Mục lục
Thiên Mệnh Chí Tôn - Trần Khiêm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô gái tò mò nhìn chằm chằm Trần Hạo.

Nói thật, thấy quần áo cả người Trần Hạo bình thường, ăn mặc như người dưới quê, trong lòng có hơi khinh thường.

Lúc này nghe những lời như vậy.

Đừng nói sắc mặt của Khương Vệ Đông và Đường Lan ngượng nghịu cỡ nào.

Đặc biệt là Đường Lan.

‘Vữa nãy nói Khương Vệ Đông có việc gấp, lát nữa có cuộc họp nên không giữ Trần Hạo lại ăn một bữa được.

‘Cuối cùng thì sao, con gái tự dưng lại xuất hiện nói câu đó.

Chẳng phải là khiến hai người bọn họ khó xử à.

Con gái ơi là con gái, con xuất hiện muộn một lát thì hay rồi, lúc đó chẳng phải cậu ta đã đi rồi sao! “À à, Nhiên Nhiên, con quên rồi à, đây là con trai của chú Cận Đông, chẳng phải hồi nhỏ hai đứa gặp nhau rồi sao?”

Lúc này Đường Lan xấu hổ nói.

“Con nhớ ra rồi, hình như cậu ta tên là Trần Hạo đúng chứ…”

Cô gái nói.

“Anh là Trần Hạo, em còn nhớ anh à Nhiên Nhiên! Mấy năm rồi không gặp, em càng ngày càng xinh đấy!”

Trần Hạo biết cô gái này tên là Khương Nhiên Nhiên, Bởi vì lúc nhỏ đến nhà cô ta, Khương Nhiên Nhiên chỉ nhìn Trần Hạo với vẻ mặt đầy ghét bỏ: Mẹ mau đuổi cậu ta ra khỏi nhà mình đi, cậu ta làm bẩn sàn nhà mình rồi! Cũng vì lòng tự trọng nên Trần Hạo khi đó sợ Khương Nhiên Nhiên chế nhạo mình.

Nhưng bây giờ thì tốt nhiều rồi, Trần Hạo khách sáo nói.

“Cảm ơn cậu Trần Hạo, cậu cũng đẹp trai hơn đấy! Sau này có vấn đề gì thì phải quan tâm tôi đấy nhé!”

Chẳng bao lâu sau thì bạn học của Khương Nhiên Nhiên tới.

Có khoáng bảy tám người kể cả nam lẫn nữ.Sau khi nói chuyện một lát thì Đường Lan cũng chuẩn bị xong cơm.

Khương Vệ Đông vội gọi bạn của con gái vào ngồi.

“Lâm Đông này, đến đây, ngồi bên cạnh chú này, hôm nay cháu nhất định phải uống với chú mấy ly đấy!”



Khương Vệ Đông thân thiết kéo tay Lâm Đông, bảo cậu †a ngồi bên cạnh mình.

Lâm Đông là một anh chàng rất đẹp trai, theo cuộc nói chuyện vừa nãy thì Trần Hạo cũng biết, hình như ba anh ta là lãnh đạo cấp cao.

Rất có bản lĩnh.

Hơn nữa nhìn tên Lâm Đông này, hình như anh ta có chút hứng thú với Khương Nhiên Nhiên.

Điều Khương Vệ Đông mong muốn chính là Lâm Đông với con gái Khương Nhiên Nhiên có thể phát triển mối quan hệ một chút, cho nên thái độ vô cùng nồng nhiệt.

“Nhiên Nhiên có thể làm bạn với cháu, đó là may mắn của nhà họ Khương! Nhìn Tiểu Đông cháu, không chỉ anh tuấn lịch sự, năng lực với tố chất cũng rất mạnh, không biết sau này con gái nhà ai có thể ở bên cạnh Tiểu Đông đây! Nhiên Nhiên nhà chú chắc chắn là không được rồi, cháu nhìn Nhiên Nhiên xem, cứ y như trẻ con vậy, còn thua xa cháu!”

Khương Vệ Đông cười.

“Chú Khương chú cứ đùa, Nhiên Nhiên xinh đẹp như vậy, cô ấy làm bạn gái của ai thì là may mắn của người đó mới đúng.

Hơn nữa Nhiên Nhiên có nói với bọn cháu, lúc chú là quân nhân, chẳng phải đã hứa hôn cho Nhiên Nhiên với con trai của đồng đội rồi sao, ha ha”

Lâm Đông cười gượng.

“Chuyện đó bỏ lâu rồi!”

Lúc này Đường Lan cười mang thức ăn ra, nói với Lâm Đông: “Trần Hạo chính là chàng trai mà ban đầu ba Nhiên Nhiên uống say rồi hứa hôn đấy, nhưng mọi người nhìn xem, bây giờ Trần Hạo người ta khí chất ngời ngời, Nhiên Nhiên nhà chúng tôi không xứng nữa, cháu nói xem có đúng không Trần Hạo?”

Đường Lan hói Trần Hạo đang ngồi ở sát mép bàn.

“Phải, phải ạ”

Sao Trần Hạo có thể không nghe ra ý của Đường Lan được chứ, cũng sợ mọi người lại hướng đề tài về phía mình nên vội vã gật đầu.

Ngược lại, cảnh này khiến Lâm Đông hơi sợ hãi.

Nói thật, cậu ta thích Khương Nhiên Nhiên cũng chẳng phải ngày một ngày hai, chẳng qua là chưa tỏ tình, nên mối quan hệ giữa hai người vẫn luôn mập mờ.

Nhưng cô Đường Lan nói chàng trai ban đầu hứa hôn cũng đang ở đây.

Drama đã đến rồi.



Bởi vi mọi người cũng đang nhìn Lâm Đông và Trần Hạo.

Muốn đặt hai người lên bàn cân so sánh.

Lúc này, Lâm Đông cười rồi đứng lên: “Ôi chao! Nếu không phải cô Đường Lan giới thiệu, bọn tôi thật sự không biết cậu suýt chút nữa là trở thành chồng của nữ thần Nhiên Nhiên đấy.

Nào nào nào, chính thức làm quen nhé chú em Trần Hạo, tôi là Lâm Đông, hiện tại đang làm ở cục XX, ha ha…”

Lâm Đông giả vờ ngạc nhiên đứng lên bắt tay với Trần Hạo.

Anh ta vừa nói vừa lắc cổ tay, chiếc đồng hồ vàng trên tay anh ta sáng lóa, vẻ mặt khiêm tốn nói: “Đó là gia đình sắp xếp cho thôi, tôi cũng chỉ là được thơm lây! Dù sao thì bản thân tôi cũng chẳng có năng lực gì cả!”

“Ha ha, Tiểu Đông, cháu đừng có khiêm tốn nữa, cháu không có năng lực thì ai có, như Trần Hạo chẳng hạn, cho dù cháu đưa chức vụ của cháu cho cậu ấy thì cậu ấy cũng không làm được.

Đừng nói đến mấy chuyện nhỏ nhặt thừa thãi đó nữa, nào nào nào, chúng ta uống nào!”

Khương Vệ Đông cười cười vỗ vai Lâm Đông.

Sau đó có nói đến một số chuyện nội bộ, tóm lại cá nhóm cười nói nghe hai người tán gẫu.

Khương Nhiên Nhiên mặt rất hài lòng, chống má nhìn Lâm Đông.Cảm thấy rất tự hào.

Tiêu chuẩn của Khương Nhiên Nhiên cũng không thấp, người bình thường cô ta cũng không vừa mắt.

Vội vã dọn sạch sàn nhà.

Lúc này Trần Hạo thấy ly rượu của họ đầy rồi, đứng lên rót rượu cho bọn họ.

Cuối cùng không biết Lâm Đông có cố ý hay không, lúc Trần Hạo đang rót cho cậu ta, tay cậu ta run lên, sau đó không cầm được ly rượu, rơi xuống bàn vỡ mất.

“Ôi đệch!”

Lâm Đông giật mình Lúc này, Đường Lan đúng lúc từ nhà bếp ra thấy cảnh này.

“Cháu có biết rót rượu không đấy? Sao lại rót thế này? Rơi ly luôn rồi?”

Đường Lan tức giận chỉ vào Trần Hạo rồi mắng.

Khương Vệ Đông cũng lạnh lùng liếc Trần Hạo, chê Trần Hạo không có lễ tiết gì….

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK