“Sau khi điều tra thêm mấy ngày, ta đã dần dần biết được đại khái mọi chuyện xảy ra như thế nào..."
Nghe hắn nói đến đây, đã có không ít người trong điện kinh hoàng nhìn sang Phương Nguyên.
Phương Nguyên từng trảm yêu trừ ma tại Thái Nhạc thành, chuyện này cũng không phải là bí mật.
Đây thậm chí còn là một sự tình truyền kỳ được các đệ tử cảnh giới Luyện Khí trong các đại tiên môn thay nhau ca tụng!
Thời điểm Phương Nguyên chính thức quật khởi tại tiên môn, cũng chính là sau sự kiện kia!
Nếu như suy đoán của Cam Long Kiếm là thật, đây chẳng phải nói, yêu ma mà Phương Nguyên chém lại là Yêu Vương thế tử ư?
Chuyện này, thật đúng là...
"Âm Sơn tiểu hữu nói năng cẩn thận!"
Cũng đúng vào lúc này, Thái Thạch trưởng lão chưởng quản Giới Luật đường của Thanh Dương tông đã lạnh lùng mở miệng nói: "Đệ tử Thanh Dương tông ta, từ trước đến nay vẫn luôn trừ ma vệ đạo. Đừng nói là vùng Thái Nhạc thành, khắp các nơi trong Vân Châu đều có vết tích trảm yêu trừ ma của đệ tử Thanh Dương ta. Yêu ma mất mạng dưới kiếm của chúng ta nhiều như vậy, nếu ngươi không có gì thực tế để chứng minh thì sao có thể nói rằng vị Yêu Vương thế tử này là đệ tử tông ta giết được?"
Đám người trong điện hạ nghe xong thì đều âm thầm gật đầu.
Bọn họ thầm nghĩ nếu như không có gì để chứng minh, Thanh Dương tông quả thực không cần phải thừa nhận chuyện này.
Có điều vị Âm Sơn chân truyền Cam Long Kiếm nghe thấy thế thì lại nhẹ nhàng cười một tiếng, nói: "Vãn bối không phải hạng người lỗ mãng, tất nhiên không thể bởi vì một chút lời đồn mà chỉ trích đệ tử Thanh Dương tông, khi đó ta cũng chỉ có chút hoài nghi mà thôi. Nhưng từ đó ta cũng lưu tâm về vị đệ tử Thanh Dương tông dương danh lập vạn trong trận chiến tại Thái Nhạc thành, nên cũng thoáng dò xét một chút. Nghe nói vị đệ tử Thanh Dương tông này bỗng nhiên quật khởi sau sự tình chém yêu kia, hơn nữa còn dương danh trong tiên môn, trở thành chân truyền, lại tỏa ra hào quang rực rỡ trong Ma Tức hồ thí luyện..."
Nói xong những lời này, hắn liền cười tủm tỉm nhìn về phía Phương Nguyên: "Đến lúc này, ta đã xác định được thủ phạm!"
"Nói hươu nói vượn!"
Xung quanh bỗng nhiên có mấy vị chấp sự đồng thời mở miệng quát lớn: "Đệ tử tông ta quật khởi thì có liên quan gì tới vị Yêu Vương thế tử kia?"
Cam Long Kiếm lành lạnh cười một tiếng, nói: "Chư vị hẳn đã quên, chuyện này không chỉ liên quan tới cái chết của Yêu Vương thế tử, mà ngoài ra còn liên quan tới một kiện bảo bối mà hắn trộm đi từ chỗ Nam Hoang Yêu Vương. Yêu Vương thế tử chết rồi, các ngươi nói xem bảo bối này sẽ rơi vào tay ai?"
Nói đến đây nói, hắn nheo cặp mắt lại, nhàn nhạt nhìn sang Phương Nguyên, khẽ nói: "Món bảo bối kia cũng không quá đáng giá, có điều nếu như rơi vào tay đệ tử cảnh giới Luyện Khí thì lại có tác dụng không nhỏ. Có nó trong tay, một vị đệ tử vô danh, long đong trong tiên môn quật khởi, dương danh lập vạn chắc là không thành vấn đề, ngươi nói có đúng hay không hả Phương Nguyên sư đệ?"
Cam Long Kiếm cười khẽ với Phương Nguyên, nhưng ánh mắt lại ẩn ẩn phát lạnh đi.
"Sau khi ngươi từ Thái Nhạc thành trở về thì mới bắt đầu quật khởi đúng không?"
"Có phải lúc ấy ngươi đã đoạt được kiện bảo bối đó hay không?"
"Đoạt được chân truyền trong tiên môn, còn phát ra hào quang rực rỡ trong Ma Tức hồ, làm được rất nhiều chuyện mà những người khác không làm được..."
Mỗi khi hắn hỏi một câu, khoảng cách giữa hắn và Phương Nguyên lại càng ngày càng gần: "Có phải đều là nhờ vào kiện bảo bối đó đúng không?"
"Xoạt xoạt xoạt xoạt "
Trong đại điện, lập tức có vô số ánh mắt nhìn về phía Phương Nguyên.
Kỳ thực sau khi nghe hắn nói nhiều như vậy, bọn hắn cũng đã có hơi tin tưởng lời nói của vị chân truyền Âm Sơn tông này.
Sự tình Phương Nguyên chém yêu ma ở Thái Nhạc thành cũng có không ít người biết đến, hơn nữa từ đó về sau cũng không có quá nhiều sự tình trảm yêu trừ ma xảy ra. Ngoài ra khi mọi người thoáng hồi tưởng lại khoảng thời gian đó thì liền phát hiện, Phương Nguyên đúng là quật khởi trong tiên môn từ sau khi trở về từ Thái Nhạc thành. Sau đó hắn làm ra một loạt đại sự kinh người, làm cho người ta khó có thể tin được...
Bây giờ, nếu như là mượn nhờ bảo vật của Nam Hoang Yêu Vương, vậy thì mọi chuyện đều có thể được giải thích rõ ràng!
"Đây hết thảy đều là suy đoán của ngươi, nếu chỉ như vậy mà đã chỉ trích đệ tử Thanh Dương tông ta, vậy thì không khỏi quá mức bá đạo..."
Vào lúc này, chỉ có mấy vị chấp sự Tiểu Trúc phong Thanh Dương tông ngưng trọng quát to.
Ai cũng không biết bọn hắn nghĩ như thế nào vào lúc này, nhưng ngoài miệng đương nhiên là muốn nói đỡ cho đệ tử Thanh Dương tông.
Chỉ tiếc là Cam Long Kiếm đã sớm có chuẩn bị, khi hắn nghe thấy vậy thì chỉ cười lạnh một tiếng, nói: "Ta biết Thanh Dương tông sẽ không dễ dàng thừa nhận việc này, các ngươi nói cũng đúng, vừa rồi đều là suy đoán của ta. Chỉ là ta muốn hỏi một câu, đêm qua ta và Đoàn Phi Uyên sư đệ luận đạo uống rượu, rượu đến cao hứng, nghĩ đến mình cần luyện chế một kiện bảo vật, cần một đoạn xương ngón chân của yêu ma Thủy hành, cũng nguyện dùng một viên yêu đan Hỏa hệ để đổi. Đoàn sư đệ rất là cao hứng, đã dẫn ta tham quan Luyện Bảo Quật trong Thanh Dương tông một phen..."
Nói đến đây, hắn xòe bàn tay ra, trong lòng bàn tay đột ngột nhiều hơn một đoạn khớp xương phủ đầy ngân văn. Sau đó hắn liếc nhìn đám người kia, nhẹ giọng cười nói: "Nếu như Thanh Dương tông kiên quyết không thừa nhận việc này, vậy không biết vì sao hài cốt của Yêu Vương thế tử lại xuất hiện trong Luyện Bảo Quật của các ngươi a? Hay là các ngươi cảm thấy Nam Hoang Yêu Vương sẽ không nhận ra hài cốt ẩn chứa thân sinh huyết mạch của hắn?"
"Hoa..."
Lời này vừa ra, đại điện lập tức nổi lên một trận xôn xao!
Chẳng ai có thể ngờ rằng, vị chân truyền Âm Sơn tông này lại có thể vô thanh vô tức lấy ra được bằng chứng xác đáng như thế.
"Cái này..."
Trong khi đó, vị đại đệ tử chân truyền của Thần Tiêu phong Đoàn Phi Uyên nghe hắn nói thế thì sắc mặt lập tức tái nhợt đi.
Cũng không biết có bao nhiêu người trong đại điện này lập tức phức tạp nhìn về phía hắn.