Mục lục
Cải Thiên Nghịch Đạo - KK Cố Hương (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ta muốn đi!"

Nhưng cũng chính vào lúc này, tiểu nữ hài trông như búp bê sau lưng của hắn kia bỗng nhiên nhẹ nhàng mở miệng.

Không khí trong nháy mắt tựa như đọng lại, nam tử khôi ngô kia khiếp sợ quay đầu: "Tiểu muội, ngươi đang nói cái gì vậy?"

Tiểu nữ hài trông như búp bê khẽ nhíu đôi mày nhỏ, tựa như không kiên nhẫn được: "Ta nói ta muốn đi!"

Cam Long Kiếm nghe lời này ngược lại cảm thấy nao nao, sau đó hắn cười cười, cũng không vội vã xuất thủ.

"Tiểu muội. . . Ngươi không thể đi cùng bọn hắn. . ."

Nam tử khôi ngô kia kinh ngạc không hiểu, tỏ ra khó có thể tin nhìn xem tiểu nữ hài, gấp khuyên nhủ.

"Ngươi không nghe thấy bọn hắn nói sao?"

Tiểu nữ hài nhi lạnh nhạt, từ phía sau hắn đi tới nói: "Ta có thể tu hành, cũng có thể được sống tiếp!"

"Ngươi. . ."

Nam tử khôi ngô kia rõ ràng còn muốn cản nàng lại, nhưng năm ngón tay Cam Long Kiếm khẽ nhúc nhích, liền lần nữa cố định hắn tại chỗ.

Hắn chỉ có thể tỏ ra tràn đầy phẫn nộ, nhưng lại bất lực nhìn tiểu nữ hài vòng qua hắn đi tới bên cạnh Cam Long Kiếm. Tên tiểu nô kia định tới dắt tay nàng lại bị nàng cau mày vòng qua, sau đó nhẹ nhàng đưa tay kéo góc áo Cam Long Kiếm. Trên trán nam tử khôi ngô hiện ra gân xanh, dùng hết toàn lực trầm thấp rống lên: "Tiểu muội. . . Bọn hắn. . . Bọn hắn là người xấu đó. . ."

Tiểu nữ hài trông như búp bê kia quay đầu lại nhìn thoáng qua hắn, trên khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn vậy mà dần dần hiện lên vẻ lạnh lùng, chế giễu: "Ca ca, ngươi mãi mãi vẫn cứ ngu như vậy, vị sư huynh tốt kia của ngươi cũng không để ý đến ngươi chút nào liền bỏ đi đó thôi. . ."

"Tiểu muội. . . Ngươi đừng đi mà. . ."

Nam tử kia liều mạng gào thét lên, đột nhiên bước ra một bước.

Cấm chế Cam Long Kiếm thiết lập ở trên người hắn, vậy mà lần thứ hai bị hắn giãy dụa buông lỏng.

"Ha ha, đôi huynh muội này ngược lại là vô cùng thú vị. . ."

Cam Long Kiếm lạnh lùng nhìn một màn này khẽ cười một tiếng, năm ngón tay xòe ra, trên đầu ngón tay lại xuất hiện linh quang nhàn nhạt, sau đó điểm mấy cái thật nhanh lên trán nam tử kia, kéo ra mấy đạo linh quang. Nam tử kia nhất thời ngây ngốc đứng bất động tại chỗ, thần sắc trên mặt cực kỳ cổ quái, sau đó Cam Long Kiếm tay áo phất một cái, thở dài một hơi nói: "Đi thôi!"

Hắn mang theo nữ hài cùng tiểu nô tuấn tú rời khỏi kho củi, phi thân bước lên mây, lao thẳng về hướng đông.

Tiểu nữ hài kia lúc này mới ngẩng đầu lên, nhìn hắn một cái, nói: "Ngươi không giết ca ca ta sao?"

Cam Long Kiếm thản nhiên nói: "Không, ta chỉ khiến cho hắn quên đi một số việc mà thôi!"

Tiểu nữ hài kia khẽ "A" một tiếng, nói: "Về sau đừng nói cho người khác, ta có một người ca ca như vậy!"

Cam Long Kiếm cùng tiểu nô kia liếc nhau một cái, đáy mắt đều tỏ ra ngạc nhiên.

Mà tiểu nữ hài kia lại không nói thêm gì nữa, chỉ có cái đầu nhỏ là nhẹ nhàng tựa vào ngực Cam Long Kiếm.

"Công tử lần này ra mặt lại phát hiện ra nữ oa này, đợi thêm Cửu U cung đưa tên đệ tử Thanh Dương tông đệ kia tới, chúng ta xem như kiếm lợi lớn. Sau khi trở lại tiên môn, hai cái đại công gộp lại, công tử lại được thêm một khoản lớn trên Công Đức Bộ. . ."

Tên tiểu nô tuấn tú nhìn nữ hài nhi kia, lại nhìn Cam Long Kiếm một chút, tỏ ra rất là đắc ý.

"Ngươi lần này cũng có công lao không nhỏ, sau khi trở về ta sẽ để cho ngươi trở thành đệ tử Âm Sơn chính thức!"

Cam Long Kiếm hờ hững nói một câu, mặc dù biểu hiện trên mặt không nhiều, song cũng nhìn ra được tâm trạng của hắn đang rất không tệ.

Hắn ngừng lại một chút, lại khẽ cười một tiếng: "Nhưng cũng không nên chậm trễ thời gian ở nơi này. Thanh Dương tông dã tâm không nhỏ, nhìn như thành thành thật thật mặc cho người nắm, nhưng trên thực tế vẫn còn mơ mộng khôi phục lại vị trí đệ nhất tiên môn ở Vân Châu. Đối với Âm Sơn tông chúng ta mà nói cũng là uy hiếp không lớn không nhỏ, khi trở về phải bẩm báo cho sư tôn cùng các trưởng lão, cần phải thu thập bọn họ thật tốt một phen mới được. . ."

"Ha ha, công tử một thân một mình đến đây đã hủy mất một Mầm Tiên, hi vọng lớn nhất của bọn hắn, ép cho Thanh Dương tông khoác lác cũng không dám nói một câu, đây cũng là một sự đả kích không lớn không nhỏ đối với bọn hắn đi. Hơn nữa sư tổ lão nhân gia ông ta phái ra nhiều đệ tử như vậy, lại đều chẳng làm nên trò trống gì, duy chỉ có công tử hoàn toàn tự lực cánh sinh lại làm nên đại sự, sau trở về sẽ phi thường uy phong. . ."

Hai người vừa nói chuyện vừa cưỡi mây lao nhanh về phía đông nơi Phương Nguyên đào tẩu.

Vào lúc này, đương nhiên bọn hắn không có chút nghi ngờ nào về bản lĩnh của thích khách Cửu U cung. Dù sao người bị Cửu U cung để mắt tới, cho dù chắp cánh cũng khó thoát, huống chi lần này Cửu U cung rút kinh nghiệm thất bại lần trước, đã thật sự quyết tâm, trực tiếp phái ra tới ba vị Câu Điệp Sứ chứ?

Thanh Dương tông âm thầm phản kháng lại hợp ý Cam Long Kiếm, bởi vì như vậy sẽ có thể thông qua Cửu U cung tiêu hao lực lượng trong bóng tối của Thanh Dương tông, đây chắc hẳn cũng là chuyện mà Âm Sơn tông vui vẻ muốn nhìn thấy. Mà cuối cùng, nếu như thích khách Cửu U cung lại đưa Phương Nguyên tới, vậy thì lần xuất hành này sẽ thật sự viên mãn, đã tiêu hao được thế lực Thanh Dương tông, lại còn tìm được người trời sinh tuyệt mạch, còn lấy lại được pháp bảo của Yêu Vương. . .

Thế nhưng vào lúc này, ngọc phù bên hông tên tiểu nô tuấn tú kia chợt lóe ra một đạo linh quang, tiểu nô kia liền cười nói: "Chắc là Cửu U cung đã đắc thủ. . ." Nói rồi hắn lấy ngọc phù xuống, đưa lấy thần thức vào xem xét, lập tức ngây người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK