Khí thế Huyết Lang Vương đột nhiên sắc nhọn, cánh tay lớn nắm chặt chuôi cái chùy lớn. Trong lòng Tề Bắc nhảy lên một cái. “Chẳng lẽ Huyết Lang Vương lại phát hiện ra sơ hở gì?” Nhưng ngoài mặt hắn vẫn bình thường, ngược lại khoé miệng cười lạnh Huyết Lang Vương.
- Hừ, tên người Ca Đặc tham lam. Nếu không phải nể mặt Vu Thần, bổn vương sẽ đập ngươi thành bánh thịt.
Huyết Lang Vương tựa hồ có điều kiêng kỵ. Cuối cùng chẳng qua là hừ lạnh một tiếng, đe một câu rồi thu sát khí lại. Nhưng ngay sau đó, Huyết Lang Vương cầm chiếc chùy lớn gõ một cái. Bỗng nhiên thấy vách tường ở bên trong cùng lóe ra nhiều tia huyết quang. Thình Lình, bức tường bị chia làm hai mảnh, bên trong lộ ra một cái hòm trong suốt. Trong hòm có chứa một bộ giáp cổ bị tàn phá, trên mảnh giáp khanh đặt mười mảnh ngọc vỡ.
“Hai thứ đồ rách nát này chính là thứ người Ca Đặc muốn giao dịch? Chúng có hứng thú đi khảo cổ à?” Trong lòng Tề Bắc nói thầm nhưng trên mặt lại giả kích động.
- Đây là khôi giáp và khay ngọc do văn minh Địa Tinh lưu lại. Vu Thần nói đây chính là vật phẩm cao cấp nhất, là bảo vật vô giá nhất của Địa Tinh văn minh. Đồ đã cho ngươi xem rồi, nếu các ngươi muốn, liền kêu công chúa hãy mang theo thứ ta muốn tới đây giao dịch.
Huyết Lang Vương nói.
- Mở ra cho ta xem chút. Ta phải phân biệt đồ vật này là thật hay giả?
Tề Bắc nói.
- Hừ, đúng là người Ca Đặc, được voi đòi tiên.
Huyết Lang Vương lạnh lùng nói.
- Chỉ cần để ta đến gần xem một chút là được. Chẳng lẽ ngươi sợ cướp mất đồ ngay trước mặt ngươi sao?
Ánh mắt Tề Bắc chợt loé, thản nhiên nói.
- Ngươi có thể đến gần nhưng đừng trách bổn vương không có nhắc nhở. Phía trên đã bị Vu thần khia triển đoạt mệnh vu thuật, nếu ngươi tự tiện đụng vào, sẽ phải bỏ mạng.
Huyết Lang Vương có chút không kiên nhẫn nói.
Tề Bắc đến gần cái hòm, nhìn kỹ khôi giáp và khay ngọc vỡ vụn bên trong. Trên mặt khôi giáp có rất nhiều hoa văn phức tạp, cùng với mấy lỗ thủng xung quanh. Có thể đó là chổ để gắn tinh thạch cung cấp năng lượng. Tề Bắc khẳng định đây là kết tinh của nền văn minh Địa Tinh. Tâm niệm vừa động, Tề Bắc chộp lấy cái hòm nhanh như chớp.
- Ngươi dám!
Huyết Lang Vương nheo mắt, vung tay ném chiếc chùy lớn đến đầu Tề Bắc. Nhưng bỗng một bức tường ma pháp màu vàng đột nhiên dâng lên, chặn chiếc chùy lớn của Huyết Lang Vương lại. Cùng lúc đó, một thanh trọng kiếm như độc xà đâm về hướng cổ của hắn. Chỉ trong nháy mắt, hòm trnog suốt đã bị Tề Bắc đưa vào trong Khong Gian Giới Chỉ. Huyết Lang Vương rống lên liên tục, bị Tiểu Cửu và Thập Tâm đột nhiên xuất hiện áp chế khiến hắn không còn lực hoàn thủ. Chỉ là phòng này quá kín, vô luận hét to như thế nào, bên ngoài cũng nghe không thấy gì. Tề Bắc đứng ở góc phòng, nhìn Huyết Lang Vương lâm vào vũng bùn của Tiểu Cửu, là rõ thắng bại đã định. Hai đại cường giả Vương phẩm phi phàm đánh hợp sức đánh một cường giả Vương phẩm ở trong một căn phòng kín như thế này, nên kết quả không hề làm người ta kinh ngạc. Quả thật, không đầy một khắc sau, trọng kiếm của Thập Tam đã đâm vào trái tim của Huyết Lang Vương. Huyết Lang Vương há miệng, ánh mắt gắt gao trừ mặt nhìn Tề Bắc, ngẹo đầu rồi tắt thở.
- Chúng ta đi!
Tề Bắc vừa nói, vừa muốn đẩy ra đại môn bí kim, nhưng phát hiện đại môn này không nhúc nhích, hắn nhất thời thấy bất an. Đột nhiên, trong phòng phong kín thổi qua một luồng âm phong, khiến trái tim của Tề Bắc như rơi vào hầm băng, cảm giác nguy hiểm cực độ. Thân hình của Tiểu Cửu và Thập Tam nháy mắt xuất hiện che ở hai bên của Tề Bắc. Đúng lúc này, Huyết Lang Vương đã tắt thở đột nhiên mở mắt, chỉ bất quá đôi mắt màu đồng đã biến thành xám xịt, nhìn đến Tề Bắc.
- Ngươi không phải là ngươi Ca Đặc.
Huyết Lang Vương mở miệng nói, thanh âm chói tai.
- Ngươi không phải là Huyết Lang Vương.
Tề Bắc cũng lên tiếng nói, toàn thân căng thẳng, nội lực bên trong đan điền sôi trào.
- Không người nào có thể đụng vào đồ của bổn thần. Bổn thần muốn rút linh hồn của ba con tiểu kiến hôi các ngươi, trở thành vu trùng của bồn thần.
Huyết Lang Vương cười nói chói tai. Trong miệng máu tươi đang chảy xuống, lộ ra vẻ vô cùng quỷ dị. Tề Bắc cười to, mạnh mẽ đuổi cảm giác sợ hãi sau khi thấy Huyết Lang Vương sống lại, thân thể nhanh như chớp lướt lên. Hắc trường kiếm mang theo kim mang chói mắt đâm thằng vào mi tâm của Huyết Lang Vương.
“Phụt!”
Hắc trường kiếm xuyên qua đầu của Huyết Lang Vương, trên thân kiếm còn mang theo nội lực chấn đầu nát như tương. Nhưng cổ họng Huyết Lang Vương phát ra thanh âm tê tê, Bỗng nhiên giơ tay lên bóp lấy cổ Tề Bắc, rất nhiều tia quang mang màu xám tro phóng tới cư thể hắn. Đúng lúc này, Tiểu Cửu và Thập Tam đều công kích lên người Huyết Lang Vương, bất quá không hề tạo lên chút thương tổn cho hắn. Quang mang màu xám vừa tiền vào cơ thể Tề Bắc, liền nhanh chóng hấp thu sinh cơ của Tề Bắc. Hai mắt Tề Bắc trợn lên, nội lực điên cuồng vận chuyển, những tquang mang màu xám kia bị tấn công bởi quang mang màu vàng của nội lực Thần Long quyết, liền rối loạn, bắt đầu biến mất. Huyết Lang Vương ở dưới công kích của Tiểu Cửu và Thập Tam vẫn bất động như núi. Nhưng khi hắn cảm giác được hôi mang bị tan rã, liền lộ ra dáng vẻ hoảng sợ không dám tin.
- Chân Long khí…
Huyết Lang Vương khàn giọng kêu lên, hai mắt chợt loé hôi mang, chiếc chùy lớn nhất thời bay đến người Tề Bắc.
- Chủ nhân.
Tiểu Cửu và Thập Tam cả kinh kêu lên một tiêng, chuyển sang công kích chiếc chùy lớn đỏ lòm. Khó khắn lắm mới ngăn được chiếc chùy, nhưng sau đó hôi mang tỏa ra, đánh văng cả Tiểu Cửu lẫn Thập Tam. Chiếc chùy không bị ngăn cản, tiếp tục bay về phía Tề Bắc. Con ngươi Tề Bắc đột nhiên co lại, tâm niệm vừa động, trên người nhất thời nổi lên một tầng hắc quang. Trong phút chốc, khí tức hắc ám nồng nặc tràn đầy ra khắp nơi. Cùng lúc này, chiếc chùy nện đến người bị bắn ra.
- Hắc Ám Chi Thuẫn! Ngươi rốt cuộc là ai?
Hôi mang quanh người Huyết Lang Vương dao động kịch liệt. Đây là vòng tay để phong ấn hắc ám ma pháp mà Tề Bắc lấy được từ trên người của Vô Thiên Tôn Giả. Không chỉ có ma pháp phòng ngự mà còn có ma pháp công kích cường đại vô cùng. Nhưng hắn vẫn không dám dùng, sợ lúc dùng, hắn không có cách nào kiểm soát thì sẽ gây ra tai hoạ. Nhưng nguy cơ sinh tử tồn vong trước mắt, hắn cũng không thể quản nhiều như vậy.
- Chết đi!
Tề Bắc điên cuồng hét lên một tiếng. Hai tay bắt đầu long hoá, biến thành một đôi long trảo màu vàng, hung hăng đánh xuống người Huyết Lang Vương. Cả người Huyết Lang Vương bị chấn nát như quả dưa hấu, cơ thể dần dần tan rã thành bụi rồi biến mất.
- Ngươi chưa giết được bổn thần đâu. Ngươi mặc dù có Chân Long huyết mạch nhưng mới chỉ có thức tỉnh một phần, thần hồn bổn thần xâm nhập vào cơ thể người, để xem Chân Long quyết của ngươi cản bổn thần thế nào đây?
Sương mù màu xám chợt biến ảo, đột nhiên xông về phía Tề Bắc. Mà Hắc Ám Chi Thuẫn trên người Tề Bắc cũng không thể ngăn cản được đám sương mù màu xám, tất cả chúng đều nháy mắt chui vào người Tề Bắc. Thần Long quyết trong cơ thể Tề Bắc bị áp chế liên tiếp bại lui. Mặc dù nó với sương mù màu xám có tác dụng khắc chế, nhưng thực lực hai người có chêch lệch quá lớn.
- Ha ha ha …
Tròng mắt Tề Bắc bao phủ một tầng hôi mang, trong miệng phát ra tiếng cười chói tai.