Mục lục
Ta sinh con cho tổng tài - Dư Bảo Nguyên - Truyện full
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Edit + Beta: Vịt

"Cố tổng, đây là có thể tra được trước mắt." Tiểu Chu đứng trước bàn làm việc của Cố Phong, đặt một phần văn kiện vào trước mặt Cố Phong.

Cố Phong đặt bút trong tay xuống, cầm lấy văn kiện mở ra.

"Tin tức của Dư thiếu, sớm nhất là do một tài khoản marketing video ngắn đăng. Tài khoản marketing này chúng tôi cũng đã điều tra, một trong những nguồn tin bọn họ đăng là thông qua người sử dụng đóng góp. Chúng tôi mua được một thành viên trong team marketing này, hắn nói tin tức và ảnh của Dư thiếu, là đóng góp của một người đàn ông, bạn gái của người đàn ông này ở bệnh viện làm hộ sĩ, hẳn là từ chỗ bạn gái lấy được tư liệu."

Cố Phong cảnh giác ngẩng đầu: "Như vậy mục đích người đàn ông này cung cấp tin vạch trần là?"


"Người đàn ông này chuyên cung cấp tin tức cho các nhà truyền thông lớn, đổi lấy tiền thưởng." Âm thanh Tiểu Chu nặng nề.

"Đổi tiền thưởng......" Cố Phong tựa vào ghế lớn của mình, xoa xoa huyệt Thái Dương đập phát đau, "Ngu xuẩn."

Tiểu Chu cũng hơi lộ ra nụ cười bất đắc dĩ: "Dựa vào người nội bộ của bọn họ nói, người đàn ông này bởi vì chút tin bạo 10 phần này, đã nhận được tiền thưởng 10 nghìn nguyên, sau đó còn có chia chác."

Cố Phong hơi nheo mắt lại, khí thế vô cùng sắc bén.

Tin tức 10 nghìn đồng tiền thưởng làm đến mức độ này, e là đập mấy chục vạn cũng không có cách giải quyết bình yên!

"Bên Ngô lão có hành động không?" Cố Phong bỗng nhiên ngẩng đầu hỏi.



Tiểu Chu trầm mặc một hồi, gật gật đầu: "Vừa nãy cục thuế vụ đưa tin, nói hạng mục đầu tư điền sản của chúng ta năm ngoái ở khoản thuế vụ có vấn đề, bảo chúng ta nhanh chóng đệ trình tài liệu để bọn họ thẩm tra lại.""Hạng mục năm ngoái," Cố Phong chợt cười lạnh một tiếng, "Thật sự muốn đến tìm phiền toái với tôi."

"Cố tổng, anh xem?"

"Bên cục thuế ổn định trước, cậu chỉnh sửa tài liệu bọn họ cần, nếu như khoản không đúng, nghĩ cách làm bằng. Bên lãnh đạo cục thuế cũng can thiệp, bọn họ tới một chiêu chúng ta tiếp một chiêu."

Tiểu Chu hiểu rõ gật đầu: "Tôi hiểu rồi."

"Chuyện đã đến mức này, thì không có đường thu tay nữa," Cố Phong đứng dậy, đi tới trước cửa sổ sát đất lớn, nhìn quang cảnh phồn hoa của cả thành phố và dòng xe chạy như mắc cửi, "Đi làm đi."

Tiểu Chu đáp lại, xoay người ra khỏi phòng làm việc, bắt đầu nhanh nhẹn lại bận rộn làm việc.

Trong lòng Cố Phong có chút bực bội, nhìn cảnh sắc bên ngoài, quay đầu từ trong ngăn kéo bàn làm việc lấy ra một gói thuốc lá, châm hút.

Hắn thật ra đã cai thuốc 7 7 49 rồi, cũng chỉ có lúc đặc biệt lo nghĩ, mới sẽ muốn hút 1-2 điếu. Phương Giang Lâm bất quá là chó săn, Ngô lão mới thật sự là khó đối phó. Chỉ cần bên Ngô lão không nhả ra, vậy thì chuyện này cũng không có khả năng dịu đi.

Cố Phong một ngụm thuốc hút vào khoang phổi, chỉ cảm thấy cảm giác phiền lòng nóng nảy giống như khí khói trong phổi, rất lâu không tan.

(Truyện chỉ được đăng tại Wattpad humat3 và Sweek humat170893)

Bạch Hướng Thịnh làm ổ trong phòng ngủ Dư Bảo Nguyên, nhìn Dư Bảo Nguyên nhanh nhẹn gõ bàn phím, mặt cậu bị ánh sáng màn hình chiếu trắng như tuyết."Vẫn chưa làm việc xong?" Bạch Hướng Thịnh từ một bên giường sơ sinh ôm Cố Gia Duệ đã tỉnh ra, đặt trong ngực mình nhẹ nhàng dỗ.



"Vẫn chưa," Dư Bảo Nguyên một bên gõ bàn phím một bên đáp, "Phải tiến hành PR trên mạng, mấy bước này của tôi đều không thể thiếu."

Bạch Hướng Thịnh ôm đứa nhỏ, lẩm bẩm một tiếng: "Tôi muốn xem xem cậu làm cái quái gì." Vừa nói, liền đi tới bên người Dư Bảo Nguyên ngồi xuống.

Chỉ thấy trên màn hình máy tính của Dư Bảo Nguyên, đã có mấy tấm ảnh chụp màn hình Weibo tài khoản marketing.

"Cậu lấy mấy ảnh chụp màn hình này làm gì?"

Con chuột trong tay Dư Bảo Nguyên khẽ dừng lại chút, cậu giải thích: "Mấy bài PR này là tôi cố ý bảo Cố Phong giữ lại. Trong đó tràn ngập suy đoán ác ý và nội dung phỉ báng về tôi. Hiện tại lượng forward đã đạt tới tiêu chuẩn lập án, tôi có thể lập tức đệ trình tài liệu đến pháp viện."

"Cậu chính là vì kiện bọn họ?" Bạch Hướng Thịnh cả kinh nói.

Dư Bảo Nguyên cau mày, như có điều suy nghĩ: "Đương nhiên không phải vậy. Tôi sinh con là sự thật, nhưng tôi cũng không nhắc tới, tôi muốn kiện chính là suy đoán ác ý và nội dung phỉ báng tôi của bọn họ. Như vậy, tôi đã có đủ lực để gửi thư luật sư và lệnh truyền của pháp viện cho mấy tài khoản marketing này. Rất nhiều dân mạng xem náo nhiệt nhìn thấy chúng ta thủ đoạn cứng rắn gửi thư luật sư, muốn kiện đối phương phỉ báng, liền sẽ tự nhiên mà tin nội dung tài khoản marketing đăng là giả."


Bạch Hướng Thịnh nhất thời kinh ngạc ồ một tiếng, suy nghĩ kỹ chút, thật sự là như vậy.


Dư Bảo Nguyên thông qua thao tác PR này, ở trên văn kiện then chốt và câu chữ vờ ngốc, để dân mạng lầm tưởng tất cả nội dung tài khoản marketing đăng đều là bịa đặt, trực tiếp đánh lại nhiệt độ trên mạng. Quần chúng không rõ chân tướng nhìn thấy mấy cái này không có hứng thú, cũng dần dần giải tán.


Đợi đến nhiệt độ trên mạng biến mất, chuyện còn lại, bí mật cũng dễ giải quyết.


Bạch Hướng Thịnh câu khóe môi nhìn gò má Dư Bảo Nguyên, quả nhiên là từng làm cao thủ làm PR!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK