Mục lục
Lạc Mất Cô Dâu Xung Hỉ - Chiến Lê Xuyên - Cảnh Thiên (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

mọi người đều đồng ý với những gì Chiến Lệ Xuyên nói.
Nếu thật sự là người máy, có thể làm đến mức thật giả lẫn lộn như3 vậy thì đúng là hơi đáng sợ rồi.
Trong phim, khi người máy có được trí thông minh và tình cảm của riêng mình, nó sẽ m1ang tới sự hủy diệt đối với
nhân loại.
Nghe thấy lời Chiến Lệ Xuyên nói, Chiến Khôn Vũ càng trở nên căng thẳng hơn.
Hắn muốn làm ầm lên, cùng lắm là bị lôi ra ngoài thôi. Nhưng chỉ cần hắn làm ầm lên rồi, Chiến Lệ Xuyên sẽ không
thể làm3 chủ tịch hội đồng quản trị của Tập đoàn AUPU được nữa. Cho dù có làm thì Tập đoàn AUPU sẽ trở thành
mục tiêu chỉ trích của cô8ng chúng.
Lúc này, Nghiêm Thanh Phong đã kiểm tra xong cho Lục Kỷ Niên.
Ông ta vừa không ngừng lắc đầu, vừa cảm thán: “Đúng là kinh ngạc! Tôi từng đích thân làm phẫu thuật chân cho
anh Lục, nhưng những dây thần kinh bị tổn thương có thể nào cũng không thể phục hồi lại được. Anh Lục, không
biết có thể nhờ anh đưa tôi đi gặp giáo sư J kia được không, tôi có một số vấn đề muốn thỉnh giáo giáo sư J.”
Lục Kỷ Niên cười: “Giáo sư J là một giáo sư được tuyển dụng đặc biệt của Viện nghiên cứu Lawrence, tôi không thể
quyết định người ta có gặp người khác hay không. Ông Nghiêm, nếu ông muốn gặp giáo sư J thì có thể liên lạc với
giáo sư Hồng Lục.”
“Được, được.”
Nghiêm Thanh Phong liên tục gật đầu, hai mắt sáng ngời.
“Giáo sư Nghiêm, ông còn chưa nói với mọi người, chân của tôi rốt cuộc là thật hay là làm bằng thiết bị máy móc
mà người nào đó nói?” Lục Kỷ Niên hỏi. “Đương nhiên là chân thật rồi, cái khác thì không nói làm gì, chân làm
bằng thiết bị máy móc có thể mọc nhiều rễ tre thế à?” Toàn bộ hội trường đều không khỏi cười lớn. Rễ tre á?
Không phải ý của ông ta là Lục Kỷ Niên có rất nhiều lông chân sao?
Đối với liệt nửa người trên, dù bị thương bao lâu thì với trình độ y học hiện tại mà nói, đều là không thể nào chữa
khỏi được. Vào lúc này, Nghiêm Thanh Phong đã sùng bái giáo sư J đó đến một mức độ nhất định rồi.
Ngay cả bệnh nhân liệt nửa người cũng có thể chữa khỏi, vậy thì trên đời này còn có bệnh nào là người đó không
thể chữa khỏi được không?
“Chủ tịch Chiến tôi có thể mạo muội kiểm tra giúp cậu được không?”


“Phiền ông rồi”
Chiến Lệ Xuyên lịch sự đứng lên.
Nhìn thấy Nghiêm Thanh Phong bước lên sân khấu, anh lập tức vững vàng đi tới, trông còn khôi phục tốt hơn cả
Lục Kỷ Niên, Nghiêm Thanh Phong cảm thấy vô cùng chấn động.
Nghiêm Thanh Phong không cởi áo của Chiến Lệ Xuyên ra.


Muốn kiểm tra xem bệnh nhân liệt nửa người trên đã thực sự khỏi chưa thì kiểm tra thẳng mút thần kinh là đơn giản nhất.
Việc kiếm tra chỉ diễn ra trong một hai phút mà thôi, nhưng Nghiêm Thanh Phong chỉ muốn bắt ngay Chiến Lệ Xuyên lại đế nghiên
cứu.
Bởi vì xét về độ linh hoạt các khớp xương của Chiến Lệ Xuyên, nếu không phải vì ông ta cũng từng khám cho anh thì sẽ thật sự nghi
ngờ liệu anh có phải bệnh nhân đã từng bị liệt nửa người trêp hay không.
“Quả thần kỳ! Sao trên thế giới này lại có một bác sĩ thần kỳ như vậy chứ? Tên đầy đủ của giáo sư J là gì? Ông ấy là giáo sư của nước
nào? Ông ấy xuất thân từ bệnh viện nào vậy? Tôi nhất định phải gặp ông ấy mới được!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK