Mục lục
Một bước lên tiên – Bạch Diệc Phi (full) – Truyện tác giả: Mai Bát Gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1044: Từ chức

Bạch Diệc Phi hoàn hồn, vội đẩy Lưu Hiểu Anh ra: “Hiểu Anh, em bình tĩnh đã”.

Kết quả, Lưu Hiểu Anh bị đẩy ra thì bật khóc nức nở.

“Huhu…”

Bạch Diệc Phi càng không biết làm sao.

Lưu Hiểu Anh vừa khóc vừa đấm lên ngực anh: “Anh là tên khốn!”

“Em còn tưởng anh chết rồi, bọn em không tìm được anh, nghe nói anh chết rồi…”

“Anh không chết tại sao không gọi điện thoại cho em? Vì sao không nói với bọn em? Anh có biết em đau lòng thế nào không? Anh có biết Tuyết Nhi đau lòng thế nào không?”

Bạch Diệc Phi không ngăn Lưu Hiểu Anh đánh mình mà ôm lấy cô ta an ủi: “Được rồi, là lỗi của anh, đừng khóc nữa, bây giờ không phải tốt rồi à?”

Lưu Hiểu Anh khóc trong lòng Bạch Diệc Phi một lúc mới dừng lại, nhưng vẫn nghẹn ngào: “Em biết anh nhất định có kế hoạch riêng nên mới không nói với bọn em, nhưng sao anh không nói với Tuyết Nhi!”

“Tuyết Nhi, cô ấy….”

Nghe vậy, Bạch Diệc Phi căng thẳng: “Tuyết Nhi làm sao rồi?”

Lưu Hiểu Anh nghẹn ngào nói: “Sao khi bọn em biết anh chết, cô ấy rất bình tĩnh, chưa từng khóc, nhưng bọn em biết cô ấy rất buồn”.

“Cô ấy luôn giữ nỗi buồn trong lòng, cứ thế này em sợ cô ấy sẽ sinh bệnh, vì thế anh đi thăm cô ấy đi”.

Bạch Diệc Phi nghe vậy thì lòng đau xót, nhưng bây giờ anh còn chưa thể về nhà, nếu anh xuất hiện thì kế hoạch của anh sẽ đổ bể.

Vì thế Bạch Diệc Phi nói: “Để tối đi”.

Sau đó anh nhớ đến mục đích mình đến đây vì thế mau chóng hỏi Lưu Hiểu Anh: “Linh Linh đâu? Cô ấy có quay lại không?”

Nói đến đây, ánh mắt Lưu Hiểu Anh bắt đầu né tránh khiến Bạch Diệc Phi có dự cảm không lành.

“Rốt cuộc làm sao rồi?”, Bạch Diệc Phi vội hỏi.

Lưu Hiểu Anh ngập ngừng nói: “Về thì về rồi, chỉ là…”

Bạch Diệc Phi không nghe cô ta nói hết mà đi thẳng về phía phòng ngủ của Long Linh Linh, anh định mở cửa ra thì phát hiện cửa đã bị khóa rồi.

“Linh Linh, là tôi, cô mau mở cửa ra”, Bạch Diệc Phi vội gõ cửa.

Nhưng bên trong vẫn im lìm, nếu không phải cửa khóa trong thì anh đã cho rằng trong phòng không có ai.

Không lâu sau, giọng nói của Long Linh Linh mới vang lên: “Chủ tịch Bạch, tôi đã từ chức rồi, đơn từ chức đã giao cho Vương Lâu”.

“Xin lỗi”.

Bạch Diệc Phi nghe Long Linh Linh nói đến từ chức thì cau mày.

Lưu Hiểu Anh đi tới nói: “Tối qua cô ấy đã trở lại rồi nhưng vừa về đã khóa mình trong phòng, em khuyên thế nào cô ấy cũng không mở cửa”.

Bạch Diệc Phi càng thêm lo lắng, gõ cửa nói: “Linh Linh, để tôi vào trước đã, tôi có việc cần nói với cô”.

Long Linh Linh lại nói: “Chủ tịch Bạch, tôi không còn là cấp dưới của anh nữa rồi, mời anh về cho”.

Tay Bạch Diệc Phi khựng lại, hít sâu một hơi. Anh đã nghĩ đến kết quả xấu nhất nhưng anh không dám xác nhận với Long Linh Linh, anh sợ nhắc lại chuyện này sẽ khiến cô ta tổn thương.

Vì thế anh nói: “Chúng ta không lấy thân phận cấp trên cấp dưới mà là bạn bè để nói chuyện, lẽ nào mấy năm nay giữa chúng ta ngay cả tình bạn cũng không có ư?”

Vừa dứt lời, Bạch Diệc Phi đã nghe thấy tiếng bước chân, tiếp đó là tiếng cánh cửa mở ra.

Long Linh Linh mặc một chiếc váy liền thân màu đen trông càng thêm vẻ thần bí, nhưng hai mắt cô ta vô hồn như thể một con rối gỗ.

Cô ta nhìn Bạch Diệc Phi, nói: “Chủ tịch Bạch, anh không có việc gì khiến tôi rất vui, tôi cũng không sao, anh đừng lo lắng”.

Long Linh Linh nói với giọng máy móc, như con rối bị người khác điều khiển.

Bạch Diệc Phi không tin cô ta không xảy ra chuyện gì, anh nói: “Tôi từ chối cho cô từ chức”.

Long Linh Linh lại hờ hững nói: “Cho dù anh từ chối hay đồng ý tôi cũng sẽ không quay lại, hơn nữa tôi sắp kết hôn rồi”.

“Cô nói gì?”, cả Bạch Diệc Phi và Lưu Hiểu Anh đều kinh ngạc mà trừng hai mắt.

Bạch Diệc Phi hỏi: “Cô kết hôn với ai? Vương Gia Tuấn?”

Long Linh Linh không phủ nhận mà chỉ nói: “Vì thế chủ tịch Bạch còn muốn tôi ở lại tập đoàn Phi Tuyết, tiếp tục làm chủ tịch Hầu Tước ư?”

Bạch Diệc Phi ngây ra.

Ngay sau đó, anh đột nhiên tức giận nói: “Hắn làm gì cô rồi?”

Long Linh Linh bật cười, nụ cười lạnh lẽo: “Chủ tịch Bạch đừng hiểu nhầm, anh ấy không làm gì tôi cả, là tôi đồng ý lấy anh ấy”.

“Hắn ép cô phải không?”

“Không, tôi tình nguyện”, Long Linh Linh nói.

Bạch Diệc Phi lại ngây ra.

Nhưng lòng anh càng lúc càng tức giận: “Không! Tôi không đồng ý!”

Long Linh Linh lại nói: “Dựa vào đâu?”

Bạch Diệc Phi sững lại.

Lưu Hiểu Anh cũng ngây người.

Long Linh Linh cười khổ: “Chúng ta không hơn kém nhau bao tuổi, anh đã kết hôn sinh con rồi, Hiểu Anh cũng đi theo anh, có được sự chấp thuận của Tuyết Nhi”.

“Bạn học, bạn bè tôi cũng đều kết hôn sinh con rồi, chỉ có tôi vẫn một mình”.

“Tôi là người, không phải máy móc, tôi cũng cần người bầu bạn, quan tâm lúc tôi mệt mỏi, tôi cũng cần một người lặng im kề bên mình”.

“Tôi và anh chỉ là cấp trên và cấp dưới mà thôi, hơn nữa bây giờ cũng không phải nữa rồi, vì thế anh dựa vào đâu mà không đồng ý?”

Bạch Diệc Phi hốt hoảng.

Anh có thể hiểu những gì Long Linh Linh vừa nói, cho dù là anh, anh cũng muốn một người thấu hiểu ở bên mình, nhưng cô ta muốn lấy Vương Gia Tuấn!

Bạch Diệc Phi không hiểu vì sao Long Linh Linh đột nhiên thay đổi, chỉ đành vội nói: “Không phải tôi không cho cô kết hôn, chỉ là không đồng ý cô lấy Vương Gia Tuấn, cô tìm ai cũng được, nhưng không thể là hắn!”

Long Linh Linh gượng cười: “Ai cũng được? Tôi là một người tùy tiện như vậy ư?”

Bạch Diệc Phi nhất thời nghẹn lời, đột nhiên không biết phải nói gì.

Lưu Hiểu Anh lại vội nói: “Linh Linh, Bạch Diệc Phi không có ý đó”.

“Vậy anh ta có ý gì?”, Long Linh Linh cười gằn: “Vương Gia Tuấn vừa đẹp trai lại vừa giàu, anh ấy cũng yêu tôi, cần tôi. Anh ấy tốt như vậy, vì sao tôi không thể lấy anh ấy?”

Bạch Diệc Phi trầm mặc.

Nhưng anh hiểu rõ, trong một ngày một đêm Long Linh Linh mất tích nhất định đã xảy ra chuyện gì đó.

Mà hiện tại, cho dù anh nói gì với cô ta cũng vô dụng, vì thế anh không ở đây nữa mà trấn an Lưu Hiểu Anh rồi rời đi.

Khi anh đi ra thì đã là 9 rưỡi tối rồi.



Lúc anh lên xe, Lưu Hà đã ngủ mất.

Bạch Diệc Phi cũng không gọi cô ta dậy mà lái xe về bệnh viện Ngọa Long.

Anh muốn lấy tro cốt của Tùng Lệ Tư rồi đến thủ đô một chuyến, đưa cô ta về nhà.

Mặc dù anh có rất nhiều ân oán với nhà họ Tùng nhưng đây là chuyện anh nên làm, bởi vì anh đã hứa với Tùng Lệ Tư là sẽ đưa cô ta về nhà.

Nhưng trước khi đến thủ đô, anh muốn thăm Lý Tuyết.

Vì thế sau khi lấy tro cốt, anh lặng lẽ trở lại cảng Lam Ba.

Anh lén lút về nhà nhưng không gặp được Lý Tuyết mà chỉ thấy hai con của mình.

Anh đứng bên chiếc giường cho trẻ em, nhìn hai đứa nhóc ngủ ngon lành, từ khuôn mặt bụ bẫm có thể thấy chúng được bảo mẫu chăm sóc rất tốt.

Bạch Diệc Phi còn chưa kịp ôm con thì đã nghe thấy giọng nói của bảo mẫu nên vội trốn vào trong tủ quần áo.

Trong tủ, anh nghe thấy bảo mẫu gọi điện cho Lý Tuyết, thì ra cô đút sữa cho đám nhóc rồi mới đi ra ngoài.

Bạch Diệc Phi nghi hoặc, muộn vậy rồi cô còn đi đâu?

Suy nghĩ một lát anh đã nghĩ ra.

Anh muốn lấy tro cốt của Tùng Lệ Tư rồi đến thủ đô một chuyến, đưa cô ta về nhà.

Mặc dù anh có rất nhiều ân oán với nhà họ Tùng nhưng đây là chuyện anh nên làm, bởi vì anh đã hứa với Tùng Lệ Tư là sẽ đưa cô ta về nhà.

Nhưng trước khi đến thủ đô, anh muốn thăm Lý Tuyết.

Vì thế sau khi lấy tro cốt, anh lặng lẽ trở lại cảng Lam Ba.

Anh lén lút về nhà nhưng không gặp được Lý Tuyết mà chỉ thấy hai con của mình.

Anh đứng bên chiếc giường cho trẻ em, nhìn hai đứa nhóc ngủ ngon lành, từ khuôn mặt bụ bẫm có thể thấy chúng được bảo mẫu chăm sóc rất tốt.

Bạch Diệc Phi còn chưa kịp ôm con thì đã nghe thấy giọng nói của bảo mẫu nên vội trốn vào trong tủ quần áo.

Trong tủ, anh nghe thấy bảo mẫu gọi điện cho Lý Tuyết, thì ra cô đút sữa cho đám nhóc rồi mới đi ra ngoài.

Bạch Diệc Phi nghi hoặc, muộn vậy rồi cô còn đi đâu?

Suy nghĩ một lát anh đã nghĩ ra.

Vì thế sau khi bảo mẫu rời đi, anh vội trở lại xe rồi lái đến chỗ cầu Thiên Bắc.

Gần đó còn rất nhiều thuyền, rất nhiều người đang cứu vớt chính mình.

Bạch Diệc Phi nhìn xuống dưới thì thấy hai bên bờ sông toàn là người.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK