• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“NGUY HIỂM!”- Tiểu Cẩu giật mình kinh hãi, vội vàng lôi Giao Lan Lăng trở lại.



Tự dưng bị túm cổ lôi về phía sau, Giao Lan Lăng cũng giật mình không kém. Nàng gắt gỏng lườm Tiểu Cẩu:



“Điên à?!”



Tiểu Cẩu chẳng hiểu sao mình bị quát nên thành ra hơi đơ đần.



“… Gì?? Ngươi mới là kẻ có vấn để đấy. Lui ra sau nhanh lên, ta chuẩn bị ném pháo đây.”



“Hả?”- Giao Lan Lăng nghe vậy cũng có vẻ hơi sững sờ. Nhưng ngay sau đó nàng chợt nhớ ra tên nhóc đẹp mã đang có sốt sắng lo cho nàng này, là một tên tán tu chứ không phải người gia tộc nàng nên bật cười.



Con giao long ở dưới nước vẫn đang không ngừng vờn quanh con thuyền. Thỉnh thoảng nó lại khẽ rít êm vài tiếng và quất nhẹ từng khúc thân to bằng một người trưởng thành lên thân thuyền, khiên cho thuyền trao đảo. Nhưng cũng là có vậy, nó có vẻ như chẳng có ý định tấn công.



Tiểu Cẩu cố đứng vững, không buông bỏ sự cảnh giác. Hắn chỉ trực cơ hội để ném pháo thị uy.

Giao Lan Lăng nhìn ra điều đó, ngay lập tực đưa tay ra giành lấy mấy khẩu pháo trên tay Tiểu Cẩu.

Tiểu Cẩu cảm thấy hơi bực bội, gắt:



“Ngươi bị gì vậy? Muốn thành thức ăn cho giao long hả?”



Giao Lan Lăng cố gắng khuyên:



“Chựt. Ngươi để yên tĩnh chút nào. Ngươi mà quăng pháo thì không chỉ khiến con giao long này bị giật mình thành ra tự vệ. Mà còn đánh động không biết bao nhiêu đại xà, tiểu xà xung quanh đây luôn đấy. Mà ta nói trước, bọn chúng còn khó đối phó hơn con giao long đơn độc này rất nhiều.”



Nghe vậy, Tiểu Cẩu đúng là cảm thấy hơi sợ. Vì dù gì mọi thứ hắn biết đều chỉ là nghe và chứng kiến Lão Cẩu làm, đây là lần đầu tiên hắn thực hành nên thực sự cũng không biết quá nhiều điều. Hắn nói:



“Nhưng nếu không làm gì thì lỡ con giao long này tấn công trước thì sao. Nhìn kích thước của nó thì chỉ sợ là đã trưởng thành rồi. Nếu chúng ta không làm gì thì có mà chết chắc.”



Giao Lan Lăng nghe vậy vừa thở dài vừa tủm tỉm cười, thầm nghĩ may là Tiểu Cẩu không phải là người của Giao gia. Không thì kiểu gì cũng có ngày hắn bị mấy gia lão bên Dưỡng Giao Điện cốc cho toác đầu rồi chết đuối trong đống nước bọt đầy sự thất vọng của họ!



“Ngươi bình tĩnh nghe ta này. Những thứ đó có thể đúng với giao long hay là nhiều hung thú khác ở nơi hoang dã bên ngoài. Nhưng mà giao long ở Giao Hà thì lại không như thế. Người nhìn ta này, đừng lo.”



Lời vừa dứt, Giao Lan Lăng lại một lần nữa ngồi xuống, thò người ra khỏi thuyền để nhúng tay mình vào nước. Nàng đang dùng bàn tay mình để cảm nhận nhiệt độ và độ nhớt. Sau khi nàng ma sát các ngón tay vào với nhau thì đưa lên mũi để ngửi thử.



Con giao long dưới kia vẫn cứ phát ra những tiếng *ư ư* trầm thấp. Giao Lan Lăng lẩm bẩm:



“Tiết nhiều dịch vậy sao?”- Ánh mắt nàng hiện lên một vẻ nghi vấn vô cùng. Nhìn vào những chuyển động và hành vi lúc này của con giao long, thì nàng có thể chắc chắn rằng nó là tới đây không phải là để săn mồi hay gì cả. Mà nếu đoán không nhầm, thì nó là đang muốn được giúp đỡ. Nhưng giúp đỡ điều gì?



Đây cũng là lần đầu tiên mà Giao Lan Lăng được tiếp xúc trực tiếp với một con giao long, mà không có sự dám sát của cha nàng hay các gia lão của Dưỡng Giao Điện. Nên thú thực là nàng cũng cảm thấy hơi bối rối và luống cuống.



Trầm tư một lát, Giao Lan Lăng vẫn là không thể lờ đi được những tiếng kêu cầu xin trợ giúp của con giao long này. Thế là nàng hít một hơi thật sâu rồi cứ thế cứ thế nhảy *tủm!* xuống dòng nước Giao Đàm.



Tiểu Cẩu giật mình, kêu lên một tiếng kinh hãi. Nhưng ngay sau đó, Giao Lan Lăng lại ngoi đầu lên và bảo hắn đừng lo rồi lại tiếp tục ngụp lặn vào dòng nước.



Trong lòng linh thủy lam biếc, mọi thứ đều khá mờ vì nước màu quá đậm. Nhưng Giao Lan Lăng vẫn có thể dễ dàng thấy được thân hình con giao long đang chuyển động vòng quanh con thuyền.

Con giao long này to lắm, đúng là vòng thân của nó phải to bằng một người trưởng thành. Đã vậy nó còn có vẻ vô cùng thân thiện, tiến tới và bơi vòng quanh Giao Lan Lăng. Mỗi lần khúc thân của nó bơi lại gần thì Giao Lan Lăng lại duỗi tay ra và chạm thử vào lớp lân phiến trên người nó. Lớp lân phiến của giao long này đã rất cứng và có cảm giác mịn. Chứng tỏ nó đã vào độ tuổi trưởng thành được ít nhất hai năm… Vừa đúng độ tuổi có thể sinh sản… Đã vậy nó còn là một con CÁI?!



“Chẳng lẽ…?”- Giao Lan Lăng bắt đầu suy đoán.



Rồi nàng vội tập trung tinh thần, miệng mấp máy *blo blo* ra rất nhiều bọt nước. Nàng đang thi triển Giao Long Cảm Ứng Ngữ, một chú ngữ lợi dụng âm tần và sự lan chuyền của nước để giao tiếp với loài giao-xà mà Giao gia phát triển. Nó cũng giống như các loại chú ngữ tương ứng với các nhánh khác trong ngự thú chi đạo vậy. Là một thứ kĩ năng cơ bản và bắt buộc nhất nếu như ai đó muốn trở thành một Ngự Giao Sư. Công dụng của nó rất đơn giản, là dùng để giao tiếp bằng cách chuyển đổi ngôn ngữ, ý nghĩ của nhân loại thành những âm thanh, “ngôn ngữ” mà giao-xà có thể hiểu được.



Những bọt nước mang theo “những lời nói” đó bay thẳng đến chỗ bộ phận “lỗ tai” của con giao long. Đại ý là “Ngươi cần ta giúp gì?”.



Sau khi những bọt nước truyền tới con giao long. Nó ngay lập tức đình chỉ việc bơi vòng quanh Giao Lan Lăng. Và bắt đầu chuyển qua luồn lách cơ thể to lớn, dài ngoằng của mình để cọ xát bên người nàng ta, ngoan ngãn hệt như con chó, mèo nuôi trong nhà vậy. Giao Lan Lăng thấy vậy liền bật cười, cảm thấy phấn khích một cách kỳ lạ. Tuy nàng thường được dạy về mối quan hệ giữa tộc nhân Giao gia và giao long sống trong Giao Hà. Nhưng nàng cũng chẳng dám tin là mối quan hệ đó còn dễ dãi và thân cận đến mức này.



Cũng may là lúc này Tiểu Cẩu đang trên thuyền, không nhìn rõ được những gì xảy ra ở bên dưới mặt nước. Không thì chắc chắn hắn sẽ bị sốc và cảm thấy nghi ngờ chính nhân sinh quan và những gì mà bản hắn đã tự mình trải qua.



Ở bên dưới, Giao Lan Lăng liên tục, nhẹ nhàng vuốt ve cái đầu to gần bằng người nàng cùa con giao long. Sau khi cuối cùng cũng có cảm giác mọi chuyện êm xuôi. Nàng bắt đầu luồn tay quanh phần bụng của giao long để kiểm chứng nghi vấn của mình.



Bởi vì mối quan hệ giữa giao long và Giao gia có tốt đến đâu thì cũng chẳng thể quá thân mật như vậy. Trừ khi là liên quan đến những việc hệ trọng liên quan đến bản năng và sự sống còn của nòi giống.



Dựa theo mớ kiến thức lộn xộ đã được học trong quá khứ, Giao Lan Lăng giờ đã hoàn toàn chắc chắn được rằng con giao long này đang mang thai nhưng vì lý do nào đó mà đã lỡ mất mùa đẻ muợn mấy tháng trước, khiến cho ấu long trong người nó thành hình. Giờ cả mạng sống của nó lẫn ấu long đều đang gặp nguy hiểm.



Điều này khiến Giao Lan Lăng cực kỳ căng thẳng và luống cuống. Nàng biết mình không có đủ kiến thức để xử lý chuyện này. Đã vậy nàng còn đang gặp khó khăn trong việc xác định được “bộ phận chứa bào thai” của con giao long. Có vẻ như là bỏ bê học tập nhiều quá đã khiến cho kiến thức của nàng bị hết hạn sử dụng.



Loay hoay mãi mà chẳng biết phải làm sao, Giao Lan Lăng đành phải ngoi lên.



Thấy nàng trở lại thuyền, Tiểu Cẩu thở phào vô cùng nhẹ nhõm và vội vã hỏi “đã xảy chuyện gì?”.

Giao Lan Lăng thở lấy hơi. Vận chuyển linh khí để hong khô đầu tóc và quần áo lúc này đang ướt nhẹp. Nàng không trả lời Tiểu Cẩu ngay mà lại hít thêm một hơi thật sâu và bắt đầu ngân giọng lên hát. Cả âm điệu lẫn lời ca của nàng đều nghe vô cùng khó hiểu. Tiểu Cẩu nghe mà ngẩn người ra, thầm nghĩ:



“Đây chẳng phải là bài hát thông linh với giao long mà vừa rồi nàng ta hát cho mình sao?”



Giao Lan Lăng hát được một lúc thì mặt nước bỗng “sục sùi” bọt nước.



*TÙM!*



Một đầu giao long dài thật dài bỗng vọt lên đem theo nước bắt tung tóe như mưa. Tiểu Cẩu bị bất ngờ mà giật mình suýt ngã. Trong vô thức tay hắn lại xiết chặt mấy quả pháo và cái mái chèo trong tay. Và đồng thời cũng tự nhủ bản thân mình phải thật bình tĩnh.



“Đừng lo lắng. Có ta ở đây.”- Giao Lan Lăng dịu dàng an ủi.



Tiểu Cẩu nghe mà thấy nhẹ lòng.



“Cảm ơn ngươi, chỉ là ta hơi bị ng--”- Tiểu Cẩu câm nín khi thấy nàng đang vuốt ve và chạm đầu với con giao long. Rồi ngay sau đó, hắn chợt nhận ra một sự thật trớ trêu rằng, những lời vừa rồi của nàng là không phải dành cho hắn mà là cho con giao long. Tiểu Cẩu cảm thấy thật lạc, ủy khuất và hơi tự ti.



Ở phía bên kia, Giao Lan Lăng tiếp tục lẩm bẩm Giao Long Cảm Ứng Ngữ, với đại ý là “Vì sao ngươi không tìm đến Dưỡng Giao điện để nhờ các gia lão tộc ta giúp đỡ?”



Trường hợp của con giao long này tuy hiếm gặp nhưng không phải là chưa từng xảy ra và còn ti tỉ những sự cố khác nữa. Cộng thêm mối quan hệ cộng sinh giữa hai tộc quần đã sớm được ghi vào trong bản năng của từng con giao long của Giao Hà. Nên thỉnh thoảng sẽ có một vài con giao long bơi vào Giao Đàm để tìm sự giúp đỡ từ Giao gia.



Ngược lại, nếu chẳng may có tộc nhân Giao gia bị ngã vào Giao Hà, may mắn không chết mà còn gặp được giao long thì cũng sẽ được chúng cứu.



Đó chính là minh chứng cho mối quan hệ cộng sinh vô cùng thiêng liêng đã được kéo dài trong suốt 300 năm này.



Lúc này, Giao Lan Lăng đang trực tiếp áp trán với con giao long. Nên Giao Long Cảm Ứng Ngữ của nàng càng phát huy được hiệu quả tốt nhất. Con giao long hiểu ý, há miệng phát ra từng đợt giao ngâm trầm nhẹ.



Giao Lan Lăng cau mày, tuy nàng không hiểu được chi tiết những gì mà nó đang muốn nói với nàng. Nhưng nàng có thể hiểu được đại ý rằng “nó không muốn vào Giao Đàm.”. Nó thậm chí còn liên tục vùng vằng từ chối khi nàng cố chỉ trỏ về hướng Giao Đàm và bảo nó bơi về đó.



“Là sao? Điều này có ý nghĩa gì? Vừa nãy ta dịch có đúng không nhỉ??”- Ngàn vạn câu hỏi vì sao chợt hiện lên khiến cho Giao Lan Lăng đau hết cả đầu, cứ như là não bộ của nàng vừa bị trực tiếp giáng cho một đòn vậy. Giờ thì nàng đã nhớ ra tại sao năm đó nàng lại quyết định từ bỏ việc trở thành một ngự giao sư. Đúng thật là quá sức ha.



Vốn đang ngập ngừng phân vân, nhưng khi nhìn lại vào ánh mắt đầy linh tính vẻ đượm buồn xen bất lực của con giao long, Giao Lan Lăng lại cảm thấy lòng bứt dứt. Nàng quay lại hỏi Tiểu Cẩu:



“Ngươi biết đỡ đẻ không?”



“Hả?!”- Tiểu Cẩu giật nảy cả mình.



“À, ý ta là đỡ đẻ cho động vật.”- Giao Lan Lăng đính chính lại.



Tiểu Cẩu nghe vậy vẫn hơi lúng túng, hắn gãi đầu đầu trả lời:



“Ta không biết… Nhưng ta từng đứng phụ giúp Lão Cẩu đỡ đẻ cho bò, dê, lợn nhiều lần rồi. Nên chắc… Ừ. Có thể!”- Tiểu Cẩu vỗ ngực.



Giao Lan Lăng híp mắt một vẻ nghi ngờ. Nhưng lúc này thì nàng cũng chẳng còn lựa chọn nào khác.



Nàng không biết là con giao long này đã bị muộn mùa đẻ mượn bao lâu rồi. Nhưng nếu cứ để tiếp thế này thì nó hoặc sẽ buộc phải giết con ấu giao đã thành hình trong người để mình được sống, hoặc là cùng chết với con của nó. Và theo nàng nhớ được thì, tuy thiên tính làm cha mẹ hời hợt của loài giao long chẳng có gì đáng để tuyên dương, nhưng bản năng giữ gìn giống nòi của chúng lại vô cùng mạnh...



Giao Lan Lăng hơi thở dài, nói:



“Trước tiên chúng ta tìm mỏm đá nào gần đây rồi nói.”- Ánh mắt của nàng lúc này kiên định và mạnh mẽ lạ thường. Tiểu Cẩu cũng nhìn ra vẻ biến chuyển bất ngờ này, khiến cho lòng hắn bỗng sinh ra một cảm giác tin tưởng. Sự căng thẳng trong hắn đã vơi đi gần hết:



“Được rồi. Ta sẽ cố tìm.”- Nói rồi, Tiểu Cẩu bắt đầu chèo thuyền đi tìm nơi có vài mỏm đá nhô lên. Giao Lan Lăng thỉnh thoảng hoa tiêu cho hắn. Còn con giao long trưởng thành, loài hung được mệnh danh tàn bạo nhất, có thể so với nhất chuyển chiến tu, thì ngoan ngoãn bơi theo đằng sau.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK