Mục lục
Thiên Mệnh Chí Tôn - Trần Khiêm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Hả? Tư Dư, cậu ta là trợ lý mà cậu đã tìm đấy à?“ Ngay lập tức, ba cô strearmer hơi kinh ngạc, nói.

Người tên Trần Hạo này, mặc dù trông rất đẹp trai nhưng phong cách ăn mặc.

này, nhìn thế nào cũng thấy quê mùa.

Lại nhìn sang trợ lý mà mình mang theo.

Ăn mặc gọn gàng sáng sủa, thuộc loại hình tiểu thịt tươi.

“Trong đó có một người đang theo đuổi một cô streamer, là anh chàng lái chiếc xe việt dã kia.

Sự tương phản này, quá rõ ràng rồi nhỉ.

Dù sao cũng là livestream ngoài trời, phải chú ý đến khuôn mặt và cách nói chuyện, nếu như mọi người đưa tên nhà quê nảy theo, thế này không phải đang ha thấp trình độ của mình rồi sao! “Đúng vậy, tớ chưa kịp tìm trợ lý nên kéo một người trong lớp theo luôn!”

Mặt Hàn Tư Dư cũng nóng bừng ‘Cảm thấy quá xấu hổ.

“Ha ha, theo tớ thấy, để cậu ta đi theo xách đồ cho tụi mình đi, cùng lầm thì tớ cầm hai chiếc điện thoại là được!”

Lúc này, một nam sinh nhìn Trần Hạo, lắc đầu cười gượng.

Sự chán ghét trong từng lời nói, không cần nói cũng biết.

“Tớ thấy Hoàng Nham nói đúng đó, như vậy cũng được, cứ để cậu ta đị theo xách đồ đi!”

Một cô streamer nói.

“Ừừ, Trần Hạo, cậu đưa điện thoại cho Hoàng Nham đi, cậu cầm đồ của chúng tôi, đi theo từ xa là được Hàn Tư Dự vội vàng nói.

Trần Hạo thầm bực mình, mẹ nó, tôi đến đây để giúp cậu chứ không phải thảng.

công nhân được cậu thuê, hiểu không? Nhưng lại nghĩ rằng, nếu đã đến rồi, đổi ý thì cũng không hay lắm.

Ai da, các người khinh tôi thì cứ khinh đi, tôi xách đồ theo, khá nhẹ nhàng.

“La la la, các fans thản mến, chào buổi chiều!”

“Buổi chiều vui vẻ nào các cục cưng!”

“Tớ là Tiểu Điềm Điềm của các cậu đây, nhớ các cậu muốn chết luôn!”

‘Thoáng chốc buổi livestream đã bắt đầu, các nữ streamer cũng bắt đầu lời dạo đầu của mình.

“Hoàng Nham Hoàng Nham, nhanh nhanh nhanh, giúp tớ dịch màn hình sang.

chiếc siêu xe đi!”

Cô gái tóc vàng xinh đẹp tên Vương Tiểu Đề kêu lên phấn khích.

Hàn Tư Dư cũng thuận thế bước đến bên cạnh Lamborghini.

Nồi nói cười cười.

Trần Hạo đứng kế bên nhìn, cũng hơi nhàm chán, vì vậy anh lấy điện thoại ra vào phòng live của Hàn Tư Dư.

Không ngờ, phòng live rất đông.

Khu bình luận đang bùng nổ.

“Mẹ ơi, xe này là xe gì Vậy?”

“Lamborghini Reventon, hơn mười tám triệu nhân dân tệ, nội thất sang trọng!”

thiết kế nội thất của chiếc xe này là đẳng cấp nhất trong giới, có thế xem.

nội thất bên trong được không!”

“Mẹ ơi, muốn được nhìn toàn cảnh chiếc xe, ngầm toàn cảnh chiếc xe!”

“Chiếc xe này của ai vậy? Giảu quá đi!”

“Xe đẹp quá đi, áu áu áu!”



Phòng live cúa bốn steamer xinh đẹp sôi nổi hẳn lên.

Ngay lập tức, không ai ngầm người đẹp nữa, sự chú ý cúa mọi người đều dời sang chiếc xe, nhóm người Hàn Tư Dư vừa khuyến khích người hâm mộ tặng quà vừa cố gắng đáp ứng yêu cầu của người hãm mộ, để mọi người được ngắm từ xa đến gần, từ ngoài vào trong.

Quà tặng rơi như mưa.

Phòng live của Hàn Tư Dư có một cậu ấm, đã tặng sáu nghĩn tê.

Lâm không khí trong phòng live được đẩy lên cao trào.

“Cảm ơn anh Cửu Giang, moa moa anh Cửu Giang!”

Thoáng chốc đã một tiếng đồng hồ trôi qua.

Nhưng bốn cô gái lại không đi ra hoạt động ngoài trời /estream bên cạnh chiếc Lamborghini Mỗi người các cô đều đã thu hút được rất nhiều người.

“Ay da, mọi người chẳng thương tớ gỉ cả, bé muốn nghỉ ngơi chút xíu! ‘Càng ngày càng có nhiều người hãm mộ mới vào phòng, yêu cầu được ngẫm xe và những thứ tương tự.

Nói tới nói lui, nhóm Hàn Tư Dư cũng cảm thấy mệt mỏi.

“Các cục cưng ngoan nha, người ta uống chút nước rồi sẽ livestream tiếp!”

“Tiểu Đề, các cậu có nước không?”

“Tụi tở không mang, khụ khụ, đi mua một bọc đi! Cổ họng tớ khan rồi!”

“Ừừ, tớ cũng khát nước, tớ còn muốn ăn dưa hấu!”

Vài nữ streamer tỉnh nghịch nói.

“Được được được, Trần Hạo, cậu đi mua nước, tồi mua dưa hấu về đây, đi nhanh đi!”

Hàn Tư Dư chỉ vào Trần Hạo, ra lệnh.

Trần Hạo sắp tức điên rồi.

Nói thật lòng, chẳng xem anh ra gì.

Ây, nhưng mà cũng phái nói, đi theo các cö streamer đến đây, bán thân anh cũng hơi khát nước, cũng muốn ăn dưa hấu.

Rơi vào đường cùng, Trần Hạo đi mua Mua một bọc nước khoáng, lại mua thêm một quả dưa hẩu to, còn có dao cắt dưa hẩu.

Trần Hạo xách theo một túi đồ, mệt mỏi trở về.

Nhóm Hàn Tư Dư vẫn đang livestream, live khung cảnh chiếc xe.

“Trần Hạo, cậu cắt dưa hấu nhanh đị! Đệch, sao cậu lại mang cả trái về đây vậy, ngu ngốc thế, sao không biết để người ta cắt xong rồi hẳng mang vẽ, hết chỗ nói luôn!”

‘Vương Tiểu Đề cũng không xem Trần Hạo như người lạ, nói chuyện không hề khách sáo.

Mẹ nó, nếu không phải các người nói muốn ãn dưa hấu nhanh nhanh thì tôi đã đứng đó đợi người ta cắt rồi.

Con nhỏ chết bầm! Trần Hạo mắng thầm một câu! Chỉ có thể cất dưa hấu.

Cất ở đâu bây giờ? ‘Đâu thể cắt dưới đất.

Hả? Đúng rồi, cắt trên nắp xe đi, xem như thớt cắt trái cảy vậy! Dù sao sơn của chiếc.

‘Reventon này cũng khó bị bay màu.

Nghĩ đến đây, Trần Hạo đi qua.

Một tiếp bốp.

Trực tiếp ném túi nước khoáng lên nắp trước của Lamborghini Sau đó đặt dưa hấu ngay ngần, bổ từ chính giữa xuống.

‘Cảnh tượng này.

Lâm nhóm người Hàn Tư Dư đang livestream ngây ngẩn.

Livestream bị gián đoạn.

Các cô gái lì đẹp đến đây chụp hình với xe cũng kính ngạc há miệng thật to! Mẹ nó! Mẹ nó! Mẹ nót Lòng của tất cả những người ở đây đều mắng hai chữ này! Người này, lại dám dùng nắp của Lamborghini để cắt dưa hấu? “Trần Hạo, mẹ nó cậu điền rồi hả!”



“AI Đem đi nhanh đi!”

Hàn Tư Dư sợ đến mức mặt trắng bệch.

‘Cö ẩy lên tiếng đầu tiên.

Chắc chắn não Trần Hạo có vấn đề, chắc chân! Nếu nhát dao này làm Lamborghini bị trầy thì mẹ nó mình có livestream cả đời cũng không đền nổi.

“Thẳng khốn này, cố ý đến đây gây chuyện đúng không?”

Nhóm Vương Tiểu Đề, Hoàng Nham cũng ngơ ngác.

Người hãm mộ trong phòng live còn ồn ảo hơn.

Nói gì mà một triệu hai triệu gì dó, “Cậu côn ngơ ngác làm gì, chưa chịu nhanh chân mang xuống lau khô đi, nếu bị người ta phát hiện, thì cậu có lếch cũng không đi nối đâu!”

Hàn Tư Dư thật sự rất hối hận, nếu có ấy không tìm được trợ lý thì cứ tiêu ít tiền đi thuê một người, tại sao lại đưa Trăn Hạo đến đây? Tạo sao?!! *Ð ð, không sao đâu, trầy cũng đã trầy rồi!”

Trần Hạo cười gượng.

Nếu đã trầy thật tồi thì cũng là tự anh làm trầy, không cần người khác phải đền, sốt ruột làm gì! “Cái gì mà trầy cũng đã trầy rồi, mang xuống nhanh đi!”

Hàn Tư Dư tức đến mức giậm chân.

Trần Hạo bất đắc dĩ, bẩy giờ anh mới mang dưa hấu và nước khoảng xuống, vốn dĩ anh nghĩ cứ ăn như vậy, mọi người không căn phái ngồi xổm, thoải mái hơn nhiều.

Xem ra anh đã suy nghĩ nhiều rồi! Hàn Tư Dư bước đến đẩy Trần Hạo ra, dùng khăn ướt của mình lau xe một cách.

cẩn thận, sạch sẽ, sau khi phát hiện không có vết trầy nào mới hoàn toàn yên tâm.

“Tư Dư, cậu ta học cùng lớp với cậu hả? Không được rồi, để cậu ta đi đi, ban nãy nguy hiểm quát”

Hoàng Nham khinh thường nói.

‘Chiếc việt đã nằm bên cạnh là của Hoàng Nham, nhà có ít tiền.

Lúc mới đến, anh ta đã không thích Trần Hạo, bây giờ thấy Trần Hạo quá ngụ ngốc, suýt nữa đã làm siêu xe bị trầy, ban nãy anh ta dựng hết cả lông! Ngay lập tức, khó chịu nói.

“Ù t, Trần Hạo, cậu đi đi, tôi sai röi† Hàn Tư Dư tôi sai thật rồi mới để cậu đến đây làm trợ lý cho tôi!”

Hàn Tư Dư trực tiếp nói nãng không hề khách sáo.

“Ừ ừ, vậy tôi mang một chai nước đi nhé!”

Lẩy một chai nước khoáng, Trần Hạo rời đi ngay.

Trả thù à, ban nãy Trần Hạo cũng nghĩ đến, được, quá đơn gián! y chìa khóa xe ra bấm một cái là Nhưng rồi sao, trước mặt dân cư mạng trong cùng một thành phố, Trần Hạo.

cảm giác như mình đang làm trò.

Hơn nữa, vốn dĩ lúc trước anh không muốn mua chiếc xe đất như vậy, là vì chị anh ép anh.

Cho nên Trần Hạo đã vui vẻ rời đi.

Dù sao anh cũng chắng muốn qua lại với Hàn Tư Dư.

Lần này Trần Hạo không đi đâu nữa.

Về thẳng ký túc xá, rót đầy chai nước.

Anh nâm trên giường nghỉ ngơi Không bao lãu sau, nhỏm Dương Huy cũng trở về.

“Sao về nhanh vậy, hôm nay ãn sinh nhật với Từ Hà, chơi vui không?”

Trần Hạo cười hồi.

“Lão Trần, cậu ở ký túc xá hả, vậy cũng được, tụi mình đến kỹ túc xá Từ Hã đi!”

Sau khi quay lại, nhóm Dương Huy, Lý Duệ kiểm tra vi kiếm tra ví, gọi điện thoại gọi điện thoại, rất lo lắng.

“Há? Sao thế?”

“Đệch, đừng nói nữa, Triệu Nhất Phảm xáy ra chuyện rồi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK