Edit: Vastarel & Hải Yến Chương 612: Đi gặp Mã Hiểu Nam Trương Đại Sơn vội vàng mặc quần áo vào.
Bởi vì có một người đứng ở cửa, phía sau anh ta có hai tên Vệ Sĩ mặc áo màu đen, hai tên vệ sĩ này đều đang cầm máy quay.
Chuyên nghiệp hơn cả nhiếp ảnh gia phi hành đoàn.
Bọn hắn tại sao không có tiếng bước chân? Cũng không có tiếng mở cửa.
Kết thúc rồi, tất cả những gì mình làm vừa rồi, không nghi ngờ gì nữa, đều đã bị họ ghi lại.
Nếu chuyện này được đưa ra ngoài, ông chủ phía sau Hàn Tư Dư sẽ phân thây mình thành năm mảnh mất! Nguyên bản nếu có thể cùng Hàn Tư Dư làm chủ đoạn video này, anh ta không sợ, thậm chí có thể uy hiếp Hàn Phỉ Nhi.
“Thằng khốn, đừng quay nữa, mày muốn chết à,lũ chó săn?” Trương Đại Sơn điên cuồng chửi bới.
Anh ta muốn nhảy qua và lấy máy ảnh.
Kết quả là một vệ sĩ đã giơ chân lên đá cho anh ta một cú.
Trương Đại Sơn nặng hai trăm cân, trực tiếp quay lưng bay ra ngoài, xô đổ bàn trang điểm, gương bàn trang điểm, tất cả đều vỡ vụn.
” Quay xong chưa?” Trần Hạo hỏi.
” Quay xong rồi thưa trần thiếu!” Hai vệ sĩ đồng thanh.
” Xuống dưới chuẩn bị đi!” Hai vệ sĩ lại gật đầu, khẽ cúi đầu rồi rời khỏi phòng.
Hàn Tư Dư nhìn thấy người đi vào, chính là Trần Hạo, tuy rằng không thể động đậy nhưng tảng đá lớn treo trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống.
Mà lại gặp lại Trần Hạo, nàng kích động đến phát khóc.
“Cậu nhóc, cậu muốn tống tiền tôi sao? Nào, cậu muốn bao nhiêu tiền?” “Còn có thể nói cho anh biết, Kim Lăng tôi có quan hệ, đặc biệt rất lớn.
Tôi sẽ cho anh một trăm vạn tệ, xóa video ngay cho tôi.
Hôm nay, tôi coi như không có chuyện gì xảy ra! Bằng không mà nói, hừ!” Trương Đại Sơn lạnh lùng cảnh cáo.
Hắn lăn lộn giang hồ đã lâu, còn cảnh tượng nào mà chưa thấy qua.
Loại cẩu tử trước mặt hắn, trước tiên phải cho hắn tiền an ủi.
Sau đó, bí mật sắp xếp cho một người nào đó để xử lý, thần không biết, quỷ không hay.
Trương Đại Sơn nói xong, bình tĩnh châm một điếu thuốc.
“Trần Thiếu, chúng ta ở dưới lầu, mọi thứ đã chuẩn bị xong!” Lúc này, giọng nói của một vệ sĩ từ chiếc máy bộ đàm trên tay Trần Hạo.
“Ok, nhanh lên, tôi không muốn gây thêm chuyện!” Trần Hạo nói rồi ném máy bộ đàm sang một bên.
” Cậu muốn nhanh cái gì? Nhóc con có nghe ta nói không? Cậu đi cùng với ai vào? Nói tên ra!” Trương Đại Sơn không rõ ràng cho lắm.
Nhưng nhìn dáng vẻ của người này, Trương Đại Sơn càng nói càng cảm thấy không tự tin, trong lòng có cảm giác không tốt.
“Phía bên ngoài cửa sổ, chính là vách núi cheo leo!” Trần Hạo lạnh giọng.
“Đúng vậy! Anh anh anh...
anh muốn làm gì?” Trương Đại Sơn rùng mình, lạnh lùng nhìn chằm chằm Trần Hạo.
“Cô ấy là bạn học và là bạn của tôi.
Trước đây tôi đã thề rằng, kẻ nào dám động vào những người xung quanh tôi, tôi sẽ khiến hắn phải hối hận khi sống trên đời! Sớm muộn gì, tôi cũng sẽ khiến hắn phải trả giá!” Trần Hạo nhìn Trương Đại Sơn, trong mắt tràn đầy sát khí đáng sợ.
Sát khí này tràn lan, làm cho Trương Đại Sơn như rơi vào động băng, toàn thân kịch liệt run rẩy, sống lưng phát lạnh.
” Anh dám, đi tìm tên của tôi, tôi ở Kim Lăng quan hệ rất lớn, có thể thông trời!” Trương Đại Sơn nhận ra người này hoàn toàn không đòi tiền, vừa rồi chỉ sợ cũng không thu thập được một chút chứng cứ.
Anh ta sợ đến mức muốn tè ra quần.
Nhưng, bây giờ anh biết rằng đã quá muộn.
Trần Hạo bóp chặt cổ, hắn bị nhấc lên không trung, bị Trần Hạo ném ra ngoài.
Mọi việc tiếp theo đương nhiên là do vệ sĩ mà Trần Hạo vừa mang tới xử lý.
Trần Hạo vừa rồi tới cửa, chuẩn bị gõ.
Anh nghe thấy động tĩnh bên trong.
Lúc ấy Trần Hạo liền lên sát ý.
Nhưng là đi xa, hiện tại trở về, mình cũng không thể quá làm loạn.
Vì vậy, Trần Hạo đã bày ra kịch bản này.
Vừa đi tới, Trần Hạo từ trong tay lấy ra một hương kỳ quái.
Sau khi thắp sáng, để cho Hàn Phỉ Nhi ngửi.
Cảm giác suy nhược trong cơ thể cô nhanh chóng biến mất.
“Trần Hạo, thật may anh tới kip, vừa rồi làm tôi sợ muốn chết!” Hàn Tư Dư rốt cục có thể động đậy, cao hứng ôm lấy Trần Hạo.
Dường như cô sợ rằng đây là một giấc mơ và khi giấc mơ tỉnh lại, người mà tôi hằng mong đợi trong lòng sẽ biến mất! “Hiện tại không sao rồi!” Trần Hạo nói.
” Ngược lại là cô, hiện tại đã trở thành đại minh tinh, sao lại bất cẩn như vậy, chẳng lẽ sẽ không có vài tên vệ sĩ đi cùng sao?” Trần Hạo cười nhạt.
“Tôi chưa có, tôi đã được Lý tổng chăm sóc, bọn họ tưởng rằng không ai dám tính toán tôi, nhưng là tôi bất cẩn! Mà Trần Hạo, anh trở về khi nào, nghe nói là anh gặp tai nạn, tôi cùng với Hiểu Nam đi tìm anh! Sau đó … ” Hàn Tư Dư như nghĩ tới chuyện kinh khủng.
“Được rồi, đừng nhắc đến những chuyện đó, chuyện đã qua rồi, và tôi biết rằng, hiện tại, chúng ta đều đang yên ổn, đã rất tốt!” Trần Hạo nhìn cô cảm kích.
“Vậy anh hôm nay trở về, anh … là đặc biệt tới đây gặp tôi sao?” Hàn Tư Dư nhẹ giọng hỏi.
Cô cảm động trong lòng, rất mong đợi, tuy biết là không thể nhưng cô vẫn muốn hỏi.
” Xem như là vậy đi!” Còn Trần Hạo thì không nói gì mập mờ với cô để dỗ cô, chỉ là thật lòng.
Đúng là tôi không đến gặp cô ấy một cách cụ thể, mà là để tìm người âm nhất thể.
Nhưng điều đó không hoàn toàn đúng, Trần Hạo cũng rất nhớ những người bạn cũ và muốn đến thăm họ.
“Ồ, tôi rất nhẹ nhõm khi thấy rằng anh đã bình an vô sự!” Hàn Tư Dư không khỏi xẹt qua một tia thất vọng trong lòng.
“Mà này, Hiểu Nam thế nào rồi? Cô đang quay phim ở Kim Lăng.
Gần đây có liên lạc không?” Trần Hạo hỏi.
“Hiểu Nam? Gần đây chúng tôi có liên lạc với nhau.
Mấy cảnh quay trước, tôi cũng đã sử dụng trường học của họ, một số học sinh trong lớp của cô ấy, tôi để họ biểu diễn.
Tôi muốn Hiểu Nam ở lại bên cạnh tôi, nhưng cô ấy nói sẽ trở thành một cô giáo.
Cô ấy bây giờ là một giáo viên! Tôi đã mua một ngôi nhà xung quanh trường học cùng với mẹ của cô ấy! ” Hàn Tư Dư nói.
“Tôi biết chuyện này!” “Ồ, mấy ngày nay Hiểu Nam hình như gặp phải phiền phức gì đó.
Tôi gọi điện bảo cô ấy ra ngoài dùng bữa với tôi cũng không có thời gian tới.
Nếu như là trước đó cô ấy sẽ đến, nhưng cô ấy hiện tại rầu rĩ không vui, tôi hỏi cô ấy cái gì, cô ấy cũng không nói!” Hàn Tư Dư sửa lại mái tóc, đi tới rót cho Trần Hạo một ly nước.
“Được rồi, hôm nay cô nghỉ ngơi một chút, tôi sẽ đi gặp cô ấy.
Ngày mai, tôi dự định trở lại trường cũ Đại học Kim Lăng của chúng ta.
Nếu cô có hứng thú, chúng ta có thể trở lại xem một chút!” “Đương nhiên là được!” Hàn Tư Dư trong lòng không biết vui sướng như thế nào.
Mà nghe được Mã Hiểu Nam có chuyện không vui, Trần Hạo đầu tiên là muốn đến thăm cô ấy, thứ hai là ở chung quanh trường học, chỉ cần là trường học, Trần Hạo sẽ đi tới đó, nhất định phải đi, đến một nơi có nhiều gái xinh.
Tìm kiếm những cô gái có cơ thể chí âm.
Chính xác là một mảnh.
Nghĩ ngợi, Trần Hạo rời khỏi Tuyền Sơn Trang, lái chiếc Lamborghini của mình đi tìm Mã Hiểu Nam …
Bởi vì có một người đứng ở cửa, phía sau anh ta có hai tên Vệ Sĩ mặc áo màu đen, hai tên vệ sĩ này đều đang cầm máy quay.
Chuyên nghiệp hơn cả nhiếp ảnh gia phi hành đoàn.
Bọn hắn tại sao không có tiếng bước chân? Cũng không có tiếng mở cửa.
Kết thúc rồi, tất cả những gì mình làm vừa rồi, không nghi ngờ gì nữa, đều đã bị họ ghi lại.
Nếu chuyện này được đưa ra ngoài, ông chủ phía sau Hàn Tư Dư sẽ phân thây mình thành năm mảnh mất! Nguyên bản nếu có thể cùng Hàn Tư Dư làm chủ đoạn video này, anh ta không sợ, thậm chí có thể uy hiếp Hàn Phỉ Nhi.
“Thằng khốn, đừng quay nữa, mày muốn chết à,lũ chó săn?” Trương Đại Sơn điên cuồng chửi bới.
Anh ta muốn nhảy qua và lấy máy ảnh.
Kết quả là một vệ sĩ đã giơ chân lên đá cho anh ta một cú.
Trương Đại Sơn nặng hai trăm cân, trực tiếp quay lưng bay ra ngoài, xô đổ bàn trang điểm, gương bàn trang điểm, tất cả đều vỡ vụn.
” Quay xong chưa?” Trần Hạo hỏi.
” Quay xong rồi thưa trần thiếu!” Hai vệ sĩ đồng thanh.
” Xuống dưới chuẩn bị đi!” Hai vệ sĩ lại gật đầu, khẽ cúi đầu rồi rời khỏi phòng.
Hàn Tư Dư nhìn thấy người đi vào, chính là Trần Hạo, tuy rằng không thể động đậy nhưng tảng đá lớn treo trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống.
Mà lại gặp lại Trần Hạo, nàng kích động đến phát khóc.
“Cậu nhóc, cậu muốn tống tiền tôi sao? Nào, cậu muốn bao nhiêu tiền?” “Còn có thể nói cho anh biết, Kim Lăng tôi có quan hệ, đặc biệt rất lớn.
Tôi sẽ cho anh một trăm vạn tệ, xóa video ngay cho tôi.
Hôm nay, tôi coi như không có chuyện gì xảy ra! Bằng không mà nói, hừ!” Trương Đại Sơn lạnh lùng cảnh cáo.
Hắn lăn lộn giang hồ đã lâu, còn cảnh tượng nào mà chưa thấy qua.
Loại cẩu tử trước mặt hắn, trước tiên phải cho hắn tiền an ủi.
Sau đó, bí mật sắp xếp cho một người nào đó để xử lý, thần không biết, quỷ không hay.
Trương Đại Sơn nói xong, bình tĩnh châm một điếu thuốc.
“Trần Thiếu, chúng ta ở dưới lầu, mọi thứ đã chuẩn bị xong!” Lúc này, giọng nói của một vệ sĩ từ chiếc máy bộ đàm trên tay Trần Hạo.
“Ok, nhanh lên, tôi không muốn gây thêm chuyện!” Trần Hạo nói rồi ném máy bộ đàm sang một bên.
” Cậu muốn nhanh cái gì? Nhóc con có nghe ta nói không? Cậu đi cùng với ai vào? Nói tên ra!” Trương Đại Sơn không rõ ràng cho lắm.
Nhưng nhìn dáng vẻ của người này, Trương Đại Sơn càng nói càng cảm thấy không tự tin, trong lòng có cảm giác không tốt.
“Phía bên ngoài cửa sổ, chính là vách núi cheo leo!” Trần Hạo lạnh giọng.
“Đúng vậy! Anh anh anh...
anh muốn làm gì?” Trương Đại Sơn rùng mình, lạnh lùng nhìn chằm chằm Trần Hạo.
“Cô ấy là bạn học và là bạn của tôi.
Trước đây tôi đã thề rằng, kẻ nào dám động vào những người xung quanh tôi, tôi sẽ khiến hắn phải hối hận khi sống trên đời! Sớm muộn gì, tôi cũng sẽ khiến hắn phải trả giá!” Trần Hạo nhìn Trương Đại Sơn, trong mắt tràn đầy sát khí đáng sợ.
Sát khí này tràn lan, làm cho Trương Đại Sơn như rơi vào động băng, toàn thân kịch liệt run rẩy, sống lưng phát lạnh.
” Anh dám, đi tìm tên của tôi, tôi ở Kim Lăng quan hệ rất lớn, có thể thông trời!” Trương Đại Sơn nhận ra người này hoàn toàn không đòi tiền, vừa rồi chỉ sợ cũng không thu thập được một chút chứng cứ.
Anh ta sợ đến mức muốn tè ra quần.
Nhưng, bây giờ anh biết rằng đã quá muộn.
Trần Hạo bóp chặt cổ, hắn bị nhấc lên không trung, bị Trần Hạo ném ra ngoài.
Mọi việc tiếp theo đương nhiên là do vệ sĩ mà Trần Hạo vừa mang tới xử lý.
Trần Hạo vừa rồi tới cửa, chuẩn bị gõ.
Anh nghe thấy động tĩnh bên trong.
Lúc ấy Trần Hạo liền lên sát ý.
Nhưng là đi xa, hiện tại trở về, mình cũng không thể quá làm loạn.
Vì vậy, Trần Hạo đã bày ra kịch bản này.
Vừa đi tới, Trần Hạo từ trong tay lấy ra một hương kỳ quái.
Sau khi thắp sáng, để cho Hàn Phỉ Nhi ngửi.
Cảm giác suy nhược trong cơ thể cô nhanh chóng biến mất.
“Trần Hạo, thật may anh tới kip, vừa rồi làm tôi sợ muốn chết!” Hàn Tư Dư rốt cục có thể động đậy, cao hứng ôm lấy Trần Hạo.
Dường như cô sợ rằng đây là một giấc mơ và khi giấc mơ tỉnh lại, người mà tôi hằng mong đợi trong lòng sẽ biến mất! “Hiện tại không sao rồi!” Trần Hạo nói.
” Ngược lại là cô, hiện tại đã trở thành đại minh tinh, sao lại bất cẩn như vậy, chẳng lẽ sẽ không có vài tên vệ sĩ đi cùng sao?” Trần Hạo cười nhạt.
“Tôi chưa có, tôi đã được Lý tổng chăm sóc, bọn họ tưởng rằng không ai dám tính toán tôi, nhưng là tôi bất cẩn! Mà Trần Hạo, anh trở về khi nào, nghe nói là anh gặp tai nạn, tôi cùng với Hiểu Nam đi tìm anh! Sau đó … ” Hàn Tư Dư như nghĩ tới chuyện kinh khủng.
“Được rồi, đừng nhắc đến những chuyện đó, chuyện đã qua rồi, và tôi biết rằng, hiện tại, chúng ta đều đang yên ổn, đã rất tốt!” Trần Hạo nhìn cô cảm kích.
“Vậy anh hôm nay trở về, anh … là đặc biệt tới đây gặp tôi sao?” Hàn Tư Dư nhẹ giọng hỏi.
Cô cảm động trong lòng, rất mong đợi, tuy biết là không thể nhưng cô vẫn muốn hỏi.
” Xem như là vậy đi!” Còn Trần Hạo thì không nói gì mập mờ với cô để dỗ cô, chỉ là thật lòng.
Đúng là tôi không đến gặp cô ấy một cách cụ thể, mà là để tìm người âm nhất thể.
Nhưng điều đó không hoàn toàn đúng, Trần Hạo cũng rất nhớ những người bạn cũ và muốn đến thăm họ.
“Ồ, tôi rất nhẹ nhõm khi thấy rằng anh đã bình an vô sự!” Hàn Tư Dư không khỏi xẹt qua một tia thất vọng trong lòng.
“Mà này, Hiểu Nam thế nào rồi? Cô đang quay phim ở Kim Lăng.
Gần đây có liên lạc không?” Trần Hạo hỏi.
“Hiểu Nam? Gần đây chúng tôi có liên lạc với nhau.
Mấy cảnh quay trước, tôi cũng đã sử dụng trường học của họ, một số học sinh trong lớp của cô ấy, tôi để họ biểu diễn.
Tôi muốn Hiểu Nam ở lại bên cạnh tôi, nhưng cô ấy nói sẽ trở thành một cô giáo.
Cô ấy bây giờ là một giáo viên! Tôi đã mua một ngôi nhà xung quanh trường học cùng với mẹ của cô ấy! ” Hàn Tư Dư nói.
“Tôi biết chuyện này!” “Ồ, mấy ngày nay Hiểu Nam hình như gặp phải phiền phức gì đó.
Tôi gọi điện bảo cô ấy ra ngoài dùng bữa với tôi cũng không có thời gian tới.
Nếu như là trước đó cô ấy sẽ đến, nhưng cô ấy hiện tại rầu rĩ không vui, tôi hỏi cô ấy cái gì, cô ấy cũng không nói!” Hàn Tư Dư sửa lại mái tóc, đi tới rót cho Trần Hạo một ly nước.
“Được rồi, hôm nay cô nghỉ ngơi một chút, tôi sẽ đi gặp cô ấy.
Ngày mai, tôi dự định trở lại trường cũ Đại học Kim Lăng của chúng ta.
Nếu cô có hứng thú, chúng ta có thể trở lại xem một chút!” “Đương nhiên là được!” Hàn Tư Dư trong lòng không biết vui sướng như thế nào.
Mà nghe được Mã Hiểu Nam có chuyện không vui, Trần Hạo đầu tiên là muốn đến thăm cô ấy, thứ hai là ở chung quanh trường học, chỉ cần là trường học, Trần Hạo sẽ đi tới đó, nhất định phải đi, đến một nơi có nhiều gái xinh.
Tìm kiếm những cô gái có cơ thể chí âm.
Chính xác là một mảnh.
Nghĩ ngợi, Trần Hạo rời khỏi Tuyền Sơn Trang, lái chiếc Lamborghini của mình đi tìm Mã Hiểu Nam …