Bạch Hướng Thịnh ngây ngẩn tại chỗ.
Một hồi lâu, y phản ứng lại, mới ho một tiếng, không nhanh không chậm nói: "Tôi cảm thấy...... không được."
Mạnh Mãng Long ngây ra, sau đó đi lên gần, có chút không xác định hỏi: "Tại sao?"
"Tôi không muốn bởi vì chưa xác định, mà để lỡ anh, cũng có thể sẽ làm bản thân tổn thương." Bạch Hướng Thịnh bình tĩnh uống ngụm nước, chậm rãi nói.
Mạnh Mãng Long ngồi xuống bên cạnh y: "Cậu yên tâm, tôi, tôi thật sự sẽ......"
"Mạnh tổng, tôi chỉ nói vậy thôi," Bạch Hướng Thịnh hắng giọng, "Có thể gặp, không ghét, không có nghĩa là lúc mình đích thân ra trận sẽ không sinh ra cảm xúc chán ghét."
Mạnh Mãng Long nghiêng đầu: "Có ý gì?"
"Ý của tôi chính là, anh xem phim đồng tính, không cảm thấy ghét, đó là một phương diện thẩm mỹ," Mắt Bạch Hướng Thịnh nhìn cố định Mạnh Mãng Long, đôi con ngươi kia vô cùng sâu, giống như một con suối sâu không thấy đáy, khiến người ta không thấu tâm tình, "Nhưng mà, khi anh đích thân ra trận, muốn phát sinh quan hệ tình dục với một người đàn ông, anh rất có thể sẽ...... nói thế nào nhỉ...... sẽ không đâm chim được."
Mạnh Mãng Long cau mày: "Tôi cảm thấy sẽ không đâu."
"Sẽ," Bạch Hướng Thịnh bỗng ngẩng đầu, "Dùng mắt nhìn và dùng thân thể đích thân thử, là cảm giác khác nhau."
Mạnh Mãng Long ngồi tại chỗ, lặng im một lúc lâu.
Sau đó, hắn bỗng nhiên ngẩng đầu: "Tôi vẫn không tin, tôi có phản ứng với cậu nhiều lần như vậy, tôi tin tưởng vào cảm giác của mình."
Bạch Hướng Thịnh nghiêng đầu qua, thuận tay tắt máy tính của mình, thở dài.
"Tôi mặc kệ," Mạnh Mãng Long bỗng nhiên nghiến răng, đứng dậy, bóng râm thân thể cao lớn bao phủ thân thể Bạch Hướng Thịnh, rất giống nuốt sạch y. Mạnh Mãng Long đặt bó hoa ở một góc bàn Bạch Hướng Thịnh, sau đó nghiêm túc nói, "Tôi dù sao đã lâu như vậy, từng có dục vọng với phụ nữ, nhưng chưa từng có kích động muốn yêu đương muốn ở cùng với bọn họ, mà cậu......"
Hắn ngừng một lát, dùng tay nhẹ nhàng vặn khuôn mặt trắng nõn của Bạch Hướng Thịnh qua, động tác cẩn thận lại dịu dàng, còn có chút cảm giác ái muội, "Nhưng mà cậu, là người đầu tiên khiến tôi đồng thời có dục vọng và ham muốn ở bên."
Hầu kết Bạch Hướng Thịnh chuyển động trên dưới, nhất thời, lại không biết đáp lại thế nào.
"Cho nên, tôi muốn mạnh dạn thử một lần," Mạnh Mãng Long hít sâu một hơi, "Cho dù cậu là nam cũng được, tôi muốn theo đuổi cậu."
Bạch Hướng Thịnh cau mày chậc một cái, sau đó thoát khỏi kiềm chế bàn tay của Mạnh Mãng Long, đứng dậy: "Nói thế này rồi mà anh không nghe? Tôi không cảm thấy anh có tình cảm gì đối với tôi tương tự tình cảm nam nữ, xu hướng tính dục của anh là nữ, thì không nên đi trêu ghẹo đàn ông, loại chuyện này, không phải có thể nói đùa tùy tiện!"
Mạnh Mãng Long sải bước lớn đi tới bên cạnh Bạch Hướng Thịnh, từ đằng sau y trực tiếp ôm lấy y.
Hai cánh tay siết chặt trước người Bạch Hướng Thịnh.
"Tôi thích em," Giọng Mạnh Mãng Long rất thấp, giống như nam chính trong truyền hình bắt người, từ tính đến mức khiến người ta tan chảy, "Em xem, tôi bây giờ ôm em, tôi ôm một người đàn ông giống như ôm vợ, nhưng tôi không hề cảm thấy ghét, tôi nói thật."
Bên tai Bạch Hướng Thịnh bỗng nhiên đỏ lên, sau đó thở dài một hơi, nói: "Cho dù anh ôm không ghét, nhưng tình dục không giống cái này, anh hiểu không?"
"Sao em có thể khẳng định, tôi nhất định không thể đâm chim về phía em?" Mạnh Mãng Long cau mày, hiển nhiên hết sức không đồng ý với nhận xét của Bạch Hướng Thịnh.
"Tình huống như anh tôi đã gặp nhiều rồi," Bạch Hướng Thịnh cười nhẹ nhàng, bên trong nụ cười kia, không chỉ là vui mừng hay bi ai, "Trước đây cũng có thẳng nam thổ lộ với tôi, nhưng đến cuối cùng, đến bước cuối cùng, hắn lại nói với tôi, hắn không làm được."
Mạnh Mãng Long nhìn con ngươi đen nhánh ướt át của Bạch Hướng Thịnh, lập tức im bặt.
"Tôi lúc ấy tin hắn, tin hắn có lẽ thật sự là bisexual theo lời hắn, cho nên giống như tên ngốc đi theo hắn," Bạch Hướng Thịnh cúi đầu, hiển nhiên không muốn để Mạnh Mãng Long nhìn thấy cảm xúc hơi bi thương trên mặt y, "Nhưng đến cuối cùng, phòng đã thuê xong, bao cũng mua xong rồi, dạo đầu cũng làm xong rồi, hắn nói với tôi, hắn thật sự không làm được. Hắn nói dạo đầu lúc trước, hắn vẫn luôn nhẫn nhịn, cứ nhịn, nhưng đến bước cuối, hắn thật sự không được."
"Anh biết tôi buồn thế nào không?" Bạch Hướng Thịnh bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Mạnh Mãng Long, "Người đàn ông kia quay đầu rời đi, quẳng một mình tôi như thằng ngu ở trong khách sạn, không lâu sau hắn nói với tôi hắn tìm được bạn gái, hai bọn họ rất tốt, qua 1-2 tháng đã thuê phòng, cmn lửa đạn không ngừng làm rất vui vẻ, một ngày nghỉ ch!ch khắp tất cả khách sạn gần trường, dùng tất cả nhãn hiệu bao cao su bán trên Taobao, làm các loại tư thế, như cá gặp nước."
Cổ họng Mạnh Mãng Long nghẹn lại, "Tôi......"
"Cho nên, tôi không tin tưởng lời nói như vậy nữa, anh hiểu chưa?" Bạch Hướng Thịnh hít sâu một hơi, nặng nề nói.
Mạnh Mãng Long bị lời nói như bắn liên thanh của Bạch Hướng Thịnh khiến cho mơ hồ.
Hắn không nghĩ tới, Bạch Hướng Thịnh còn có một quãng như vậy.
Lần trước ở núi Thái Sơn, bọn họ dọc đường trao đổi không ít, nói hết lời trong lòng mình, bí mật nhỏ của mình, nhưng mà Bạch Hướng Thịnh......
Cho tới bây giờ cũng chưa từng nhắc đến chuyện này.
Có lẽ, thật sự là vết thương trong lòng không muốn bị người khác chạm vào.
Thảo nào cậu ấy đối với chuyện mình theo đuổi, phản ứng kịch liệt như vậy, cũng luôn từ chối.
"Xin lỗi," Mạnh Mãng Long cúi đầu, giống như làm sai chuyện gì, thái độ có chút khiêm tốn, "Xin lỗi, có lẽ đã chạm vào chuyện cậu không muốn bị người khác nhắc đến, xin lỗi, tôi chỉ là......"
"Không sao," Bạch Hướng Thịnh lắc lắc đầu, thay một bộ quần áo bình thường, "Tôi chỉ hơi nhạy cảm, anh không cần xin lỗi."
Mạnh Mãng Long gật gật đầu, trong phòng nhất thời lâm vào yên lặng.
Bạch Hướng Thịnh nhìn bó hoa hồng đỏ rực trên bàn, hoa đẹp đẽ như vậy, quả thực giống như lửa sắp bùng cháy.
Y cười khẽ một tiếng, chỉ bó hoa kia: "Vậy...... anh mang đi?"
Tầm mắt Mạnh Mãng Long nhìn về phía bó hoa này.
Sau đó, hắn nhẹ nhàng lắc đầu.
Ánh mắt Bạch Hướng Thịnh sắc bén: "Anh vẫn chưa bị thuyết phục sao? Hay là...... hay là ôm suy nghĩ đó?"
Mạnh Mãng Long mím môi: "Phải, tôi không thể phủ nhận, cảm giác đó đối với em, vẫn cứ lượn lờ trong lòng tôi. Cho dù em nói nhiều như vậy, nhưng...... nhưng cảm xúc trong lòng tôi, không lừa dối được."
Bạch Hướng Thịnh bất đắc dĩ lắc lắc đầu.
Xem ra, Mạnh Mãng Long thật sự là người bướng bỉnh như vậy.
Một khi đã thừa nhận một chuyện là đúng, tính tình liền cố chấp như trâu bò, không ai kéo lại được.
(Đứa nào re-up là chó)
Một lúc lâu, y ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ phòng làm việc, sau đó nói khẽ: "Vậy đi, nếu anh quả thật...... quả thật không tin tôi nói, được thôi, anh tối nay thuê phòng."
Mạnh Mãng Long đột nhiên ngẩng đầu.
Bạch Hướng Thịnh xoay đầu lại, ánh mắt sắc bén kia nhìn chăm chú Mạnh Mãng Long, dường như bên trong có hai con dao găm đang di chuyển: "Hai chúng ta không nói tình cảm, chỉ nói cảm giác trên xác thịt."
Mạnh Mãng Long giống như không tin nổi chậm rãi đứng dậy: "Thật...... thật sao?"
Hắn ngay cả nói cũng lắp bắp, có thể thấy được kích động trong lòng.
"Ừ," Bạch Hướng Thịnh gật gật đầu, "Tôi đã nói từ trước, anh đúng là kiểu đàn ông tôi thích, nhưng bởi vì anh là thẳng nam, cho nên tôi không ra tay với anh, cũng sẽ không chủ động bày tỏ tình cảm với anh, sẽ không định bẻ cong anh, để anh đi con đường gian nan vốn không cần thiết."
Vừa nói, y thở dài nặng nề, "Nhưng mà...... nếu anh kiên trì, vậy thì, trực tiếp bắt đầu từ chỗ kịch liệt nhất. Nếu anh có thể tiếp nhận tiếp xúc da thịt, vậy thì cũng nói rõ, anh có lẽ thật sự là bisexual kín, chỉ là tự anh nhiều năm không phát hiện ra mà thôi," Y chậm chạp, "Nhưng, nếu như...... nếu anh đến bước cuối cùng phát hiện mình không thể chấp nhận, vậy cũng không sao. Hai chúng ta sau này vẫn là bạn, hơn nữa tôi không bỏ ra tình cũng cảm, cũng sẽ không bị thương."
Y cười nhẹ nhàng, nghiêng đầu: "Anh thấy thế nào?"
Mạnh Mãng Long cũng không nói gì khác, chỉ nặng nề gật đầu: "Tôi thuê phòng."
Đêm đó, Bạch Hướng Thịnh tan làm, liền đến khách sạn Mạnh Mãng Long đã đặt.
Một khách sạn xa hoa trung tâm thành phố, giá cả không rẻ.
Lúc y lái xe đến gara khách sạn này, trong lòng còn có chút do dự.
Y đang giãy dụa.
Mạnh Mãng Long không nói cái khác, chỉ nói thân thể này, đã thật sự đâm vào tim y.
Thân thể cường tráng kia, cơ ngực và cơ bụng kia, đường cong kia...... Y thật sự thích.
Đừng nói chi tính cách Mạnh Mãng Long thể hiện ra với y cho tới bây giờ, cũng khiến y cảm giác vô cùng tốt.
Trước đó y nói với Mạnh Mãng Long nhiều như vậy, nhưng thật ra y biết, nếu quả thực có cơ hội, y vẫn muốn đánh cược một lần. Y ngồi trên ghế lái một lúc lâu, đến khi thời gian sắp đến, y mới cắn răng, cầm lấy đồ của mình xuống xe.
Dọc đường đi vào khách sạn, ở lễ tân đăng ký, sau đó đi thang máy lên tầng.
Y ở trong thang máy hít sâu, nhắm mắt lại, trong lòng đã chuẩn bị tâm lý xong Mạnh Mãng Long sẽ tông cửa xông ra ở bước cuối cùng.
"Ding —"
Cửa thang máy mở ra, đã đến nơi.
Y lại hít sâu một lần nữa, sau đó tìm được biển phòng tương ứng, gõ cửa.
Cửa được mở ra từ bên trong.
Bạch Hướng Thịnh vừa vào cửa, đã nhìn thấy Mạnh Mãng Long tắm rửa xong xuôi, mặc áo tắm màu trắng.
Y đang muốn nói chuyện, chỉ nghe một tiếng rầm, cửa bị Mạnh Mãng Long dùng tay đóng mạnh lại.
Mà Bạch Hướng Thịnh, cũng đột nhiên cảm giác được mình bị Mạnh Mãng Long nhanh chóng đè xuống, một nụ hôn tàn bạo lại nóng bỏng vô cùng rơi xuống.
Hôn một lúc lâu, y chỉ nghe thấy âm thanh từ tính của Mạnh Mãng Long nói bên tai mình: "Em không phải không tin sao? Vậy tôi hôm nay ch!ch em, ch!ch em đến cổ họng cũng khàn, được không?"