Mục lục
Cải Thiên Nghịch Đạo - KK Cố Hương (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Duy nhất từ đầu đến cuối không đổi, chính là Tôn quản sự, trong lúc rảnh rỗi hắn vẫn thường xách theo hai cân thịt đầu heo, một vò ngũ gia bì, khệnh khạng ung dung tìm tới Phương Nguyên uống rượu nói chuyện phiếm.

Đối với chuyện này, Phương Nguyên cũng từng đánh tiếng qua, có thể để cho Tôn quản sự đến Tiểu Trúc phong nhậm chức, kể từ đó, cũng không cần tiếp tục vất vả ở Ngọc Phong nhai nữa. Song đối với chuyện này Tôn quản sự lại có suy nghĩ khác, nói Tiểu Trúc phong là địa phương truyền thừa của tiên môn, bí mật đông đảo, hắn tới không tiện.

Mà sau chuyện thí luyện Ma Tức hồ, Lạc Phi Linh cũng thường xuyên đến tìm Phương Nguyên chơi đùa.

Có điều Phương Nguyên suốt ngày toàn là đọc sách, tu hành, nhiều lúc nàng cũng cảm thấy tức điên, may mà sau đó chạm trán Tôn quản sự, thoáng cái tựa như là mã tầm mã, ngưu tầm ngưu, Tôn quản sự thích ăn thịt, nàng thích uống rượu, Tôn quản sự thích Bát Quái, nàng thích nghe chuyện xưa...

Vậy là căn lầu nhỏ vốn thanh tĩnh của Phương Nguyên, lúc bấy giờ thường xuyên xuất hiện một màn như thế này:

Một tên nam tử thon gầy vỗ đùi đen đét, thao thao bất tuyệt, một cô nương xinh đẹp ôm hồ lô rượu, lúc nào cũng hô lên “tốt”!

Trải qua một khoảng thời gian như vậy, dư âm thí luyện Ma Tức hồ cũng khó khăn trôi qua, tuy nhiên trong tiên môn lại có thêm vô số lời đồn, thậm chí đã bắt đầu hình thành dòng người tuyên truyền: Phương Nguyên, đại đệ tử chân truyền của Tiểu Trúc phong, sắp trở thành trưởng lão trẻ tuổi nhất tiên môn!

Thay đổi trực tiếp nhất chính là, tiên môn đã chuyên môn đưa tới cho Phương Nguyên hai tên đồng nhi phục vụ sinh hoạt thường ngày.

Phải biết rằng, trong tiên môn, chưa từng có đệ tử dưới Trúc Cơ có được tư cách này...

Chuyện này ít ra cũng nói rõ một vấn để, hiện tại mặc dù Phương Nguyên vẫn là Luyện Khí, nhưng hết thảy đãi ngộ đều không khác gì Trúc Cơ!

Mà tất cả sự thay đổi này, cũng dẫn đến một kết quả, đó chính là lượng người đến đây bái phỏng càng ngày càng nhiều.

Lúc trước Phương Nguyên vừa mới trở thành đại đệ tử chân truyền của Tiểu Trúc phong, đã có không ít người đến tặng lễ, mở tiệc chiêu đãi. Nhưng lúc đó, vẫn có một ít người thầm cho rằng, vị trí này của hắn ngồi quá bấp bênh, chưa chắc đã lâu dài, nên chỉ hơi khách khí một phen mà thôi.

Mà hiện tại, rốt cuộc cũng không còn ai hoài nghi tư cách của hắn nữa, lập tức nhiệt tình hơn vô số lần!

Không chỉ muốn nhanh chân chạy đến bái phỏng hắn hết đợt này đến đợt khác, mà còn có rất nhiều người có thân phận cũng tới, trong số đó, có không ít gia chủ tiểu thế gia, chưởng quỹ buôn bán đan khí, thậm chí còn có rất nhiều chấp sự tiên môn...

Có người đưa tới trọng lễ, chúc mừng hắn sau thí luyện Ma Tức hồ, một tiếng hót làm nên tên tuổi, thiên hạ đều biết!

Có người đưa tới thiếp mời, chữ ký bên trên đều là đại nhân vật không thể coi thường, chân thành mời hắn dự tiệc.

Càng có không biết bao nhiêu nô bộc được âm thầm sai khiến, đến Tiểu Trúc phong nghe ngóng vị đại đệ tử chân truyền này có hôn phối chưa, mai mối cầu hôn...

Nếu như Phương Nguyên tiếp đãi những người này, thì cho dù quỹ thời gian một ngày tăng lên gấp 10 lần cũng không đủ dùng, bởi vậy Phương Nguyên vẫn theo quy củ cũ, dứt khoát đóng cửa không ra, tất cả mọi người giao cho Tôn quản sự đuổi đi, trong đó đương nhiên là Lạc Phi Linh cũng nhúng vào một chân. Không biết bọn hắn làm như thế nào, vậy mà trong tiên môn dần dần truyền ra thanh danh Phương Nguyên chiêu hiền đãi sĩ, lại rất tích cực thu lễ...

Càng cổ quái hơn chính là, những người lúc đầu muốn thử thăm dò xem Phương Nguyên có hôn phối chưa để cầu hôn, đột nhiên liền tuyệt tích một cách khó kiểu...

Đối với chuyện này Phương Nguyên cũng từ chối cho ý kiến, hắn đang hưởng thụ khoảng thời gian nhàn hạ hiếm có, không muốn bị bất cứ chuyện gì ảnh hưởng tới tâm tình.

Thời gian cứ như vậy nửa tháng trôi qua, Phương Nguyên đã củng cố lại tu vi của mình một cách vững vàng, đối với chuyện Trúc Cơ của bản thân rốt cục cũng có một kết quả. Sau khi hắn cân nhắc trong đầu một phen, hắn đã nghĩ ra được một lí do thoái thác đối với tiên môn, chờ khi tiên môn sắp đưa ra quyết định cuối cùng, hắn liền nói ý nghĩ này cho bọn hắn. Chẳng qua là trước mắt hắn vẫn phải xem coi tiên môn quyết định như thế nào...

Nghe nói đám người ngũ đại trưởng lão cùng tông chủ Thanh Dương tông, gần đây nhất vẫn luôn ở trên chủ phong Thanh Dương tông thương nghị không ngớt. Có rất nhiều lời đồn đại trong tiên môn liên quan tới hắn, chính là vì vậy Phương Nguyên cũng biết được, đề nghị này của Vân trưởng lão chỉ sợ cũng không dễ thuyết phục mấy vị trưởng lão khác đồng ý. Có điều, cho tới hiện tại, hắn cũng không giúp được gì trong chuyện này, chỉ có thể tạm thời chờ đợi kết quả.

Rốt cục vào một buổi sáng hơn nửa tháng sau, có một vị lão giả chấp sự mặc áo bào tro, chậm rãi đi đến trước Tiểu Trúc phong.

Phương Nguyên nhận cái áo bào này, lão giả chấp sự này chính là chấp dịch của tông chủ nhất mạch, thân phận viễn siêu những chấp sự khác trong tiên môn...

Hắn tới, chắc hẳn kết quả cũng tới!

"Chân truyền Phương Nguyên Tiểu Trúc phong, nghe pháp chỉ tông chủ, lệnh ngươi mau tới Chính Đức điện nghe huấn thị!"

Phương Nguyên nghe thấy lời này, trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm, hướng về phía lão chấp sự hành lễ, sau đó cùng hắn rời đi.

Hai người cưỡi mây, bay thẳng tới Chính Đức điện.

Ở bên dưới lúc này, Tiểu Trúc phong cùng các sơn phong khác, không biết có phải có người nghe ngóng được tin tức hay không, một truyền mười, mười truyền trăm, rốt cục có vô số người đứng trên đỉnh núi, ngửa đầu nhìn hắn, thậm chí có cảm giác như đang nhìn Phương Nguyên phi thăng vậy...

Đương nhiên, đây mặc dù không phải phi thăng, nhưng cũng không xê xích nhiều!

Mà khi bay tới Chính Đức điện, nhìn vào bên trong Phương Nguyên liền thấy vậy mà đã có không ít người, các vị trưởng lão, đại đệ tử chân truyền, đám người chấp sự tay nắm quyền cao chức trọng, hết thảy đều đang ngồi bên trong đại điện, bầu không khí rất là nghiêm túc. Khi hắn đến, hiển nhiên cả đám đều đưa mắt nhìn lại, tu vi những người này cao có thấp có, ánh mắt cao cao tại thượng, khiến cho Phương Nguyên cũng cảm thấy một loại áp lực thật lớn!

Nhưng khi Phương Nguyên ngẩng đầu nhìn về phía trước, liền thấy được Vân trưởng lão ngồi ở bên cạnh tông chủ.

Vân trưởng lão không nói gì, chỉ nhìn Phương Nguyên cười một tiếng, sau đó khẽ gật đầu một cái.

Phương Nguyên lập tức liền minh bạch: Việc này, ổn rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK