Mục lục
Thiên Mệnh Chí Tôn - Trần Khiêm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vậy thì quá tốt.

Cô gái này nhằm vào lão Trần cũng không phải ngày một ngày hai, gặp chuyện thật là ông trời có mắt.”

Mấy người bạn trong kí túc cười trên sự đau khổ cúa người khác Dương Huy gãi gãi đầu: “Nhưng lúc nãy ngoại trừ Hiếu Nam đuổi theo ra thì còn có đám Từ Hà”

“Lão Trần, làm sao đây?”

Lý Duệ nhìn Trần Hạo hỏi Dù sao Mã Hiểu Nam cũng đã gọi điện, Trần Hạo cũng không thể không đi Huống hồ còn là việc xảy ra ở quán karaoke Đế Hoàng của nhà mình.

“Chúng ta cũng nên đi xem thử, dù sao cũng đi chung với nhau”

Trần Hạo thực sự không muốn quan tâm chuyện của Triệu Nhất Phàm, nhưng hết cách Mọi người gọi hai chiếc taxi tới quán karaoke Đế Hoàng Cùng lúc đó, trong một phòng sang trọng.

Trước mặt Triệu Nhất Phàm, mấy chai rượu vang vỡ nằm lăn lóc dưới đất Triệu Nhất Phàm thì vẫn điên cuồng rót rượu vào miệng *Vi sao? Vì sao Trang Cường lại là người như thế? Minh cứ tưởng cậu ta là một người trí thức du học về nước, khí chất tốt, làm việc ổn thỏa, Mình cứ cho rằng cậu ta đối với mình là tốt nhất, là chung thủy nhất!”

*Nhưng vì sao? Cậu ta lại biến thái ghê tởm như vậy?”

ỨỰc ực.

Triệu Nhất Phàm ngửa đầu uống mấy ngụm rượu, sau đó ngã vật xuống sàn “Nhất Phàm, đừng ném nữa, mấy thứ cậu gọi đều là rượu đắt tiền, tiền cúa chúng ta không đủ trả đâu”

Mã Hiểu Nam đã đẩy đống rượu chưa khui sang một bên đám người Từ Hạ.

Sự việc hôm nay đối với Triệu Nhất Phàm thực sự đã tạo thành ảnh hướng quá lớn, nhất là còn xảy ra trước mắt bao nhiêu người, lòng tự tôn của Triệu Nhất Phàm thật sự không tiếp nhận nỗi Nên cô ta một mình chạy đến quán karaoke Đế Hoàng mua say.

Lúc đó cô ta bắt đầu yêu Trang Cường ở chỗ này, cũng nên ở chỗ này mà quên anh ta đi Sau đó tức giận gọi một thùng rượu vang loại đất nhất Uống vài ngụm rồi ném *Ha ha, đây là địa bàn của bạn trai Triệu Nhất Phàm này, chỉ cần bạn trai tôi nói một câu là ông chủ của Đế Hoàng phải cúi mình, tôi ném vài chai thì tính là gì, tôi còn muốn đập nữa”

Triệu Nhất Phàm không tin bạn trai đầu tiên của mình lại như vậy.

Cô ta khó lòng tin được! Cô ta quơ đồ định đập máy chọn bài “Hiểu Nam, tôi thấy hay là thế này, mình gọi điện cho Trang Cường, đống rượu này tôi coi rồi, một chai hơn hai mươi ngàn, giờ ném bốn chai rồi, tiền chúng ta đem theo không đủ”

Lâm Kiều nói “Đúng đó, gọi cho bạn trai tôi, bạn trai tôi lợi hại lắm!”



Triệu Nhất Phàm chế giêu.

Ngay lúc này, cửa phòng mớ ra Trần Hạo và đám người Dương Huy đã đến Nhìn thấy rượu đầy đất, Trần Hạo hơi giật mình Cô gái này lúc đau lòng cũng điên khùng quá *Trần Hạo, các cậu tới rồi à!”

Mã Hiểu Nam nói vội, cô lo chết đi được, nhất thời không biết phải làm gì.

“Hi hi, cậu đến để xem tôi bẽ mặt đúng không?”

Trần Hạo vẫn chưa kịp nói gì thì lúc này Triệu Nhất Phàm ngồi trên sofa đã lạnh lùng trừng mắt về phía anh “Đúng, nhất định là như vậy rồi, cậu hận tôi nhất, tôi suốt ngày chống đối cậu, giờ tôi xảy ra chuyện rồi, người vui nhất chắc chản là cậu đúng không?”

“Nhất Phàm, hiểu nhầm của cậu với Trần Hạo lớn quá rồi, tôi vừa gọi điện nói cậu gặp chuyện là cậu ấy lập tức đến ngay”

Mã Hiểu Nam vội giải thích.

“Cậu ta vội vàng đến xem tôi bẽ mặt thế nào mới đúng!”

Nếu không phải Mã Hiểu Nam ở đây thì Trần Hạo rất muốn đi, không thèm lo cho cô ta Mà ngay lúc này.

Cửa phòng bị đẩy ra Một bảo vệ nghe tiếng đập phá liền chạy vào.

“Mấy người làm gì vậy?”

Bảo vệ lạnh lùng hỏi Nói ra cũng thật trùng hợp, người bảo vệ này cũng là người bảo vệ trong vụ lần trước ở Đế Hoàng Triệu Nhất Phàm cũng nhận ra: “Có việc gi cũng liên quan quái gì đến anh, cút ra gọi ông chủ của anh đến đây cho tôi Triệu Nhất Phàm nổi giận “Ha ha, gọi ông chủ cúa tôi?”

Bảo vệ nhìn nhìn mấy bình rượu trên sàn, cười lạnh lùng: “Gọi ông chủ của tôi cũng được, nhưng mà trước hết mấy người thanh toán tiền đi đã, tôi thấy sàn nhà cũng bong vài miếng rồi.

Ở Đế Hoàng này, cũng không mấy người dám chơi vậy đâu..



Báo vệ cảm thấy không biết đám người này có phải cố ý đến đến làm loạn hay không? *Tốt nhất anh nên gọi ông chủ tới, nếu không thì anh không chịu trách nhiệm nổi đâu, anh biết đây là ai không? Cô ta là bạn gái của Trang Cường, nhà họ Trang của Kim Lăng, không cần tôi nhắc anh chứ?”

Lâm Kiều cũng sợ phải đền tiền Cũng không kịp nghĩ đến cảm nhận cúa Triệu Nhất Phàm đã trực tiếp lôi cái tên Trang Cường này ra Không ngờ thần sắc bảo vệ vẫn lạnh lùng: “Nhà họ Tranng tôi biết, làm ãn cũng không nhỏ, nhưng với việc tôi chịu trách nhiệm không nổi thì có liên quan gì đến nhau, dựa vào cái nhà họ Trang đó mà đến Đế Hoàng gây chuyện? Cũng không nghe ngóng cái tên anh Phi Hồng xeml”



Lâm Kiều không ngờ lôi nhà họ Trang ra đối với người ta là cũng vô dụng.

“Lần trước, nhà họ Trang gọi điện một cái là Lý Phi Hồng phái chạy đến xin lỗi, tôi nhớ lúc đó anh cũng có mặt Lâm Kiều đột nhiên cảm thấy có chút không ổn.

“Cái gì cái gì? Cô gái, tôi nghĩ cô nhầm rồi, cô nói lần trước là nhà họ Trang gọi điện? Cái nhà họ Trang đó ở chỗ này không là cái cọng lông gì cả, còn nói khiến anh Phi Hồng khom lưng quỳ gối?”

Lâm Kiều vừa nhắc, báo vệ cũng chợt nhớ ra đám này là đám người đập vỡ bể cá phong thủy đợt trước.

Lúc này giọng nói có dịu đi một chút.

Nghe đến đây, Triệu Nhất Phàm đã hơi tính lại Ý của bảo vệ này cũng rất rõ rồi.

Trong mắt anh ta, nhà họ Trang không là cái đinh gì cả.

Càng đừng nói trước mặt Lý Phi Hồng.

Nhà họ Trang dù có mạnh, cũng không hơn được Lý Phi Hồng Làm sao có thể khiến Lý Phi Hồng quỳ gối khom lưng? “Mấy người đẹp, xem ra mấy cô nhầm rồi, nói thật cho mấy người biết, người gọi điện là một ông chú thần bí.

Không phải nhà họ Trang gì đó đâu.

Ha ha..”

*Ông chủ thần bí?”

Triệu Nhất Phàm hít một hơi lạnh Xem ra cô ta đã nhầm rồi, thậm chí lần đó còn vì cảm động mà làm bạn gái của Trang Cường? Không! Sao có thể như vậy được.

Cô ta lập tức cầm điện thoại, gọi cho Trang Cường, đợi một lúc lâu mới thấy Trang Cường bắt máy, đầu bên kia truyền đến tiếng ồn ào không ngớt *Nhất Phàm, tớ sai rồi, tớ sai rồi, tha thứ cho tớ…”

*Trang Cường, tôi hỏi cậu một câu, lúc đó ở quán karaoke Đế Hoàng, có phải anh bảo ba anh gọi điện cho Lý Phi Hồng, bắt Lý Phi Hồng đến xin lỗi, còn khúm núm với bọn tôi không?”

Triệu Nhất Phàm lạnh lùng hỏi.

*Hả? Sếp Lý? Lại còn khúm núm? Sao có thể? Lý Phi Hồng là thân tín của Lý Chấn Quốc đó! Nhà họ Trang “Tôi hiểu rồi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK