi, giá bánh trung thu sẽ giảm xuống, các khoản cho vay sẽ bốc hơi, còn bọn họ thì hoàn toàn không có khả
năng để trả lại các khoản cho vay khổng lồ đó.
Ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, Tần Dịch nói ngay trước mặt mọi người: “Thiên Thiên, anh làm như
vậy đều là vì anh quá yêu em. Anh không thể chịu đựng được khi em và Vân Tiêu quá thân thiết với nhau.”
“Em có biết hôm đó ở trường quay, anh nhìn tình cảm trong ánh mắt Vân Tiêu khi tặng xe cho em, trong lòng anh
đố kị đến mức nào không? Anh muốn nói chuyện với em, nhưng mọi người lại cô lập anh ở bên
ngoài.”
“Thiên Thiên, chúng ta mới là người yêu của nhau! Anh yêu em! Anh… anh thực sự không thể chịu đựng được khi
thấy em thân thiết với người đàn ông khác. Thiên Thiên, quay về bên anh được không? Chỉ cần em đồng ý quay về
bên anh, cho dù em trừng phạt anh như thế nào, anh đều chấp nhận.”
Tần Dịch có phong thái u buồn trời sinh, lúc này anh ta vô cùng rầu rĩ, ánh mắt đầy đau thương, khiến rất nhiều
người có mặt ở đây không nhịn được mà muốn tiến lên an ủi anh ta.
Nhưng lại ngại cái mặt lạnh tanh của Ảnh để Vân, à không, là bão táp ẩn giấu sâu trong đáy mắt và hơi thở âm u chứ, khiến tất cả mọi
người đều không dám bước ra nói chuyện.
Cho dù là Hình Mỹ Kỳ nghe Tần Dịch miêu tả ánh mắt đầy tình cảm của Vân Tiêu khi tặng xe cho Cảnh Thiên, trong lòng đố kị đến
phát điên, muốn lao lên xé nát cái mặt hồ ly của Cảnh Thiên, nhưng cuối cùng cô ta vẫn kìm lại.
Chi vì đăng một cái hamburger lên mạng mà đến giờ này Vận Tiêu vẫn không ngó ngàng đến cô ta. Nếu cô ta lại khiến Vân Tiêu cảm
thấy không hài lòng, vậy thì e rằng cô ta và nhà họ Đề hết duyên hoàn toàn rồi.
“Ha ha, cậu cùng đường rồi nên chuẩn bị chết chung đấy à? Sao hồi trước cậu đang phát triển rực rỡ, khi đám Ý Dĩ của cậu công kích
Thiên Thiên lại không thấy cậu thừa nhận thế?”
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK