Chương 103: Cậu là Mục Hàn sao?
Chúc độc giả của tamlinh247 và FindNovel một năm mới an khang thịnh vượng, phát tài phát lộc, sức khỏe dồi dào, vạn sự như ý! Cảm ơn quý độc giả đã đồng hành và ủng hộ App trong thời gian qua.
——-
“Tại sao?”
Lý Nhất Nam trợn tròn hai mắt khó hiểu hỏi.
“Chẳng tại sao cả, nghe lời bố!”
Giọng của Lý Gia Long chân thật đến đáng tin.
“Không! Hừ! Bố, bố làm vậy rõ ràng là vong ân bội nghĩa! Con không cần bố ra mặt, tự con sẽ cảm ơn anh ta!”
Lý Nhất Nam thở hổn hển nói.
“Nhất Nam! Con còn quá trẻ! Con không thể biết như nào là lòng người hiểm ác!”
“Một người có thể lấy ra một tỷ nhưng lại cam tâm tình nguyện đi ở rể thì liệu con người cậu ta đơn giản được chắc? Hơn nữa khi con bị Chu Bang bắt cóc, cậu ta lại tình cờ xuất hiện. Bố nghĩ chuyện này chắc chắn không đơn giản như vậy!”
Lý Gia Long nheo mắt, phân tích kỹ càng.
“Bố! Bố làm vậy là lấy bụng tiểu nhân để đo lòng quân tử! Con không nói chuyện với bố nữa!”
Lý Nhất Nam nghiến răng, quay mặt đi.
“Nếu đã như vậy thì con lên tầng nghỉ ngơi đi. Mục Viễn Chinh mà dám động tới con gái của bố, bố sẽ lột da hắn!”
Lý Gia Long mặt mày ủ rũ nói.
“Hừ! Chẳng cần tới bố! Vì chắc chắn tên Mục Viễn Chinh gì đó sẽ không sống qua nổi đêm nay, anh ta chết chắc rồi!”
Nghĩ tới những thủ đoạn khủng bố của Mục Hàn trong tối nay, Lý Nhất Nam nói đầy chắc chắn.
“Ha ha ha ha! Nhất Nam, con ngây thơ quá rồi. Mục Viễn Chinh là ai chứ? Ông ta là trùm thế giới ngầm ở Sở Châu, có vô số đàn em khỏe mạnh!”
“Lệ Vấn Thiên, biệt danh là đồ tể, không biết rằng cổ họng của biết bao người đã bị đôi móng vuốt đại bàng bóp nát! Hơn nữa, bố nghe nói đàn em của hội Hắc Long còn dùng số tiền lớn để nuôi một loạt những Tử sĩ lấy cái chết làm quang vinh! Ngay cả bố cũng chỉ dám nói là bắt ông ta phải trả giá, chứ còn giết ông ta thì khó ngang lên trời!”
Lý Gia Long cười coi thường, đứa con gái ngốc này của ông ta đúng là suy nghĩ sự việc đơn giản quá!
Hội Hắc Long có thể chiếm giữ thế giới ngầm ở Sở Châu mấy chục năm, quan hệ trong các phương diện thì phức tạp, làm sao có thể nói giết là giết được?
“Mặc kệ bố! Con đi xem ti vi!”
Lý Nhất Nam muốn phản bác, nhưng lại nhớ tới những lời mà Mục Hàn cảnh cáo nên cô ta đành phải nuốt lại những lời muốn nói vào trong bụng.
Chẳng lẽ cô ta nói với bố rằng Tử sĩ hay Lệ Vấn Thiên gì đó đều đã bị Mục Hàn giết hết rồi ư?
Tạch!
Ti vi được bật lên, hiện ra trước mắt là một chương trình thời sự buổi tối.
“Báo cáo mới nhất, dựa theo sự bố trí nghiêm ngặt của các bộ phận liên quan trong suốt một năm, đến tối ngày hôm nay đã chính thức kết thúc, xóa sổ được hội Hắc Long của tổ chức thế giới ngầm lớn nhất Sở Châu ngay trong một lần hành động, hơn một trăm khu vui chơi giải trí bị niêm phong và hàng nghìn người đã bị bắt!”
“Trong đó, đại ca của hội Hắc Long – Mục Viễn Chinh và tên đàn em xã hội đen bậc nhất là Lệ Vấn Thiên khi được phát hiện thì đã chết từ lâu, điều tra sơ bộ nghi ngờ là do trả thù…”
Người dẫn chương trình mặt đầy hiên ngang, trịnh trọng tuyên bố.
Bỗng chốc.
Nụ cười trên mặt Lý Gia Long dần vụt tắt, ông ta há hốc mồm, vẻ mặt không dám tin!
“Sao… sao có thể như thế? Theo mình biết thì Mục Viễn Chinh xuất thân từ gia tộc lớn ở thủ đô! Sao các bộ phận phòng ban ở Sở Châu dám động vào ông ta chứ?”
“Vả lại ông ta và Lệ Vấn Thiên… lại chết rồi! Chết một cách im hơi lặng tiếng! Chẳng lẽ hội Hắc Long đã đắc tội với thế lực khủng bố nào sao?”
Vẻ mặt Lý Gia Long đầy nghiêm trọng, hai tay còn run lên vì kích động.
Mục Viễn Chinh mà chết thì hội Hắc Long cũng sẽ biến mất!
Sợ rằng thế giới ngầm ở Sở Châu sẽ trở lại thời rối ren hỗn loạn, mà trong đó còn có cả rủi ro và cơ hội!
“Hừ! Bố xem đi, con đã nói là Mục Viễn Chinh không sống qua nổi đêm nay mà, ai bảo ông ta đắc tội với con!”
Lý Nhất Nam dương dương tự đắc nói, trong lòng càng tò mò về Mục Hàn hơn. Ngày đầu năm mới, mình đăng 10 chương nha. Chúc độc giả của tamlinh247/FindNovel một năm mới phát tài phát lộc – tiền vô xồng xộc, tiền ra từ từ – Sức khỏe có dư, công danh tấn tới – Tình duyên phơi phới, hạnh phúc thăng hoa. Một lần nữa cảm ơn các bạn độc giả luôn yêu quý và ủng hộ tamlinh247/FindNovel.
“Ý của con là mọi chuyện tối nay đều là do người của tên Mục Hàn kia làm sao?”
“Con gái à, con đã bị tẩy não rồi!”
Lý Gia Long lắc đầu gượng cười nói.
…
Lúc này, trong khách sạn Sơn Thủy.
“Anh Mục! Ơn lớn này tôi không thể nào cảm ơn hết được! Sau này tôi nguyện vì anh nhảy vào dầu sôi lửa bỏng!”
Bịch một tiếng, Lý Thiên Hào quỳ rạp xuống đất!
Biết bao năm rồi, cuối cùng hôm nay anh ta đã có thể tự tay giết chết kẻ thù, trả mối thù sâu đậm!
“Đứng dậy đi, không cần khách sáo vậy đâu. Lần này tôi giúp anh cũng là có mục đích riêng, tiếc rằng Chu Bang không tìm được cuốn sổ sách đó!”
Mục Hàn hơi thất vọng.
Xem ra nhà họ Mục đã vô cùng cẩn trọng và không để lại giấu vết gì khi tham gia vào những cuộc giao dịch ngầm!
Chu Bang thì đứng bên cạnh cúi gằm đầu xuống, mặt mày đỏ bừng, thầm hận bản thân tại sao có chút chuyện nhỏ như vậy cũng làm không xong!
“Thiên Hào, anh đừng trở về Sở Dương nữa, cứ ở Sở Châu tiếp quản hội Hắc Long đi! Tiền bạc và nhân lực thì anh khỏi phải lo, bảm đảm sẽ có đủ!”
“Nhưng tôi có một yêu cầu duy nhất đó là anh tuyệt đối không được dính vào mấy thứ như gái gú, ma túy và cờ bạc! Còn nữa, nếu người trong nhà họ Mục ở thủ đô liên lạc với anh, anh phải báo cho tôi ngay!”
Mục Hàn lạnh lùng nói, anh giữ lại nước cờ này một mặt là để xây dựng thế lực thuộc về mình, mặt khác là muốn dụ rắn ra khỏi hang!
“Rõ!”
Lý Thiên Hào cảm động đồng ý!
Hội Hắc Long là tâm huyết của anh ta, anh ta không ngờ rằng bản thân vẫn còn có cơ hội nắm quyền quản lý nó lần nữa!
“Còn về Chu Bang, anh hãy cố gắng hết sức để giúp đỡ Thiên Hào, chỉ cần anh một lòng trung thành thì chắc chắn anh cũng sẽ được hưởng vinh hoa phú quý!”
Mục Hàn nhìn sang và nói với Chu Bang luôn đứng suốt ở đằng sau.
“Vâng! Cảm ơn chủ nhân! Nếu tôi mà có ý phản bội, tôi nguyện bị sét đánh trời phạt!”
Chu Bang vừa mừng vừa lo đáp.
“Được, ngày mai tôi sẽ lên đường trở về Sở Dương, có chuyện gì Thiên Hào sẽ trực tiếp liên lạc với tôi, mong anh đừng khiến tôi thất vọng!”
Mục Hàn dặn dò, anh xem ngày thì thấy cũng sắp đến hạn nộp phí quản lý tài sản rồi, chắc bà cụ Lâm và Tần Lệ đều đang trông mong anh về!
Ngày hôm sau, tại biệt thự nhà họ Lý ở Sở Châu.
“Nhất Nam, dạo gần đây Sở Châu không mấy bình yên, con ở yên trong nhà, không được phép ra ngoài!”
Trên bàn ăn, Lý Gia Long nói với vẻ mặt đầy lo lắng.
“Không! Con còn có đồ phải trả lại cho Mục Hàn! Bố yên tâm đi, con lớn rồi, con có thể chăm sóc cho bản thân!”
Lý Nhất Nam vừa uống sữa bò vừa nói, hai mắt liên tục đảo qua đảo lại, cô ta đang nghĩ cách làm sao để trở về Sở Dương cùng Mục Hàn!
“Vớ vẩn! Tên Mục Hàn đó là người mà con không thể gặp nhất đó! Đừng quên, con có buổi lễ đính hôn…”
Lý Gia Long nói được một nửa thì đột nhiên dừng lại, khuôn mặt hiện lên vẻ lo lắng.
“Lễ đính hôn… Con biết mà, chẳng phải vẫn còn nửa năm sao! Trong thời gian nửa năm này, con muốn làm xong hết những chuyện mà con muốn làm trong cuộc đời này để không phải tiếc nuối điều gì!”
Lý Nhất Nam cắn môi, hai mắt đỏ hoe.
Hai năm trước, Sở Phi Phàm của nhà họ Sở ở thủ đô đã ép cô ta kết hôn, nếu không phải do cô ta lấy cái chết ra để uy hiếp thì e là hiện giờ cô ta đã rơi vào trong nanh vuốt ma quỷ của hắn.
Nhà họ Sở chỉ cho nhà họ Lý thời hạn là ba năm, khi hết thời hạn, hoặc là gả con gái cho nhà họ, hoặc là nhà tan cửa nát!
“Được rồi, bố tới công ty”.
Giọng Lý Gia Long đầy nặng nề, vì chuyện này mà trong lòng ông ta luôn cảm thấy áy náy với Lý Nhất Nam.
Cọt kẹt.
Vừa mở cửa thì thấy có một người thanh niên đứng trước cửa.
“Cậu tìm ai? Làm sao cậu vào được đây?”
Lý Gia Long cảnh giác hỏi, trước cửa nhà bọn họ có tám tên lính đánh thuê mà phải mất một số tiền lớn mới mời từ nước ngoài về được, làm sao mà cậu thanh niên này có thể lẳng lặng xuất hiện?
“Tôi là Mục Hàn. Còn việc tại sao tôi vào được đây thì xin lỗi, do vệ sĩ nhà các ông quá bất lịch sự nên tôi tiện thể ra tay dạy dỗ lại chút”.
Mục Hàn lạnh lùng nói.
“Cậu… chính là Mục Hàn? Tên ở rể ở Sở Dương?”
Lý Gia Long không thể ngờ người tên Mục Hàn này lại tự mình tìm tới, rốt cuộc cậu ta muốn làm gì?