Mục lục
Thiên Mệnh Chí Tôn - Trần Khiêm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit: Hải Yến Chương 655: Động Thủ “Kim Lăng Trần Thiếu?”

Tây Môn Vũ cũng sửng sốt.

“Không thể, hả, biết là mình sắp chết, giả bộ là Trần Thiếu?”

Tây Môn Vũ nghĩ lại nói.

Về phần các nàng đi cùng Bạch Tiểu Phi, ánh mắt của các cô nhìn Trần Hạo liên tục biến đổi.

“Đoán chừng là, hiện tại anh ta đã đắc tội Tây Môn đại tiểu thư, chỉ có giả mạo Trần Thiếu, có thể lưu thêm một cái mạng tại, nếu không, hôm nay tất thành phế nhân!”

Đã có rất nhiều cuộc thảo luận.

Nhìn Trần Hạo muốn rời đi, Lương Vũ dẫn đầu đứng ở trên đài cao, lạnh lùng nhìn Trần Hạo.

“Nhóc con, anh tiến lên một bước, tôi cho anh hộc máu tại chỗ!”

Lương Vũ hừ lạnh.

“Lương Vũ cũng là một đại cao thủ của Hiệp hội Wushu.

Xem ra hôm nay anh ta nhất định phải xử lý tên Trần Đại Thiếu giả danh này?”



Đoán chừng tên tiểu từ này cũng quá đáng ghét, dám giả mạo Trần Thiếu, quả thực muốn chết rồi!”

Nhiều người tràn ngập sự phẫn nộ.

“Thế còn, có đủ dũng cảm để tiến lên một bước không? Hoặc là, liền đáp ứng trước đánh với tôi một trận!”

Lương Vũ cười lạnh hỏi.

“Ngày mai các anh còn phải tham gia huấn luyện tại Cổ gia, đánh với tôi, thật sự là không cần thiết.”

Trần Hạo lắc đầu.

“Haha, cái gì, tên phế vật như anh, còn giống như có thể thương tổn được tôi?”

Lương Vũ tràn đầy tự tin.

Và câu nói của Trần Hạo giống như một trò đùa lớn nhất từ trước đến nay, Lương Vũ lại cười phá lên.

“Xem ra …”

Trần Hạo nhàn nhạt nhìn hắn ”

Anh nhất định phải đánh với tôi rồi ”



Thế nào, sợ rồi à?”

Lương Vũ đi tới, dùng ngón tay chọc vào ngực anh, nói từng chữ một.

“Sợ thì đừng có mạnh miệng, rồi lại bị chặt tay trước mặt Thiếu Tây Môn Vũ của chúng ta.”

Trần Hạo hừ lạnh một tiếng: ”

Tôi sợ anh không đủ trình độ đánh với tôi thôi.”

“ Tôi không đủ khả năng đánh với anh sao?”

Lương Vũ suýt chút nữa đã nghi ngờ mình nghe nhầm.



Anh ta quay lại và nói lớn với những người xung quanh: “Thằng nhóc này nói tao đánh không nổi, bọn mày thấy buồn cười không?”

Khi Lương Vũ nói câu này, tất cả mọi người đều náo động.

“Nói không chừng Lương Vũ không phải đối thủ của hắn, giả làm Trần Thiếu cũng là điên rồi.”

“Lương Vũ là tuyển thủ giỏi thứ hai trong thế hệ trẻ của Hiệp hội Wushu.

Ngoài Đoạn Phi, ai dám nói dễ dàng thắng anh ta?”

“Có lẽ anh ta là võ sư ẩn thân? Ha ha ha!”

Khi những người xung quanh thấy có trò hay, họ lập tức lắng nghe và đến xem.

Trước đó nhiều người cũng có phần thương hại cho Trần Hạo, sau này so về kích thước cơ thể thì Lương Vũ cao hơn hai mét còn Trần Hạo chỉ hơn một mét bẩy mươi nên anh ta ở thế yếu, mọi người đương nhiên thông cảm cho Trần Hạo.

Do đó, khi Trần Hạo xuất hiện, nhiều người cảm thấy anh hơi thiếu hiểu biết.

Anh đã xúc phạm Tây Môn đại tiểu thư trước, nhưng bây giờ lại còn mạnh miệng đến vậy.

Thật sự là chết cũng không biết chết như thế nào.

Bạch Tiểu Phi cũng đổ mồ hôi hột.

Anh biết, những người này đều là Tinh Anh thuộc hàng cao thủ.

“Tới đi, xem tôi chỉnh anh như thế nào.”

Lương Vũ móc ngón tay khiêu khích Trần Hạo.

Sau đó, anh ta lắc cổ và cử động tay chân trong một thời gian ngắn.

Nắm tay và bàn chân tạo ra gió và mọi cú đấm dường như có sức mạnh để giết chết một con hổ.

Không ngờ, Trần Hạo khinh khỉnh khịt mũi: ”

Khoa chân múa tay ”

Ngay khi câu nói này phát ra, không chỉ nước da của Lương Vũ thay đổi rõ rệt, mà ngay cả người của Hiệp hội Võ đạo và Đoạn Phi cũng chìm nghỉm.

Khoa chân múa tay? Cái này không phải là trâm trọc một mình Lương Vũ mà là cả hiệp hội võ đạo.

Những khán giả xung quanh cũng hoàn toàn mất thiện cảm với Trần Hạo.

Điều quan trọng là một người phải có hiểu biết về bản thân, lúc này mà còn cứng miệng thì sẽ chỉ khiến người khác coi thường.

“Nào, cho anh ta biết thế nào là lễ độ đi.”

Ai đó hét lên từ khán giả.

“Cậu nhóc, cậu đang tìm cái chết.”

Lương Vũ hét lên rồi trực tiếp lao xuống.

So với người thường, kỹ năng của hắn quả thực rất sắc bén, dù là đá thẳng hay là đá nghiêng, đều đơn giản và uy lực, nếu đá vào đầu, rất dễ khiến người đó hôn mê.

Cả đám tránh ra, vì sợ Lương Vũ làm bị thương.

Trần Hạo vừa bình tĩnh đút tay vào túi quần, vừa xem hắn liên tiếp thực hiện vài cú đá nghiêng và cao chân.

Thấy anh ta làm nặng tay, anh không khỏi khịt mũi.

Lương Vũ sửng sốt, hai tay theo bản năng đưa tay về phía trước nhưng khuỵu xuống một cái, cả người bị Trần Hạo đá chỉ một cú bay ra đất.

Cũng may nền đất có đệm êm ái, nếu không, anh đã phải nằm trên giường bệnh nửa năm.





Thắng rồi?”

Mọi người bên lề đều bị sốc.

Bạch Tiểu Phi càng là kém chút đem con mắt đều trừng ra ngoài.

Vốn tưởng rằng Trần Hạo sẽ bị Lương Vũ bạo hành, Trần Thiếu tuy rằng cường hãn, nhưng dù sao Lương Vũ này từ nhỏ đã được huấn luyện võ công đặc biệt, khác hẳn người thường.

Hóa ra Trần Hạo đánh Lương Vũ ngã xuống đất chỉ bằng một cú đá? “Lương Vũ cũng quá yếu đi, ngay cả tiểu tử kia cũng không đánh nổi ”

“Xem ra anh ta không phải là khoe khoang, anh ta thực sự là lợi hại ”

Khán giả bàn tán rất nhiều, ánh mắt của một số người đối với Trần Hạo đã hoàn toàn thay đổi.

Mọi người đều cho rằng anh ta là một con vịt sắp chết nên cứng miệng, nhưng ngay cả Lương Vũ cũng bị đánh bại, xem ra anh ta vẫn còn có chút năng lực.

Mà cảnh tượng này cũng khiến cho sắc mặt Tây Môn Vũ hơi biến sắc.

Không ngờ Trần Hạo lại thắng, thắng dễ dàng như vậy, cô biết thực lực của Lương Vũ, còn không chịu nổi một đòn của anh? Tây Môn Vũ tối hận.

Chỉ có Đoạn Phi nhíu mày.

Anh bước tới, nhìn Lương Vũ, kinh mạch hai cánh tay đều được chẩn đoán, xương bánh chè hai đầu gối đều bị gãy, lúc này đau đến ngất đi, mới quay đầu đối mặt với Trần Hạo: ”

anh không tệ, nhưng không nên ra tay nặng như vậy.

Hành trình võ học của hắn kết thúc ở đây! Cho nên, anh không chỉ xúc phạm Vũ muội muội của ta, đơn giản như vậy!”

“Đừng nói là anh ta chủ động khiêu khích.

Chỉ là những cú đá trước đây của anh ta, anh nghĩ nếu tôi bị trúng đòn thì sao?”

Đoạn Phi lại cau mày … Nếu cú đá vào đầu của người bình thường thì sẽ bị thương nhẹ, nhưng Lương Vũ cao hơn 2 mét, nặng hơn 200 kg, nếu dùng sức đá vào đầu thì sẽ bị thương nhẹ, nó sẽ tồi tệ hơn.

Sẽ liền trở thành người thực vật.

Nói đúng ra, Trần Hạo vẫn là thương xót hắn.

Đoạn Phi đứng dậy nói: “Tốt lắm, anh có thực lực như vậy, thì anh hoàn toàn xứng đáng chết trong tay tôi!”

Đoạn Phi lạnh lùng nói.

Lúc này toàn trường đều là mở to hai mắt nhìn, lần này có náo nhiệt để xem rồi.

“ Anh còn muốn khiêu chiến tôi sao?”

Trần Hạo liếc mắt một cái.

Sau khi nhìn thấy cú đá của hắn, Đoạn Phi này mới dám đứng lên, xem ra lần trước biểu diễn không phải thực lực của hắn.

“ Anh phải biết, anh thật sự căn bản không thể thắng nổi tôi.”

Trần Hạo nhẹ giọng nói.

“Hừm, ngươi thật sự tưởng có thể đánh bại Đoạn Phi của chúng ta.”

Trần Hạo vừa mới nói ra, bên dưới có người bất mãn, Tây Môn Vũ hừ lạnh.

“Đúng vậy, vừa rồi cũng không nhìn ra được cú đá của anh ta uy lực như thế nào, cho nên tốc độ nhanh hơn một chút, sức lực cũng mạnh hơn một chút.”

Một cô gái khác nói.

Dù Trần Hạo đã đánh bại Lương Vũ một cách gọn gàng và nhanh chóng trước đó, nhưng mọi người vẫn tràn đầy niềm tin vào Đoạn Phi, dù sao thì sức mạnh mà Đoạn Phi thể hiện bao năm qua đã chinh phục được vô số người.

Ngay cả trái tim của Tây Môn Vũ nhắc tới cũng rơi xuống, Phi ca xuất thủ, người này hẳn sẽ chết!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK